Trọng Sinh Chi Tái Giá Mạt Lộ Thượng Tướng

Chương 152

Edit: Lạc Yên

Trước mắt Lục Kiêu là một th.ân thể trắ.ng nõn, c.ởi sạch không còn gì ngoan ngoãn nằm úp sấp trên giường nhưng anh lại chỉ chuyên tâm xoa bóp, hai bàn tay dính đầy dầu, được làm ấm lên, lực đạo phù hợp, tâm không tạp niệm, mắt cũng không nhìn lung tung.

"Ưm...m..." Lăng Sầm được xoa đến thoải mái không chịu nổi, than nhẹ một tiếng, tay nghề của chồng cậu thật tốt quá. Mỗi lần được ấn một cái Lăng Sầm lại nhỏ giọng sung sướng rên hừ hừ. Lục Kiêu vẫn bình thản tập trung công việc, không mảy may bị ảnh hưởng.

Lăng Sầm được xoa đến cả người mềm nhũn còn rảnh rỗi trêu đùa Lục Kiêu: "Chồng em thật sự là một "chính nhân quân tử" nha, em đã c.ởi sạch nằm ra đây rồi mà anh cũng chẳng dao động chút nào." Nói rồi cũng tự bật cười. Nhân sinh vô thường, không ai biết giây tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì. Giống như cậu, trước khi kết hôn đâu thể nào tưởng tượng được lại có được một người chồng Alpha nghiêm cẩn, chuẩn mực như Lục Kiêu. Thậm chí còn không biết nói ngọt, khác hoàn toàn tất cả Alpha cậu từng tiếp xúc qua.

Lục Kiêu cũng chỉ cười cười không đáp, xoa bóp đến khi anh thấy đủ mới dừng lại, nhặt áo ngủ tơ tằm bị Lăng Sầm vứt sang một bên phủ lên tấm lưng trần của cậu. "Được rồi."

"Anh lại đây đi." Lăng Sầm vẫn nằm sấp, chỉ ngoắc ngoắc ngón trỏ với Lục Kiêu.

Lục Kiêu hơi thắc mắc nhưng vẫn thành thật dịch người lên giường nằm bên cạnh cậu.

Lăng Sầm chủ động nhổm người, nghiêng đầu nhẹ nhàng liế.m láp môi anh, hai mắt khẽ rũ xuống, Lục Kiêu lập tức đáp lại, hơi hé miệng, hai người triền miên, một tay Lục Kiêu đưa lên giữ gáy Lăng Sầm, dần chiếm thế chủ động. Lăng Sầm bị hôn đến đuôi mắt lặng lẽ ửng đỏ mới được buông tha.

"Anh biết em đang nghĩ gì không?"

"Nghĩ cái gì?" Lục Kiêu vẫn còn đang dư vị, vẫn chiều theo hỏi cậu.

"Em nghĩ..." Cậu kéo tay Lục Kiêu đặt lên bụng nhỏ của mình, động tác này thật sự hơi bị quen nha, Lục Kiêu giật mình, uyển chuyển nói: "Hoa Hồng Nhỏ còn nhỏ quá, chúng ta tập trung chăm sóc bé trước đã."

Thật ra chỉ là anh kiếm cớ, Hoa Hồng Nhỏ rất ngoan, rất dễ chăm, ở nhà lại có rất nhiều người sẵn sàng chăm bé, điều kiện vật chất thì lại càng không cần lo lắng, nuôi 10 đứa như Hoa Hồng Nhỏ Lục gia vẫn dư sức. Việc anh cân nhắc ở đây là Lăng Sầm, Lăng Sầm là Omega của anh, không phải là cái máy đẻ. Vì sinh Hoa Hồng Nhỏ cậu đã tự nhốt mình ở nhà một thời gian dài, hiện giờ vừa mới bắt đầu đi làm lại. Theo bộ phim [Thiên lý chi ngoại] danh tiếng của Lăng Sầm và Corleone đều được tăng cao, nhưng hiện tại độ nổi tiếng của Corleone thậm chí còn vượt hơn Lăng Sầm, người người nhà nhà đều biết, Lăng Sầm vì thời gian nghỉ sinh dài mà không bằng. Mỗi quý anh đều giúp Lăng Sầm xem xét báo cáo tài vụ của phòng làm việc nên anh rất rõ sự phát triển mạnh mẽ của Corleone, trước đây chỉ chiếm 15% lợi nhuận hiện tại đã mang về 50% thu nhập, xem như ngang sức với Lăng Sầm, thậm chí còn có xu thế sẽ vượt hơn.

