Trọng Sinh Chi Tái Giá Mạt Lộ Thượng Tướng

Chương 50

Edit: Lạc Yên

“Anh có muốn em tiễn anh không?” Lăng Sầm đã thay quần áo chuẩn bị đến phim trường nhưng hôm nay Lục Kiêu sẽ về Đế Tinh, cậu luyến tiếc nên câu giờ, ở bên Lục Kiêu được lúc nào hay lúc ấy.

“Không cần đâu, em đi đi thôi.” Lục Kiêu không hiểu phong tình, ngẩng đầu liền bảo Lăng Sầm đi. Chốc lát nữa sẽ có người tới đón anh, Lăng Sầm không cần vì anh mà chậm trễ thời gian.

Lăng Sầm cảm thấy bất đắc dĩ lắm luôn, vươn tay tháo mặt nạ của Lục Kiêu, quỳ một gối, thẳng eo ngửa đầu hôn Lục Kiêu. Lục Kiêu lập tức đáp lại, ôm lấy cậu làm sâu thêm nụ hôn, càng ngày càng chiếm thế chủ động.

Một lúc sau hai người mới tách ra, Lăng Sầm vừa thở hổn hển vừa hờn dỗi: “Em không muốn xa anh chút nào, muốn tranh thủ ở bên anh thêm chốc lát, vậy mà chồng em nhất quyết không cho, em thấy anh còn để ý công việc của em hơn cả em…”

Lục Kiêu siết nhẹ vòng tay, thì thầm vào tai cậu: “Hiện tại công việc của em đang tốt lắm, bộ phim này không phải cũng đã quay gần xong rồi sao? Kiên trì thêm một chút nữa, nhé.”

“Dạ.” Được dỗ ngọt Lăng Sầm cũng không làm nũng nữa, lấy mặt nạ đeo lên lại cho anh, “Vậy anh đi đường cẩn thận nha. Đến nơi nhớ nhắn cho em biết.”

Lục Kiêu đáp lại một tiếng đồng ý, rồi ngồi yên dõi mắt nhìn Lăng Sầm ra cửa.

Vừa bước ra khỏi cửa biểu tình của Lăng Sầm lập tức đổ vỡ, không còn bình thản tự nhiên như ở trước mặt Lục Kiêu, cậu thực khẩn trương, cảm thấy toàn thân bủn rủn, ngón tay vô lực. Kane nói sẽ không bỏ qua cho cậu. Đây chắc chắn không phải là một câu nói suông. Hiện tại có thể trên Tinh Võng đã ngập tràn tin tức về cậu, cái gì chờ đón cậu bên ngoài khách sạn, Lăng Sầm không cần nghĩ cũng biết… Nhưng vì Lục Kiêu, lần này cậu cam tâm tình nguyện. Tầm mắt lướt qua, thấy Hailey đang từ đằng xa bước đến, Lăng Sầm hít sâu một hơi, cái gì nên tới thì tới thôi.

“Lăng ca, chào buổi sáng.” Hailey tươi cười rạng rỡ chào hỏi Lăng Sầm.

“…A, chào..” Lăng Sầm chần chờ, phản ứng của Hailey có vẻ không đúng lắm, chẳng lẽ cô ấy chưa xem qua tin giải trí. Lăng Sầm không xem một phần vì tâm lý trốn tránh, như đà điểu chui đầu vào cát, chưa thấy thì có thể ảo tưởng nó chưa xảy ra. Phần còn lại là vì cậu đã có kinh nghiệm kiếp trước, biết trên đó sẽ viết những gì rồi nên không cần thiết phải đi xem thêm lần nữa.

“Làm sao vậy Lăng ca?” Hailey cảm thấy thái độ của Lăng Sầm hơi quái lạ, nghi hoặc dò hỏi.

“Em chưa xem tin tức sao…” Lăng Sầm hơi bất an, buộc miệng thốt ra suy nghĩ trong đầu, việc đã đến nước này, trốn tránh cũng vô dụng. Cậu hơi hơi nhắm mắt lại, chuẩn bị tinh thần chờ đợi tuyên án cuối cùng.

“Tin tức giải trí? Đương nhiên là em có xem. Quảng cáo của chúng ta quay của Pailipek đã bắt đầu chiếu rồi, hưởng ứng tốt lắm. Bên họ cũng đã liên hệ chúng ta để bàn bạc về việc gia hạn hợp đồng đại ngôn.” Hailey hào hứng nói.

