Vụ án mất tích ở phủ Nội các được đưa ra ánh sáng làm nhân dân toàn cầu ồ lên, nháy mắt tâm điểm chú ý đã từ án tham ô hủ bại của George chuyển dời đến án mất tích.
Phủ tổng lý là nơi như thế nào.
Là nơi tập trung của phái thực quyền Lạp Hỗ, trình độ bảo an được xếp đứng đầu toàn cầu, nhưng chính là ở một nơi như vậy còn có thể xuất hiện nhân viên mất tích?
Nói lên điều gì?
Sau lưng chuyện này nhất định có điều mờ ám! Mờ ám trong đó rốt cuộc là cái gì, mọi người tạm thời không rõ, thế nhưng tuyệt đối không thể không có liên quan đến tổng lý Locker!
Điều này làm cho người ta không khỏi cảm thấy khiếp sợ.
Tổng lý Locker từ trước đến nay vẫn lấy hình tượng văn nhã, hào hoa phong nhã xuất hiện trước tầm mắt của dân chúng, nhưng khoảng thời gian gần đây lão lại liên tiếp tuôn ra những chuyện không thể tưởng tượng nổi, đầu tiên là ảnh nóng, rồi lại là mất tích. Rốt cuộc là Locker thời vận không tốt, nhiều lần bị người ám toán, hay những hình ảnh nhân tính đáng sợ này mới là con người thật sự của Locker?
Bóng đêm nặng nề, phủ tổng lý Nội các đèn đuốc sáng chưng, tòa kiến trúc to lớn giống như dã thú ngủ đông, tùy thời đều có khả năng vươn ra móng vuốt sắc bén, xé rách yết hầu của đối thủ.
Laurent vẫn ngồi trong phòng ngủ như cũ, trước mặt là hình chiếu 3D đang chiếu lại tin nóng nhân viên phủ tổng lý Nội các mất tích chấn động toàn cầu kia.
Đây là một bản tin cụ thể tỉ mỉ dài đến mười vạn chữ, tổng cộng liệt kê 27 nhân viên thần bí mất tích, bao gồm cả phu nhân tổng lý trong đó, nhưng người này thân phận khác nhau, có quan lớn chính phủ, có người hầu bình thường, có binh lính đang trong thời hạn nghĩa vụ quân sự, thậm chí có người vợ kết tóc của Locker, những người này đều có một điểm chung làm người vô cùng kinh sợ, đó chính là bọn họ đều có mối quan hệ mật thiết với phủ tổng lý.
Laurent nhìn kỹ từ đầu đến đuôi tình hình một lần, trên mặt không có một chút lo lắng khẩn trương nào. Gã không nhanh không chậm đóng lại quang não, sau đó nằm ngửa trên giường, hai mắt nhìn chằm chằm trên trần nhà.
Gã đã sớm đoán được Hoàng đảng sẽ áp dụng thủ đoạn để dời đi lực chú ý của dân chúng với George, lại không nghĩ là dùng phương thức này. Thế nhưng như vậy cũng tốt, ít nhất trong khoảng thời gian ngắn nới lỏng giám thị của Locker với gã.
Cũng là lúc liên hệ với những đối tác bí mật kia.
Locker sắc mặt u ám ngồi trong thư phòng, bàn hội nghị hình trứng ngồi đầy người, lại không có một ai dám mở miệng nói chuyện. Locker nâng chén trà lên, mép chén vừa đụng tới môi đã bị lão nặng nề đặt trở lại mặt bàn. Trong gian phòng yên tĩnh phát ra tiếng nứt thanh thúy, mọi người không khỏi run lên.
“Sau khi sự kiện ảnh chụp bị tiết lộ ta liền cảm thấy bên trong Nội các nhất định có người phản bội, chỉ tiếc lúc ấy không thể bắt kẻ đó ra. Sau này cũng không còn động tĩnh gì khác, ta còn tưởng rằng hắn đã từ bỏ rồi, không nghĩ tới hôm nay thế mà chọc ra một cái sọt lớn như vậy!”
Nói nói, bỗng nhiên lão đập một cái lên mặt bàn, các thành viên nòng cốt của Nội các đều im như ve sầu mùa đông.
Locker liếc mắt, tầm mắt sắc bén đảo qua mỗi người đang ngồi đây, ánh mắt giống như lưỡi dao có thể cắt bọn họ thành thịt nát.