"Em tự có thể cân bằng công việc..." Lăng Sầm chẳng thèm để ý, gối đầu lên một tay, chuyên chú nhìn Lục Kiêu nói: "Chồng ơi, tụi mình sinh cho Hoa Hồng Nhỏ một em trai hay em gái đi nào, một mình lớn lên bé con sẽ cô đơn đó." Trong mắt cậu toàn là chân thành tha thiết, muốn thuyết phục Lục Kiêu.

"Không được..." Lục Kiêu không hề do dự từ chối, không mảy may dao động, thậm chí còn thành thật nói: "Sau khi Hoa Hồng Nhỏ sinh ra ta đã tiêm R3Z, có tác dụng nửa năm." Hiện tại mới qua 2 tháng, tức là hiệu quả của thuốc còn đến 4 tháng.

"Thuốc R3Z... đó là thuốc cấm mà!" Lăng Sầm thật muốn lao qua bóp cổ chồng mình, nghĩ lại chuyện lúc trước càng bất đắc dĩ: "Lúc trước nói gì anh cũng không chịu tiêm thuốc điều chỉnh chất ức chế cho em, bản thân thì thật nhanh tay lẹ chân." Đều là thuốc cấm, Lục Kiêu không cho cậu tiêm, bản thân thì tiêm nhanh lắm. Ở Liên Bang hầu hết thuốc liên quan đến sinh sản đều là thuốc cấm, cần được có y sư cao cấp cho phép mới có thể lấy được. Thật hoài nghi chồng cậu buôn lậu thuốc cấm.

Lục Kiêu khẽ cười, kéo Lăng Sầm lại hôn lên trán cậu một cái, thân mật tự nhiên đáp: "Được rồi, ngoan, đừng giận, chúng ta không nói mấy chuyện này nữa."

Lăng Sầm cũng bị anh chọc cười, bất đắc dĩ nói: "Cái gì anh cũng làm, thuốc cũng tiêm rồi, em còn có thể ép anh được nữa sao? Hừ, vậy thì nghe lời anh, chúng ta chăm sóc cho bé con, chuyện khác về sau lại nói." Cậu muốn cùng Lục Kiêu sinh hai bé con, Hoa Hồng Nhỏ là anh trai Alpha, có thể chăm sóc em, có một anh trai Alpha bảo hộ, em trai hay em gái đều sẽ có nơi dựa vào, hai đứa cùng nhau lớn lên, chăm sóc lẫn nhau, cái gì cũng không cần sợ.

Lục Kiêu ôm Lăng Sầm vào lòng, chắc cậu vẫn đang nghĩ về vấn đề con cái nhưng anh có Hoa Hồng Lớn, Hoa Hồng Nhỏ đã đủ thỏa mãn rồi.

Ngày nghỉ cuối tuần nhanh chóng trôi qua, Lục Kiêu về Đế Tinh, Lăng Sầm quay về đoàn phim. Tuy đã được Lục Kiêu xoa bóp nhưng da Lăng Sầm thật sự quá trắng, vết bầm vẫn còn một ít, dù nhạt nhưng nhìn là thấy.

"Lăng ca, sao lại ra nông nỗi này???" Hailey bước vào phòng hóa trang thấy Lăng Sầm đang dùng kem che khuyết điểm phủ lên người cảm thấy như bị sét đánh, ngoài khét trong sống.

"Ồ, em đến giúp anh bôi phía sau lưng đi." Nói rồi đưa hộp kem che khuyết điểm cho Hailey, hai tay vén áo lên cao, không quá để ý giải thích, "Thì chồng anh đến đây mà, không phải em cũng biết rồi sao?"

"Em..." Hailey nghe câu trả lời của Lăng Sầm lại càng không biết nên nói cái gì. Chồng chồng nhà người ta làm trò mèo cô tất nhiên là không thể quản nhưng Lục thượng tướng như vậy là không được, bọn họ còn muốn đóng phim mà, nhất là bộ phim này còn chẳng mặc áo quần gì cả. Trong lòng phun tào thì cô vẫn nhanh tay giúp Lăng Sầm bôi kem, lại không an tâm, phủ thêm một tầng phấn.

"Cho anh xem thử." Lăng Sầm đưa cho Hailey một cái gương nhỏ để cô cầm giúp, cậu có thể nhìn phía sau lưng mình. "ồ, cũng tạm, còn có thể."