Công tác trong giới này, việc làm đầu tiên mỗi ngày sau khi vừa mở mắt ra là phải lên dạo một vòng tin tức giải trí. Có như vậy, mọi chuyện mới có thể chuẩn bị sẵn sàng. Nghĩ đến thông tin liên hệ của bên Pailipek, Hailey bây giờ vẫn còn thấy vui sướng trong lòng, gấp gáp muốn chia sẻ cho Lăng Sầm biết.

“Ừm, anh biết rồi, là bên đại ngôn đồng hồ gia hạn hợp đồng…” Lăng Sầm vô thức lặp lại lời của Hailey, vẫn còn thấy mù mờ, vừa đi theo Hailey ra bãi xe vừa cẩn thận hỏi thêm: “Không có tin tức nào khác nữa sao?”

“Cái khác? Không có…” Hailey trầm tư suy nghĩ, Lăng ca muốn biết tin bát quái sao?

“Nếu là hot search hôm nay thì là chuyện nhà của tổng nghệ Trần Thành, Omega nhà họ vừa sinh được một đôi công chúa Beta, cái này có tính không?” Hailey vừa ấn thang máy vừa quay đầu lại hỏi Lăng Sầm.

“Không còn gì khác sao?” Lăng Sầm hơi hoảng hốt hỏi tiếp, lại vội mở ra Tinh Võng, đánh tên của mình lên khung tìm kiếm.

“Thật sự không có… Đã hai ngày nay trong giới đâu có tin gì đặc biệt, khá là yên tĩnh, cũng đâu có ai bị phát hiện hút ma phiến hay ngoại tình đâu, hê hê.” Hailey vừa trả lời vừa cười đùa.

Kết quả Lăng Sầm tìm kiếm cũng hiện lên, tin liên quan đến cậu gần nhất chỉ có tiệc tối cậu tham gia cách đây 2 ngày cùng một số thông tin tuyên truyền của bộ phim ‘Thiên lý chi ngoại”. Còn lại cũng chỉ là quảng cáo của Pailipek, khắp nơi đều đang nhắc đến, xem ra được hưởng ứng rất tốt giống như Hailey vừa nói.

Lăng Sầm tắt đầu cuối cá nhân, mũi có chút chua xót, cậu còn gì mà không hiểu, chắc chắn là Lục Kiêu đã giúp cậu xử lý tốt. Anh đã 2 lần nhấn mạnh với cậu là mọi chuyện đều ổn, chỉ là cậu không để tâm. Hóa ra ở sau lưng, anh đã âm thầm giúp cậu dẹp hết chướng ngại vật. Lục Kiêu tuy trầm mặc, ít lời nhưng hành động lại vô cùng chân thành, lại còn không tranh công. Giống đời trước vậy, anh cũng âm thầm vì cậu mà làm rất nhiều chuyện, chỉ có cậu mắt mù nhìn không thấu, cô phụ tấm chân tình của anh. Người đàn ông tốt đến vậy, cậu sao có thể không yêu. Nếu bây giờ có anh ở bên, cậu sẽ nhào vào lòng anh, sẽ hôn anh một vạn cái, sẽ nói một vạn câu yêu. Lăng Sầm cảm thấy tình yêu của mình giành cho Lục Kiêu tràn đầy đến mức sắp làm trái tim cậu nổ tung luôn rồi.

Hai người bước lên xe huyền phù, lái đến phim trường.

“Lăng ca, anh có chỗ nào không khỏe hả?” Hailey hơi lo lắng hỏi. Từ sáng sớm đến giờ cô vẫn thấy Lăng Sầm có gì đó không đúng, lúc thì hốt hoảng lo sợ, tâm trí trôi xa, lúc thì lại vui vẻ, rạo rực, xuân sắc đầy mặt, thiệt là quỷ dị, khiến Hailey nhìn mà có chút dựng lông.

“Anh rất tốt luôn ý!” Lăng Sầm cười đáp, rồi lại nhịn không được từ trong không gian tùy thân móc ra một chiếc hộp pha lê khoe khoang, “Em xem, đây là quà người ấy tặng cho anh, rất đẹp đúng không?”

Lăng Sầm vốn cảm thấy hôm nay sự nghiệp của mình sẽ chấm dứt, vốn không muốn rời Lục Kiêu, bến cảng an toàn của lòng mình. Cuối cùng khi quyết định anh dũng đối mặt, Lăng Sầm liền cầm theo món quà anh tặng, xem như anh đang ở bên tiếp thêm dũng khí cho cậu.

“…” Hailey cũng không biết nên nói cái gì, không phải chỉ là một đóa hoa Simonsen được hút chân không thôi hả? Có cái gì đặc biệt đâu?

“Dạ, đẹp lắm.” Cô trái lương tâm mà khen một câu.

