Trọng Sinh Chi Lãng Tử Quay Đầu

Chương 408

Không giống với Trần Khiết, Trương Lợi vô cùng có hảo cảm với fan lê cam có sức quan sát siêu mạnh, xem đi, vừa nghe thấy fan cầu chụp ảnh chung hắn đã cười tủm tỉm nhìn Trần Khiết “Cùng nhau chụp ảnh?”

Trần Khiết vốn vô cùng không vui, luôn cảm thấy như chụp một tấm ảnh là có thể phân tán lực chú ý của Trương Lợi cho những người khác, nhưng đối mặt với lời mời nhiệt tình của Trương Lợi hắn lại không nói nổi nửa lời từ chối, chỉ có thể đen mặt tùy ý Trương Lợi túm vào trong đám người.

Nói thật ra, hắn thật không rõ tại sao Trương Lợi lại thích kiểu chụp ảnh chung ngốc nghếch này, còn bị một đám bệnh thần kinh vây ở xung quanh làm tiêu điểm.

Thế nhưng chờ đến khi ảnh chụp được truyền vào quang não, nhìn hắn cùng với Trương Lợi đứng giữa đám người, hắn bỗng nhiên cảm thấy đám thần kinh này cũng không khiến người khác phiền chán như vậy, ít nhất trên ảnh Trương Lợi cười rất vui vẻ, hơn nữa quan trọng nhất chính là….

Trương Lợi làm động tác trộm hôn hắn!

Trần Khiết nhướng mày nhìn đám fan vô cùng kích động một cái, ném qua một ánh mắt vô cùng khốc huyễn lạnh lùng: Chúng tiểu nhân, làm không rồi!

Đám fan lê cam mạch não kinh người thế mà xem hiểu ánh mắt của hắn, nháy mắt đồng thời làm ra động tác tay phải đập ngực bên trái: Quả cam yên tâm, chúng tôi đều là fan lê cam trung thành thà chết không đổi!

Trần Khiết lạnh lùng gật đầu, sau đó mạnh mẽ ôm bả vai Trương Lợi, kéo người đang dành toàn bộ tâm tư lên ảnh chụp tiến vào đài truyền hình.

Nhân viên chuyên phụ trách tiếp đón thấy hai người bọn họ, lập tức khẩn trương bước lên, cung kính nói: “Trương tiên sinh, Trần tiên sinh, mời đi bên này.”

Trương Lợi nhìn người nọ một cái “Randall điện hạ tới chưa?”

“Vương tử điện hạ, Hạ Mạt các hạ cùng hai vị vương tử đều đã tới, đang nghỉ ở trong phòng vip.”

Trương Lợi cùng Trần Triết một trước một sau đi vào, quả nhiên thấy mấy người ngồi thành vòng tròn trên sô pha.

Hạ Mạt vẫy tay với bọn họ “Nhanh đến bên này.”

Trương Lợi nhanh chóng bước qua, Trần Khiết theo sát phía sau. Trương Lợi ngồi đối diện Hạ Mạt, thấy bảo bảo trong lòng cậu, cười nói: “Đây là An An đúng không?”

“Không sai.”

Trương Lợi mở tay “An An, cho chú ôm một cái.”

Hạ Mạt đứng dậy đưa An An cho Trương Lợi ôm, Trương Lợi để nhóc vào trong ngực, ngón trỏ nhẹ nhàng gãi cái cằm đầy thịt của nhóc “Bệ hạ cùng đế hậu nuôi mấy đứa nhóc thật tốt.”

“Béo một vòng đó.” Hạ Mạt dựa vào sô pha, ánh mắt nhu hòa nhìn An An, nhóc con đang ngây thơ nhìn khắp nơi, như là đang kỳ quái tại sao người ôm nhóc bỗng nhiên thay đổi.

Trương Lợi nắm tay nhỏ của An An, vẫy vẫy với người bên cạnh “Chào chú Trần Khiết, chú Trần Khiết ôm một cái?”

An An ngửa đầu nhìn Trần Khiết, ánh mắt ngập nước sáng ngời như sao trên trời, khuôn mặt nhỏ phấn nộn đỏ bừng, chỉ riêng bộ dáng đáng yêu này đã có thể nháy mắt thu phục nhân tâm, càng miễn bàn nhóc còn tương đối phối hợp mà kêu “a a” hai tiếng.

Lúc này ngay cả đại nam nhân có chứng “sợ hãi trẻ sơ sinh” như Trần Khiết cũng không nhịn được mềm lòng, hắn khó được mà cong khóe miệng, vươn ngón trỏ đặt trong tầm tay của An An, tiểu gia hỏa lập tức thông minh bắt được.

Cảm giác ngón trỏ được nắm lấy vô cùng kỳ diệu.

Tay An An vừa mềm vừa nhỏ, giống như năm ngón tay cộng lại cũng không to bằng một ngón tay hắn. Làn da của tiểu gia hỏa vô cùng tinh tế, cũng vô cùng ấm áp. Nhìn tay nhỏ mập mạp của An An, hắn không tự giác mà nghĩ: Nếu hắn cùng Trương Lợi có thể có hài tử, nhất định cũng sẽ đáng yêu giống An An.