Cũng tại da cậu trắng quá, lại còn mẫn cảm, rõ ràng khi làm cùng Lục Kiêu, cậu cũng không thấy anh dùng bao nhiêu sức, không nghĩ qua hôm sau lại xuất hiện nhiều dấu vết dọa người như vậy.

"Đúng rồi, cuối tuần này anh phải về Đế Tinh, em đừng xếp việc cho anh nha..."

"Lăng ca... Hôm nay mới thứ hai, chúng ta mới vừa đi làm lại thôi." Có ai như ông chủ của cô không, mới thứ hai đã nghỉ đến cuối tuần, trời ơi, có ai tới thu thập Lăng Sầm đi thôi, cô đến là phát điên mất, nghệ sĩ nào kết hôn cũng dạng này thôi giới giải trí dẹp luôn cho rồi.

"Anh biết, đây không phải là nói trước để em dễ sắp xếp sao?" Lăng Sầm cười giảng hòa.

"Thầy Lăng, có thể bắt đầu trang điểm không ạ?" Chuyên viên trang điểm gõ cửa, nói vọng vào.

"Có thể, cô vào đi." Lăng Sầm đáp, quay sang nói với Hailey, "Em đi nghỉ đi, anh phải trang điểm rồi."

Hailey cũng không nói thêm gì, qua ghế ngồi xuống bắt đầu liên hệ về phòng làm việc sắp xếp công việc cho Corleone, người ta cũng có gia đình nhưng vẫn rất chăm chỉ công tác nha. Cô cũng đang lập đoàn đội mới cho Corleone, cần tìm những người có năng lực, có thể giúp Corleone phát triển hơn, nhưng cũng không thể quá mức độc lập, vẫn phải theo đường lối phát triển của phòng làm việc. Phòng làm việc này là tâm huyết của Lăng Sầm và cô, mọi việc cần phải cân nhắc kỹ lưỡng.

Chuyên viên trang điểm sau khi làm xong mặt cho Lăng Sầm, cũng phát hiện các dấu trên người cậu, hơi nheo mắt, không nói gì, dùng một loại phấn chuyên dụng chống thấm lần nữa giúp cậu che lấp hoàn mỹ. Giới giải trí hỗn loạn, người thức thời là người không hỏi nhiều, chỉ nhìn những gì nên nhìn, còn lại cứ coi như mắt mù là tốt rồi, có như vậy mới giữ được công việc lâu bền.

Sau khi thay trang phục xong, đạo diễn Langston giao cho phó đạo quay cảnh phụ rồi lại cùng Lăng Sầm nói về cảnh quay hôm nay. Càng làm việc chung ông càng thích Lăng Sầm, đúng như Caleb nói, làm việc với cậu rất thoải mái, không kiêu ngạo, rất có kiến giải, lại chịu khó học tập, tiến bộ nhanh lại còn tôn trọng tiền bối, không chơi bài siêu sao.

"Cơ bản là vậy, Yuri bắt đầu phát hiện vấn đề của cậu, nổi lên lòng nghi ngờ, cậu không kiên nhẫn bị hắn tra xét, dẫn dụ hắn đến vùng núi lửa đang ngủ, muốn tạo ra một vụ tai nạn ngoài ý muốn." Điểm Langston muốn nhấn mạnh và yêu cầu diễn xuất ở đây là thái độ "không kiên nhẫn".

"Vậy tôi có thể diễn như là người ở góc nhìn thứ ba hoặc như là cách cá mập đối xử với những chú cá xỉa răng, tựa như thờ ơ nhưng nắm sinh tử của chúng trong tay, ngậm miệng cũng có thể giết một đám? Chỉ dựa vào còn kiên nhẫn chơi đùa hay không nhưng hoàn toàn không đặt trong mắt?" Lăng Sầm cố gắng lý giải ý muốn của đạo diễn.

"Đúng, chính là như vậy, cậu cứ diễn thử xem." Langston hài lòng.

Kai là người nắm giữ hết thảy nên giết một hay nhiều người cũng không có áy náy hay sợ hãi, chỉ là thờ ơ. Vì sao, vì hắn không cảm thấy đây là giết "người". Trong mắt Kai, chỉ có con dân của hắn mới là "người", còn những người trong đoàn thám hiểm chỉ là một giống loài kiến hơi có trí thông minh đi vào nơi sinh sống của họ, khi bạn lười biếng chúng có chạy quanh quanh cũng không sao, nhưng khi bạn thấy phiền có đưa tay g.iết chế.t vài con kiến cũng không sao, ai lại có cảm giác tội lỗi khi giết kiến bao giờ.