Mấy ngày trước, Kane còn tặng cho Lăng ca cả một xe toàn các loại hoa quý, Lăng ca chỉ có một thái độ không kiên nhẫn, từ chối. Buổi tối, lúc Kane chặn đường bày ra nào nến, nào nhạc, hai người còn mém tí nữa là đánh nhau…Bây giờ thì sao, người kia cũng quá là bủn xỉn, chỉ tặng một đóa hoa hút chân không, vậy mà Lăng ca còn vui như bắt được vàng. Nghe nói khi yêu thì trí thông minh suy giảm, Hailey xem ra đã thấu hiểu đạo lý này rồi, minh họa sống động ngay trước mắt, không muốn hiểu cũng khó.

“Chờ em gặp được người em yêu em sẽ hiểu thôi.” Nhìn vẻ mặt đầy miễn cưỡng của Hailey Lăng Sầm liền biết ngay tiểu cô nương này lại đang phun tào cái gì trong lòng rồi. Cậu còn tốt bụng giải thích thêm một câu:

“Đây cũng là một loại hoa quý, hút chân không là có thể bảo tồn vĩnh viễn, lúc nào muốn đều có thể lấy ra xem, quà như vậy thiết thực hơn.” Vừa có tâm ý, vừa tiết kiệm. Tiền của Lục Kiêu không phải cũng là tiền của cậu sao? Tiền hai người cùng vất vả công tác mới có được, cần gì phải lãng phí. Bàn tính nhỏ trong lòng Lăng Sầm đánh vang, càng cảm thấy Lục Kiêu đáng yêu thêm chút nữa.

Hailey không hiểu, cũng từ chối hiểu sự não tàn của những người đang yêu. Rõ ràng là tình nhân trong mộng của vô số Alpha, rất nhiều người trên Tinh Võng đều ngồi đoán xem hình mẫu Alpha lý tưởng mà Lăng Sầm chọn là như thế nào. Đa số ý kiến cho rằng phải là người có gia thế, không thì cũng là người giàu có, biệt thự, xe hơi bản giới hạn, hàng hiệu cao cấp thích là tặng, tổng hợp tố chất cũng phải B+ trở lên và hàng tá phỏng đoán tương tự. Nhưng thực tế thì sao? Lăng ca lại chả có yêu cầu gì cho người yêu cả, đừng nói đến nhà cửa, xe cộ, hàng hiệu, chỉ nhận được đúng một bông hoa hút chân không của người ta là đã đủ thỏa mãn rồi, còn mang ra khoe như báu vật đây này. Rồi còn ngồi cười hạnh phúc một cách ngây ngốc nữa. Thế mà nhìn cái nụ cười ngây ngốc này lại làm Hailey cũng muốn ngây ngốc theo. Thật con mẹ nó quá là đẹp đi mất, đẹp gấp mấy lần so với đóa hoa cầm trên tay. Tình yêu thiệt là khó hiểu với một cô nương độc thân như Hailey.

“Lăng ca, đại ngôn của đồng hồ, chúng ta có tiếp tục nhận không?”

“Pailipek lần này là muốn anh nhận làm người phát ngôn cho hệ liệt mới đúng không?” Lăng Sầm cẩn thận cất đoá hóa vào không gian tùy thân, quay sang bàn công việc.

“Đúng vậy!” Hailey cũng rất kích động, đây là hợp đồng lớn nhất của cô kể từ khi làm trợ lý cho Lăng Sầm. “Khoảng tiền dự chi rất lớn, em cảm thấy đây là một cơ hội tốt, Lăng ca, chúng ta thử xem?”

Lăng Sầm bật đầu cuối, mở hợp đồng dự thảo lên xem thử. Làm người phát ngôn cho hệ liệt mới của Pailipek là bước đầu tiên trong kế hoạch thay đổi hình tượng của cậu.

“Vậy nhận đi, nhớ thông báo về Hòa Thịnh, tỷ lệ chia giữ như cũ.” Lăng Sầm cười khẽ, tắt đầu cuối. “Em xử lý việc này nhé?”

Hailey hiểu ý Lăng Sầm, hiện tại vẫn chưa đến lúc phân rõ giới hạn với Hòa Thịnh. Nên công việc vẫn phải thông báo, lại còn phải nói làm sao cho Hòa Thịnh đồng ý, để cho bên phía công ty có cảm giác là người nắm quyền khống chế. Đây là cả một nghệ thuật, nhưng Hailey nghĩ mình sẽ làm được thôi.

“Lăng ca yên tâm, em có thể xử lý ổn thỏa việc này.” Dừng một chút, Hailey lại nói tiếp. “Gần đây cũng có một số công ty tìm chúng ta làm đại ngôn quảng cáo nhưng em có xem qua, đều không tốt lắm.”