Trần Khiết trong lúc nhất thời nghĩ đến xuất thần, Trương Lợi hô vài câu cũng không nghe thấy, thẳng đến khi hắn cảm thấy bả vai của mình bị chọc một chút, lúc này mới bỗng nhiên hoàn hồn. “Cái gì?”

Ánh mắt Trương Lợi tối sầm một chút, thực nhanh đã bị tươi cười che giấu “Thời gian đã tới rồi, chúng ta cũng nên ra ngoài.”

Trần Khiết ngẩng đầu nhìn về phía Hạ Mạt cùng Randall, mới phát hiện bọn họ cũng đã đứng dậy, vội vàng nói: “Được, chúng ta cũng đi ra ngoài.”

Trương Lợi cùng Trần Khiết mỗi người mang một suy nghĩ đi ra ngoài.

Hạ Mạt cùng Randall đi đằng trước,trong ngực hai người ôm một nhóc con khác nhau.

Khi bọn hắn đi đến bên ngoài phòng phát sóng, Vu Triết, Hồ Bân, Vương Chiêu, Lý Thư An, Trần Tuấn Vũ cùng với người nhà Lance đều tới rồi.

Mấy người chào hỏi nhau.

Randall gật đầu với Chu trưởng đài, Chu Hướng Huy lập tức tự mình thay bọn họ mở cửa phòng phát sóng, khom người mời mấy người đi vào.

Khi Randall ôm tiểu vương tử mang theo hình tượng siêu cấp vú em của thế kỷ đi vào hội trường, mấy ngàn phóng viên trong nháy mắt bị đáng yêu xỉu.

Bình Bình mặc một thân áo ngụy trang mini đáng yêu, cong cái mông nhỏ ghé vào bả vai dày rộng của Randall, một tay ôm cổ phụ thân, một cái tay khác bắt lấy cánh tay của phụ thân, đầu hơi hơi nghiêng, tò mò hưng phấn nhìn đoàn phóng viên.

Hạ Mạt theo sát sau đó, trong lồng ngực cậu ôm An An. An An cũng mặc áo ngụy trang, đang ngoan ngoãn ngồi trên cánh tay của baba, trong miệng ngậm núm vú cao su mini, thấy ánh đèn flash không ngừng lập lòe còn tương đối hợp với tình hình mà nhảy hai cái.

Chờ đoàn người ngồi trên ghế khách quý, mọi người lập tức không hẹn mà cùng an tĩnh lại.

Randall cùng Hạ Mạt ngồi chính giữa, những người còn lại ngồi hai bên trái phải theo thứ tự xuất hiện.

Randall đặc biệt ôn nhu xoay mặt Bình Bình lại, để cho nhóc ngồi trên đùi mình, thế nhưng cái đầu của nhóc con quá lùn, cái bàn phía trước đều có thể che khuất đầu của nhóc. Randall dứt khoát đỡ eo nhóc, để nhóc đứng trên đùi mình.

Bình Bình hình như vô cùng vừa lòng với góc độ này, hô hai tiếng “a a” với An An, An An vốn ngoan ngoãn ngậm núm vú cao su nghe thấy được cũng múa may tay nhỏ muốn đứng lên.

Hạ Mạt vội vàng học bộ dáng của Randall, ôm cái eo mập mạp đầy thịt của nhóc con, để nhóc đứng lên.

Hai tiểu vương tử song song đứng chung một chỗ nháy mắt trở thành tiêu điểm quay chụp.

Randall vô cùng hiểu việc nắm chắc tiết tấu, cảm thấy thời gian đã không kém mấy liền thoáng dịch microphone trước mặt, vừa lúc đặt ở trước mặt Bình Bình.

Bình Bình nghiêng đầu nhỏ tò mò đánh giá.

“Nhân dân toàn cầu, chúc mọi người buổi chiều tốt lành. Hôm nay mở cuộc họp báo này chủ yếu để thông báo cho mọi người thành tích mà tiểu đội Lạp Hỗ tinh cầu đã giành được trong giải đấu cơ giáp siêu cấp.” Randall lấy ra một cái cúp từ trong nhẫn không gian, cái cúp hình chữ nhật màu ngân bạch gác trên cái giá chuyên dụng, dòng chữ ‘Hạng nhì giải đấu cơ giáp tinh cầu siêu cấp’ vô cùng nổi bật.

Các vị phóng viên vội vàng tới cái đặc tả.

“Trong giải đấu cơ giáp tinh cầu siêu cấp, Lạp Hỗ dũng mãnh vượt qua tám đội ngũ vô cùng mạnh giành được hạng nhì, sáng tạo ra thành tích huy hoàng nhất trong lịch sử của Lạp Hỗ tinh cầu, củng cố địa vị của Lạp Hỗ trong danh sách tinh cầu trung tâm. Từ nay về sau, nhân dân cả nước sẽ thấy tự hào vì mình là người Lạp Hỗ!”