"Vâng, đạo diễn, tôi biết rồi." Lăng Sầm vẫn đang suy tư, Langston mỉm cười đứng dậy, rảnh rỗi tám nhảm hỏi thăm: "Cuối tuần rồi thế nào? Cậu có tham gia lễ hội ở đây không?"

"Dạ đương nhiên là có ạ. Tôi cùng tiên sinh nhà tôi cùng tham gia, đoàn diễu hành rất đẹp, rất nhiều hoa, rất vui nữa, tôi cùng anh ấy cũng có mua hai chiếc mặt nạ."

"Haha, sớm biết cậu thích tôi đã giới thiệu cho cậu thêm một vài địa điểm thú vị." Langston là người bản địa, lớn lên ở thành phố này, đã đi nát tất cả ngóc ngách ở đây. Lần này ông lựa chọn quay [Khởi Nguyên] ở đây cũng là muốn quảng bá, kéo thêm khách du lịch đến Tinh Đạo số 4 bọn họ. Xem như đóng góp cho quê hương.

Langston hàn huyên với Lăng Sầm hai cậu vội quay lại tổ đang quay tiếp tục chỉ đạo.

Lăng Sầm cẩn thận quan sát bản thân trong gương, ở cảnh quay này cách trang điểm của cậu đã hơi khác những cảnh đầu, không còn nhạt nhẽo thanh thuần, bắt đầu trở nên sắt bén hơn bộc lộ dần dần tính cách bá đạo của nhân vật, mắt hoa đào không bị che lấp đi mà càng thêm sắc nét.

Cảnh quay ở núi lửa không quay trong nước mà vì có núi giả nên dựng trên mặt đất, để diễn tả cảnh bơi hai người được buộc dây treo lơ lửng trên không.

"Để tôi đưa cậu đến một chỗ đặc biệt, chỗ này chỉ có tôi biết thôi, tôi còn chưa mang ai đến bao giờ." Lăng Sầm quẫy đuôi lượn quanh Yuri, sau đó búng mình lao về phía trước dẫn đường.

"Được." Beta đóng vai Yuri cũng cười đáp, dựa theo quán tính dây treo cũng vừa làm động tác bơi vừa lao theo.

Lẽ ra vì là cảnh bơi nên biên độ chuyển động của dây sẽ nhỏ, Lăng Sầm là người cá sẽ bơi rất nhanh, cách một khoảng xa đợi Yuri chậm rãi bơi đến nhưng biến cố gọi là biến cố vì nó xảy ra đột nhiên như vậy đó, dây treo của Yuri bỗng nhiên mất khống chế, cả người hắn lao về phía Lăng Sầm như một chiếc xích đu lớn.

"Nhanh sử dụng phanh bằng tay đi!" Langston cũng đang gào lên trong loa chỉ huy với tổ kỹ thuật.

Ngàn cân treo sợi tóc. Lăng Sầm nghe tiếng mọi người hoảng hốt la lên nhưng cậu cũng đang lơ lửng giữa không trung không nơi mượn lực để né tránh. Đối diện với một người thần sắc vặn vẹo đang đâm nhanh về phía mình Lăng Sầm không kịp nghĩ nhiều quyết đoán đưa tay nhấn tháo đai lưng bảo hộ cùng đuôi cá.

"Không được, Lăng ca!" Hailey đang lo lắng nhìn Lăng Sầm lập tức gào lên, tuy treo không cao nhưng cũng 5m đó.

Lăng Sầm cắn răng nhấn tháo hết đai bảo hộ, rơi xuống bên dưới hệ thống chống va chạm sẽ tự động mở ra, chứ trực tiếp va vào với tốc độ càng ngày càng nhanh thế này, dù cậu có cố co người chắc chắn cũng sẽ bị nội thương. Không có cậu, Yuri dù lao vào tường thì tường cũng sẽ có hệ thống chống va chạm, bị thương chắc cũng sẽ nhẹ hơn.

Nghĩ thì nhiều nhưng thật ra chỉ là một cái chớp mắt, ba khóa bảo hộ Lăng Sầm đã tắt hết, thẳng tắp mà rơi xuống, Yuri cũng lướt qua phía trên đầu cậu tiếp tục lao về phía trước. Mọi người ở trường quay cùng Hailey hét chói tai nhưng nhìn lại thì Lăng Sầm đã co hai gối, hai bàn chân chạm vào hệ thống chống va chạm trên mặt đất, người khom lại giảm bớt lực, hai tay bảo vệ đầu, vừa chạm vào đã nghiêng người lăn vài vòng giảm lực, sau đó khụy chân, chống tay đỡ cả người, mờ mịt ngẩng đầu nhìn mọi người.