“Nói quá nặng khó tránh khỏi thương hòa khí. Thế nhưng mọi người phải nhớ kỹ, chúng ta đều đứng trên cùng một chiếc thuyền, cùng chung vinh hoa và tổn thất, đừng vọng tưởng vặn ngã ta thì các người còn có thể tiếp tục hưởng những quyền lợi này.”
Đôi tay Locker đan vào nhau nắm lại, gác cằm lên, ánh mắt lạnh lẽo lại dạo qua những người này, xem đến mức mọi người phải sởn tóc gáy. Bỗng nhiên lão lại cổ quái mà cười hai tiếng, nói ra hai câu không đầu không đuôi “Thời gian cũng không còn sớm, đều trở về nghỉ ngơi đi.”
Trở về nghỉ ngơi?
Các thành viên nòng cốt không khỏi cảm thấy kinh ngạc, thế này liền xong rồi? Sao có thể?
Bọn họ lặng lẽ ngẩng đầu quan sát phản ứng của Locker, ánh mắt không hẹn mà gặp lão, tức khắc gật đầu lấy lòng, sau đó đông cứng di chuyển tầm mắt, nhìn về phía những người có cùng thắc mắc khác.
Mọi người hai mặt nhìn nhau, sau khi mọi người chần chừ năm sáu phút cũng không có ai dám dời đi thật.
Ngược lại thái độ của Locker rất khác thường, tiêu sái đứng lên, phủi phủi nếp uốn trên quần áo, ngẩng đầu rời đi phòng họp. Thấy thái độ lão như vậy, nhân viên tham dự hội nghị càng thêm nghĩ không ra.
Án mất tích nghiêm trọng đến mức nào a?! Không xử lý tốt còn có khả năng thành mưu sát có chủ đích, cố ý giết người, hơn nữa hiện giờ Hoàng đảng như hổ rình mồi, chỉ cần tội danh được thành lập thì danh hiệu tổng lý Nội các này chắc chắn mất! Nói không chừng còn phải đền cả mạng! Thế mà lão không có chút lo lắng nào?!
Quả thực không bình thường!
Chẳng lẽ liên tiếp bị đả kích làm thần trí không rõ? Ngay cả sức phán đoán cơ bản cũng không có?!
Những người có liên quan ôm đủ loại phỏng đoán, lo sợ bất an rời khỏi phủ tổng lý.
Ở bên này, sau khi Locker trở lại thư phòng liền lập tức gọi quản gia vào.
Quản gia cụp mi rũ mắt đứng trong góc.
Locker chắp tay sau lưng, tâm tình nôn nóng đi tới đi lui, hoàn toàn không giống với bộ dáng đã tính sẵn rồi trước đó. Lão như đang làm ra một quyết định vô cùng khó khăn. Bỗng nhiên, lão dừng lại bước chân, tự nhủ: “Chuyện hôm nay nhất định không thế….”
Thần sắc quản gia vẫn cung kính như cũ, tự động bổ sung lời chưa nói hết của lão: “Đại nhân cho rằng ai thích hợp làm kẻ chết thay nhất?”
Locker híp mắt nhìn hắn, không nói chuyện.
Nhưng dù lão chưa nói cái gì thì quản gia cũng có thể hiểu được người lão muốn nói là ai, trừ bỏ người kia, sẽ không có người được chọn thứ hai.
Hắn là thư đồng của Locker, quá quen thuộc với Locker rồi, cho dù người này chỉ nhíu mày một chút thì hắn cũng có thể rõ ràng ý mà lão muốn nói.
Hắn đối với Locker, hẳn là ngu trung
(ngu ngốc mà trung thành, đi theo) đi? Chẳng sợ chuyện này đúng là Locker sai, hắn cũng kiên quyết đứng ở bên này. Cho nên, đối với việc để đứa bé kia làm kẻ chết thay, hắn tuy cũng cảm thấy tiếc hận nhưng lại không cho rằng không thể.
Locker nhẹ giọng nói: “Hắn vốn dĩ không phải con ta, cậu hẳn là đã biết.”
Quản gia gật đầu.
“Cho nên không cần cảm thấy đáng tiếc, cũng không cần cảm thấy áy náy. Ta nuôi hắn mười mấy năm, cũng là lúc nên báo đáp ta.”
“Xin đại nhân yên tâm, thuộc hạ sẽ nghĩ cách an bài tốt chuyện này.”
“Đi đi.” Locker tùy ý vẫy vẫy tay, bỗng nhiên lại nói: “Đúng rồi, máy theo dõi mini đều đã lắp đặt xong đúng không?”