Đều là các thương hiệu hạng trung. Bọn họ nếu đã muốn chuyển hình thì không cần để tâm vào tầng suất xuất hiện trước công chúng, mà phải chú tâm đến đẳng cấp. Cho nên sau này nhận đại ngôn chỉ có thể nhận từ cấp bậc của Pailipek trở lên. Quý tinh bất quý đa. (cần chất lượng hơn số lượng)

Lăng Sầm gật đầu. Hòa Thịnh đã không muốn đầu tư thêm lên người cậu nên đại ngôn chất lượng ngày càng ít là nằm trong dự kiến.

“Anh biết rồi, em cứ xem mà làm, cái nào cảm thấy không tốt thì cứ từ chối luôn.” Cùng Hailey làm việc một thời gian, Lăng Sầm tin tưởng vào năng lực cũng như ánh mắt của cô.

“Vâng.” Hailey cũng rất thích khi làm việc với Lăng Sầm, cậu cho cô không gian làm việc rất lớn, mọi chuyện đều có thể lắng nghe và thương lượng để tìm ý kiến thống nhất.

Công tác ở trường quay vẫn diễn ra suôn sẻ, đã bước vào giai đoạn kết thúc. Các suất diễn còn lại đều là những cảnh diễn vô cùng quan trọng, có thể nói như là điểm mắt cho rồng (đưa linh hồn cho sự vật – xuất hiện từ điển tích vẽ mắt cho tượng rồng ở thời Lương Võ Đế, có 4 tượng rồng ở chùa, sau khi vẽ mắt có con hóa rồng bay về trời, có con vẫn là bức tượng – ý chỉ ở đây là những cảnh quay đem lại cả linh hồn, ý nghĩa nhất cho cả bộ phim).

Đối với việc vắng mặt đột xuất của Lăng Sầm ngày hôm qua, đạo diễn Caleb cũng có ý phê bình. Ông cũng không phải quá tức giận, chỉ là mất hứng, vì hôm qua dựa theo cảm hứng những cảnh diễn rất tốt buổi sáng, ông muốn tìm Lăng Sầm để giảng giải, bàn bạc một số ý tưởng cho cảnh quay tiếp theo, thế mà đợi qua trưa, người lại biến mất, cảm hứng bị cắt ngang, tuy có Corleone đã ra mặt xin phép nhưng ông vẫn rất không vui.

Bị phê bình Lăng Sầm cũng không thanh minh, chỉ nhất mực nhận lỗi và chân thành khom lưng xin lỗi, bày đủ tư thái cho đến khi đạo diễn hài lòng. Đạo diễn cũng chỉ là hận sắt không thành thép, chứ không có ý bắt bẻ, Corleone cũng có nói giúp, Lăng Sầm lại khiêm tốn nhận lỗi, cho ông đầy đủ mặt mũi thì cũng nhanh chóng bỏ qua.

“Đi chuẩn bị đi, 20 phút nữa bắt đầu cảnh quay tiếp theo.”

“Dạ vâng.” Lăng Sầm nhanh nhảu đáp lời.

Đợi tới khi đạo diễn đĩnh bụng bia rời đi xa, Lăng Sầm mới quay sang Corleone: “Cảm ơn anh, vừa rồi đã nói giúp tôi.”

Corleone hàm hậu gãi gãi đầu, “Không có gì, cậu có thể đến phòng nghỉ cùng tôi một chút được không?”

“Được chứ.” Lăng Sầm không hỏi nguyên do, sảng khoái đáp ứng.

Hailey vốn đứng xa. Đạo diễn dạy dỗ diễn viên, cô cũng không tiện đứng gần, sợ bị nói là đứng tạo uy, sẽ làm đạo diễn bất mãn hơn. Giờ lại thấy Lăng Sầm đi theo Corleone thì vội vã tiến đến ngăn cản.

“Lăng ca, cảnh quay tiếp theo sắp bắt đầu rồi….”

“Đạo diễn cho anh 20 phút chuẩn bị lận… Em cứ về phòng nghỉ đợi anh, Corleone tìm anh có chút chuyện.”

Hailey nhìn cậu có chút nôn nóng, từ sau sự việc của Kane, Hailey vô cùng cảnh giác với các Alpha xung quanh Lăng Sầm. Nhưng ai chứ Corlerone thì Lăng Sầm lại rất yên tâm, dù gì người ta cũng sắp kết hôn rồi. Lăng Sầm định mở miệng khuyên tiếp thì Corleone đã cắt ngang.

“Không sao, Hailey, em cũng vào theo luôn đi.”
Bình Luận (0)
Comment