Những người đang chú ý Lăng Sầm chưa kịp sửng sốt vì phản ứng của cậu, trong suy nghĩ dù có hệ thống chống va chạm thì Lăng Sầm rơi thẳng tắp xuống ít nhất cũng phải gãy chân nằm dài. Bên nhóm chú ý Oaks cũng đã hét lên, đã va vào hệ thống bảo hộ trên tường rồi.

Vẫn là Langston đang cố gắng khống chế hiện trường, lạnh lùng chỉ đạo: "Nhanh đưa Oaks xuống, xem cậu ấy có bị gì không!"

"Các cậu chăm sóc Lăng Sầm đi." Langston phân phó cho phó đạo diễn, mình thì chạy về phía Oaks.

Hailey đã sớm chạy đến bên muốn đỡ Lăng Sầm, cũng đang liên hệ bệnh viện.

"Không sao đâu... Anh cảm thấy mình không bị gì hết." Lăng Sầm đứng lên, tự mình hoạt động các khớp xương, chỉ thấy một bên mắt cá chân trụ có hơi căng đau, chắc do kéo căng quá độ, còn lại mọi thứ đều bình thường.

"Vẫn phải đến bệnh viện kiểm tra mới được." Hailey cố chấp từ chối, cô đã liên hệ được bệnh viện rồi.

"Oaks thế nào rồi?" Lăng Sầm cúi đầu xoa xoa mắt cá chân nhỏ giọng hỏi Hailey.

Hailey ngẩng đầu nhìn về phía bên kia, Oaks đã được tháo xuống, vị trí va chạm cũng không máu me đầm đìa như cô tưởng tượng, đúng là khi lao vào tường thì có hệ thống bảo hộ va chạm được bật lên giúp hắn giảm xóc.

"Lăng Sầm, cậu không sao chứ?" Langston đã từ bên kia chạy trở về.

Hailey mặt quạu đeo định mở miệng trách móc đã bị Lăng Sầm nhanh tay kéo lại, cậu vội cười đáp: "Không có gì, tôi không sao, nhưng người đại diện của tôi không an tâm, chúng tôi có thể xin phép đến bệnh viện kiểm tra một lượt không? Oaks thì sao? Cậu ấy không sao chứ?"

Biểu tình của Langston hơi cổ quái, chần chừ một chút, Lăng Sầm thấy thế còn tưởng hắn bị thương nghiêm trọng, mặt cũng hơi tái đi thì Langston mới bất đắc dĩ nói: "Không phải là rất nghiêm trọng, cậu ấy chỉ bị đập cho choáng váng, chảy một ít máu mũi, nhưng do mũi cậu ấy mới làm phẫu thuật, hiện tại va chạm mạnh khiến nó bị lệch, chắc sẽ cần phải phẫu thuật lại lần nữa đưa mọi thứ về vị trí cũ."

"A... à, người không sao là tốt rồi." Lăng Sầm cũng sửng sốt, cậu chưa từng phẫu thuật thẩm mỹ nên không có khái niệm về vấn đề này.

Này cũng xem như hệ thống bảo hộ cũng hoạt động tốt, chỉ có cái mũi cao cao do phẫu thuật mà trở nên yếu ớt mới chịu tai vạ thôi. Lăng Sầm nhớ lại, nhìn mũi Oaks thật tự nhiên, đúng là không nhận ra đồ giả, mà thời đại này mọi người xài đồ giả rất nhiều, hầu hết nhìn tự nhiên vô cùng, không phải chuyên gia đúng là đều nhìn không ra.

Rất nhanh có xe huyền phù của bệnh viện lại đây đưa hai diễn viên chính của đoàn đi kiểm tra.

Oaks đau khổ bụm mặt, nước mắt vẫn còn đang chảy, khổ sở rên: "Mũi tôi mới làm lại hai tháng trước!". Người đại diện của hắn ở một bên vội nhéo một cái.

"Ui!" Oaks khẽ rên nhưng không dám nói thêm gì nữa, chỉ tiếp tục đáng thương c.hảy nước mắt.