Quản gia dừng lại bước chân “Thuộc hạ đã đặt máy theo dõi mini ở chỗ ngồi phòng họp, sau khi bọn họ ngồi xuống thì máy theo dõi sẽ tự động dán lên quần áo của những người đó.
“Rất tốt.” Locker nhướng mày “Theo dõi sát sao hành động của mỗi người, phản tặc kia ta nhất định phải tóm được!”
“Án mất tích của nhân viên phủ tổng lý Nội các” tựa như một quả ngư lôi ném vào nước, làm cho hồ nước vốn đã vẩn đục nay lại càng thêm hỗn độn không rõ.
Quang võng hoàn toàn bị spam, vừa mới mở ra giao diện chủ đã bắn tới chủ đề đứng đầu “Án mất tích nhân viên phủ tổng lý Nội các”.
Gần như tất cả mọi người đều nhắm ngay đến tiến triển của án mất tích, dưới sự chú ý của nhân dân toàn cầu cùng cơ quan truyền thông của các tinh cầu khác, tòa án cùng viện kiểm sát lấy ra hiệu suất làm việc trước nay chưa từng có, lập án điều tra chuyện này, nghe nói chỉ cần ra lệnh là nhân viên có liên quan sẽ trực tiếp đi đến phủ tổng lý để điều tra hiện trường, cũng bắt người đang nghi vào ngục giam.
Bởi vì một trong những người mà án mất tích đề cập đến rất có khả năng là tổng lý Nội các Locker, cho nên chuyện này nhận được sự chú ý trước nay chưa từng có. Những đảng phái không phải Nội các thuần túy là ôm thái độ xem kịch vui, mà đảng Nội các càng thêm tâm tình phức tạp. Một bên, bọn họ đã chịu phải sự áp bách của Locker trong thời gian dài, hiện giờ Locker cảm thấy bất an, bọn họ không thể nghi ngờ sẽ càng thêm tự do; mặt khác, bọn họ cùng Locker ở trong cùng một mặt trận, nếu Locker xảy ra chuyện thì chỉ sợ bọn họ cũng không thể chết già.
Dưới sự chú ý cao độ của toàn thể nhân dân, bài thảo luận ‘hot’ nhất bỗng nhiên nhiều thêm vài bình luận tương đối nội hàng sâu sắc. Bình luận nói: “Đáng thương tấm lòng cha mẹ khắp thiên hạ, thân là một người cha làm ra hành động như vậy, làm người thống hận cũng làm người cảm động.”
Đoạn bình luận này không viết rõ phụ thân là ai, cũng không nói rõ rốt cuộc hắn đã làm chuyện gì, nhưng chính là bình luận ba phải cái nào cũng được như vậy lại càng dễ dàng dẫn người ta liên tưởng đến những hàm nghĩa khác. Quả nhiên, tiếp theo đã thấy có người đáp lại: “Tại sao tôi lại cảm thấy lời nói này có ẩn ý? Trên lầu, người làm cha mà ông nói chính là Locker sao?”
Người phát ra câu nói kia ngay từ đầu không nói chuyện, người bình luận bên dưới càng ngày càng nhiều, nhao nhao hỏi: “Trên lầu, đừng luôn nửa úp nửa mở chứ? Có chán không?”
“Ông có phải biết tin tức gì hay không? Nếu đúng vậy thì mau nói cho mọi người nha, chúng tôi đều chờ đó!”
“Cầu sự thật!”
“……”
Trên quang võng ồn ào huyên náo, mọi người sôi nổi nhắn lại tỏ vẻ muốn người kia nói rõ ràng, rốt cuộc dưới ánh nhìn của người bình thường, Locker ôn tồn lễ độ thực sự rất không giống một đại sát nhân cuồng ma độc ác, cho dù trước kia mới tuôn ra sự kiện ảnh nóng thì trong tiềm thức bọn họ cũng cho rằng Locker là một quân tử khiêm tốn.
Sau khi mọi người đã bị gợi lên cơn thèm, người nọ rốt cuộc đứng ra nói chuyện.
“Tình hình cụ thể trên cơ bản đều là sự thật. Nhưng những việc này không phải do người mà các bạn đoán làm. Sở dĩ hắn giấu diếm sự thật đều là để bảo vệ con trai của mình, xin mọi người nể tấm lòng yêu con mộc mạc của một người cha mà giảm nhẹ hình phạt.”
Hết chương 426.