Lời nói của Randall vừa dứt, các phóng viên vội vàng chụp ảnh ghi hình chưa kịp vỗ tay, nhưng Bình Bình gần nửa thân thể đều ghé vào trên bàn lại đặc biệt cổ động mà kêu hai tiếng, còn dùng tay nhỏ chụp chụp mặt bàn.

Mọi người như bừng tỉnh từ trong mộng, vội vàng buông công cụ dùng hết sức vỗ tay, hai vị vương tử này quả thực là vua cổ động đáng yêu nhất bọn họ từng gặp!

Sau khi cuộc họp báo ngắn gọn kết thúc, siêu cấp vú em Randall cùng Hạ Mạt lập tức trở thành nhân vật hot nhất ngày của Lạp Hỗ, thâm chí có người còn xin phép nhân viên giữ gìn hình tượng hoàng thất, đem hình ảnh hai vị vú em cùng các bảo bảo chế tác thành đủ loại tranh dán tường, lịch điện tử, thẻ kẹp sách điện tử,….

Cơn sóng vú em thịnh hành một thời.

Nháy mắt đã đến ngày 1/11, Lance cùng Trần Khiết cử hành nghi thức đính hôn long trọng.

Cùng với việc Lạp Hỗ càng ngày càng được nhiều tinh cầu trong liên minh tán thành, hôn lễ tiểu nhi tử Lance của Lannado — nhân vật đối ngoại tượng trưng của Lạp Hỗ, đương nhiên cũng được chú ý. Ngày diễn ra hôn lễ, 79 quốc gia trong liên minh đều cử sứ đoàn đến chơi, biểu đạt sự chúc mừng chân thành nhất.

Trần Khiết, Vương Chiêu, Lý Thư An cùng mười tên Alpha tạo thành nhóm phù rể mạnh nhất, mấy vòng qua đi, thay Trần Tuấn Vũ chắn không ít rượu. Sau khi yến hội kết thúc, cho dù là nhóm phù rể Alpha cường hãn cũng không khỏi có chút choáng váng.

Trương Lợi đỡ Trần Khiết đi lên cơ giáp, bay trở về biệt thự nhỏ.

Nhân phẩm sau khi say rượu của Trần Khiết cũng khá ổn, ít nhất không giống người nào đó bởi vì say rượu mà gào rống ầm ĩ, hắn đỡ trán nằm ngửa trên sô pha, đôi mắt nửa híp, như là đang nỗ lực phân biệt chỗ ở của mình.

Trương Lợi bưng đến một chậu nước, giúp hắn lau thân thể. Trần Khiết bỗng nhiên túm chặt lấy cổ tay của cậu, thanh âm nghẹn ngào nói: “Bọn họ cũng kết hôn.”

“Ừm.” Trương Lợi rũ đầu, mí mắt cũng không nâng một chút.

“Chúng ta thì sao? Chúng ta khi nào kết hôn?”

Tay Trương Lợi lập tức run lên một chút.

Kết hôn? Đây là từ ngữ tốt đẹp hắn đã ảo tưởng bao nhiêu năm? Đây là cảnh tượng hắn mơ đều muốn mơ thấy! Khổ luyến Trần Khiết 10 năm, một người còn có thể có bao nhiêu cái 10 năm? Hắn đem tất cả tình yêu cùng tình nghĩa với người yêu đều cho Trần Khiết, làm sao có thể không muốn kết hôn?

Nhưng mà hắn không thể cứ ích kỷ như vậy đi? Vì bá chiếm Trần Khiết mà làm đoạn tuyệt khả năng sinh dục hậu đại của hắn, đặc biệt là khi hắn phát hiện sự yêu thương đặc biệt mà Trần Khiết dành cho Bình Bình cùng An An.

Hắn nhìn chằm chằm khăn lông màu trắng một lúc lâu, đột nhiên hỏi: “Anh thích trẻ con sao?”

Đôi mắt của Trần Khiết không thể tập trung “Như Bình Bình và An An?”

“Đúng vậy.”

“ Nếu có thể ngoan ngoãn như bọn nhóc thì cũng tốt.”

“Vậy nếu…” Trương Lợi tạm dừng một chút, tận lực bình tĩnh nói “Nếu cả đời này chúng ta không thể sinh hài tử?”

“Không thể sinh hài tử?” Trần Khiết hỏi “Em không muốn sinh hài tử cho tôi?”

“Nếu em không thể sinh hài tử…”

“Là bởi vì tôi không đủ nỗ lực?”

“Trần Khiết……” Trương Lợi bỗng nhiên buông khăn, hai tay ôm mặt Trần Khiết, muốn nhìn ra đáp án trong mắt hắn. Nhưng mà hắn chỉ có thể nhìn thấy men say từ trong cặp mắt kia.

Tội gì đâu?

Nếu thật sự muốn biết đáp án, tại sao hắn lại không hỏi lúc Trần Khiết thanh tỉnh?

Kỳ thật là sợ hãi đi?

Sợ hãi Trần Khiết nói muốn một hài tử thuộc về chính mình.

Hắn nên làm cái gì bây giờ?

Chờ Trần Khiết thanh tỉnh, lại cùng hắn tham thảo vấn đề này?

Hết chương 408.
Bình Luận (0)
Comment