Nhân viên y tế kiểm tra sơ cho hai người trên xe, thật sự không có vấn đề gì lớn. Đến bệnh viện qua máy quét để đảm bảo hai người không bị va đập tổn thương nội tạng, vấn đề của Oaks khá nghiêm trọng nhưng không chuyển vào khoa cấp cứu mà chuyển thẳng sang khoa thẩm mỹ. Lăng Sầm chỉ bị giãn cơ, phun chút thuốc nghỉ ngơi hai ngày là lại trở lại bình thường hoàn toàn. Thật ra như người khác phun thuốc là có thể hoạt động bình thường nhưng Hailey không cho cậu về, nhất định bắt cậu nằm thêm một đêm ở bệnh viện. Xem ra tiểu cô nương này bị dọa chết khiếp rồi.

"Được rồi, bác sĩ cũng nói không có việc gì, em đừng cau có nữa." Lăng Sầm thấp giọng dỗ dành. "Em xem, anh cũng chiều em ở lại bệnh viện thêm một đêm rồi còn gì."

Hailey cũng hơi thả lỏng hơn, rót cho Lăng Sầm một ly nước ấm, sau khi cậu nhận lấy, cô cũng tự rót một ly nước ấm to, ừng ực mà uống hết mới cảm thấy bình tĩnh hơn, trái tim trong ngực cũng không còn đập quá nhanh nữa. "Anh dọa em chết mất thôi... May mà không có việc gì."

"Lăng ca, lần sau anh không nên làm việc liều mạng như vậy!" Hailey vẫn rất bất mãn, sao anh cô lại dám nhảy xuống từ nơi cao như vậy, may mà lần này may mắn không có việc gì.

"Anh cũng đâu có cách nào, lúc đó quá gấp." Lăng Sầm nhún vai.

Hailey nghĩ lại mà sợ nhưng cũng đồng ý gật gật đầu, cô cũng không nghĩ ra cách gì khác, nhưng nếu đó mà là cô chắc chỉ sợ chết khiếp mà bị đâm chứ không kịp làm gì thêm. Cô nàng kéo ghế ngồi bên cạnh giường bệnh của Lăng Sầm, tò mò hỏi:

"Lăng ca, anh có luyện qua mấy cái này à?" Phản ứng của Lăng Sầm khi rơi xuống chạm đất, chắc chắn không phải là phản xạ bản năng, mà có trải qua luyện tập chuyên nghiệp. Độ cao 5m, Lăng Sầm chỉ ở trong không trung 1 giây, tư thế trong 1 giây đó là mấu chốt để cậu không bị thương khi rơi xuống, lại còn các hành động để giảm áp lực va chạm ngay khi tiếp đất nữa. Nàng từng thấy có Omega chỉ rơi từ 3m xuống còn bị chấn động não đó.

Mắt cá chân của Lăng Sầm bị phun dịch chữa trị lạnh ngắt, đến giờ vẫn còn lạnh ngắt, không đau nhưng khá là khó chịu, cậu tự xoay xoay chân, cười nói: "Chờ khi em kết hôn em sẽ hiểu."

Hailey nhìn Lăng Sầm đầy mông lung khó hiểu, trong mắt chỉ có????

"Nếu bạn đời của em là một người có tính cách nghiêm cẩn, lại từng trải qua huấn luyện chuyên nghiệp. Tin anh đi, lúc đó bạn đời của em cũng sẽ dạy cho em một số kỹ xảo phòng thân, để chuẩn bị cho một số tình huống đột ngột phát sinh."

"Cái gì gọi là "tình huống đột ngột phát sinh"?"

"Chính là giống tình huống hôm nay." Lăng Sầm nhún vai, "Anh ấy cảm thấy nếu anh học được một chút, có thể an toàn thêm một chút, được chút nào hay chút đó."

Lục Kiêu vẫn luôn cảm thấy anh hành động bất tiện, nếu có gì xảy ra chưa chắc có thể bảo hộ chu toàn cho Lăng Sầm, đành tìm cách dạy cho cậu một vài kỹ xảo, mỗi khi hai người cùng vào phòng thể hình, có vào phòng mô phỏng luyện sơ qua. Lăng Sầm cũng nhớ đến bản thân kiếp trước nên vẫn thường xuyên ôn tập khi có cơ hội. Ngoài kỹ xảo, Lục Kiêu còn giảng cho cậu kha khá kiến thức nếu gặp gì đó và này nọ nên làm gì, nên chạy đi đâu, nên tìm ai giúp đỡ cũng như không được phép làm gì, kể cả một số phương pháp sơ cứu, xử lý vết thương cũng nghiêm túc nói qua một lần.

Lăng Sầm nghĩ đến đây lại lắc đầu cười cười. Bạn đời nhà người ta ôm nhau thì nói lời yêu đương ngọt ngào, chồng cậu lời nói ngọt thì không biết nói, kiến thức lại nhiều, ôm cậu vào lòng lâu lâu lại hứng chí bừng bừng mà giảng cho cậu phòng cháy, phòng trộm, lạc trong rừng, bị tai nạn mà không có thiết bị chữa trị vân vân và mây mây, khiến cậu cảm thấy mình lên giường với một chú chủ nhiệm Trung Tâm Tuyên Truyền An Toàn. Nếu không phải là chân ái, chắc chắn cậu đã sớm đạp người không hiểu phong tình đó xuống khỏi giường.

Lăng Sầm trợn mắt nhớ lại cậu học mấy động tác hôm nay là trong một lần Lục Kiêu dạy cậu một bộ động tác đấu vật, sau đó hứng chí bắt cậu lên một cái bục cao học tư thế nhảy xuống, sửa tư thế từng chút, rồi lại tăng độ cao, lại nhảy, nghiêm túc đến phát bực, không nghĩ đến thật sự có lúc dùng đến.

Hailey im lặng nghe, không phân biệt được đây là cẩu lương hay là oán giận, không biết sao nhìn Lăng Sầm trợn mắt nghiến răng cô lại thấy có chút buồn cười.

"Langston gửi tin hỏi thăm, em không định trả lời ông ấy." Hailey đưa đầu cuối cho Lăng Sầm coi, không tình nguyện nói.

Đoàn phim xảy ra chuyện ngoài ý muốn, Hailey chính là giận chó đánh mèo nên không muốn cho đạo diễn Langston thái độ tốt, nếu không phải Lăng ca của cô có thân thủ tốt, vậy chỉ có hai kết cục có thể xảy ra, một là Lăng ca sẽ bị Yuri tông, nặng thì tổn thương nội tạng, nhẹ thì gãy xương sườn; hai là rơi xuống đất gãy hai chân, không có kết cục nào tốt.

"Em... chú ý thái độ..." Lăng Sầm bất đắc dĩ nói: "Ông ấy cũng không biết sẽ xảy ra chuyện như vậy, khi nãy ở trường quay anh không tiện nói rõ với em nhưng chúng ta không nên chỉ trích đạo diễn." Lúc đó nếu không phải cậu giữ Hailey không buông, chắc chắn cô nương này sẽ chất vấn đạo diễn. Đắc tội đạo diễn không có chỗ nào tốt.

Lăng Sầm mở đầu cuối cá nhân tự trả lời tin nhắn của Langston, nói bản thân không bị gì nghiêm trọng, có thể trực tiếp trở về đoàn phim ngay nếu cần và đạo diễn không cần qua thăm cậu. Langston cũng lập tức đáp lại.

[Tôi đang tra xét nguyên nhân dẫn đến sự cố lần này cũng như chuẩn bị lại đạo cụ và kiểm tra lại tất cả công tác đảm bảo an toàn, cậu cứ ở bệnh viện nghỉ ngơi, không cần vội quay về đoàn vì đang tạm hoãn quay, xin lỗi vì sự cố này!]

"Em xem... Cứ bình thản giải quyết thì mọi chuyện sẽ nhanh chóng đâu vào đó." Lăng Sầm đưa tin nhắn cho Hailey xem trả lời của đạo diễn.

Hailey nhận lấy đọc kỹ một lượt, sắc mặt tốt hơn không ít, lúc này cô cũng ý thức được thái độ nóng nảy của mình ở trường quay rất dễ đắc tội người khác, chỉ là hiện tại vẫn còn chưa bỏ qua tự ái được, đành giả lả: "Xem như ông ấy cũng là người có trách nhiệm."

Lăng Sầm tính tình tốt chỉ cười cười, thấy cô đã hiểu cũng không nói gì thêm.

Hailey cẩn thận hỏi Lăng Sầm: "Anh ơi, có cần báo chuyện này cho Lục thượng tướng không?" Ông chủ của cô hình như việc lớn việc nhỏ gì cũng sẽ đi nói với chồng mình.

Lăng Sầm nhanh chóng lắc đầu, nhỏ giọng: "Anh đâu có bị gì, không cần nói chuyện này với anh ấy." Đúng là mọi chuyện trong cuộc sống cậu đều muốn chia sẻ với Lục Kiêu, nhưng mấy việc làm Lục Kiêu lo lắng thì không cần, hơn nữa cậu cũng thật sự không bị gì. Lục Kiêu ở Đế Tinh vừa đi làm, lại vừa chăm sóc Hoa Hồng Nhỏ, đã rất vất vả, nếu Hailey nói chuyện này với Lục Kiêu, dù anh biết cậu không bị gì chắc chắn vẫn sẽ không yên tâm mà đích thân lại đây thăm cậu.

Chuyện này đoàn phim và Hailey đã phong tỏa tin tức, cô ấy không nói, cậu không nói, Lục Kiêu sẽ không thể biết được.

Hailey nghe vậy cũng dạ dạ hai tiếng, ngồi một bên bắt đầu lướt Tinh Võng rà soát lại tin tức liên quan đến [Khởi Nguyên], nàng và người đại diện của Oaks đã liên thủ phong tỏa toàn bộ tin tức liên quan.

"Anh ngủ một lát đi." Hailey giúp Lăng Sầm kéo màn cửa sổ, quan tâm nói, "Em ra phòng khách ngồi."

"Ừm." Lăng Sầm lơ đãng đáp lại. Tuy ngoài miệng cậu nói không có việc gì nhưng giờ nhớ lại vẫn thấy sợ muốn chết, tim vẫn còn đập thình thịch trong ngực, Adrenalin vẫn còn đang tiết ra ào ạt đây, đúng là có chút choáng váng, hồi hộp. Vẫn là nên nghỉ ngơi một lúc bình ổn tâm trạng.

Hailey nhẹ chân bước ra khỏi phòng, cũng nhẹ khép lại cửa phòng ngủ.

Lăng Sầm nhắm mắt, cố gắng thư giãn, một lúc sau cũng nửa tỉnh nửa mê. Đầu cuối của cậu đột nhiên rung lên, khiến cậu lần nữa giật mình, vội nghe máy.

"Alo?" Lăng Sầm chưa nhìn xem là ai gọi đã tiếp máy.

"Lăng Sầm? Lục Kiêu đòi làm giải phẫu, hiện tại con có thể trở về không? Carl đang đến đón con rồi!" Giọng nói đầy khẩn trương của Lục lão phu nhân khiến Lăng Sầm lập tức tỉnh táo.

"Giải phẫu? Giải phẫu cái gì?" Lăng Sầm ngồi bật dậy, bước nhanh xuống giường vội vã mang giày, bối rối mà hỏi liên tiếp.

Tiểu kịch trường:

Lăng Sầm: Muốn hưởng ứng sinh con thứ hai theo lời kêu gọi của quốc gia.

Lục lão đại: Tui không muốn... Tui chỉ muốn an tĩnh làm một chủ nhiệm Trung tâm Tuyên Truyền An Toàn.

Ghi chú của Lạc Yên:

Tư thế tiếp đất của Lăng Sầm là tư thế tiếp đất khi rơi từ trên cao xuống, để giảm tổn thương đến mức thấp nhất. Với các nguyên tắc:

1. Cố gắng nắm lấy bất cứ thứ gì có thể túm được giữa đường để giảm bớt lực va chạm.

2.Thả lỏng cơ thể, càng thả lỏng càng ít tổn thương nội tạng, gãy xương nhưng thường thì đây là điều hầu hết người bình thường không làm được, do ai khi sợ hãi cũng sẽ gồng cả người cứng ngắc.

3. Hơi gập hai đầu gối, giống tư thế khi mình chủ động nhảy từ trên cao xuống, co người gập gối.Tiếp đất bằng hai bàn chân, đều nhau. Tốt nhất là phần đầu hai bàn chân.

4. Dùng tay bảo vệ đầu bằng cách đặt hai cánh tay lên hai bên đầu, khuỷu tay hướng về trước (và chĩa ra phía trước mặt), các ngón tay đan lại phía sau đầu hoặc cổ.

5. Cố gắng ngã sang một bên sau khi chạm đất, tránh ngã ngửa ra. Nếu mà lăn được thì càng tốt. Mấy người học Aikido rành mấy thế té này lắm nè.

Mọi người có thể tìm đọc Cách để sống sót khi bị ngã từ trên cao để hiểu rõ hơn.

Chương này dài gấp đôi bình thường nên hôm qua mình gõ hoài không xong, chắc cũng do lười nữa.
Bình Luận (0)
Comment