Trọng Sinh Chi Tối Cường Kiếm Thần

Chương 42

Hiệp hội đoán tạo sư, bên trong phòng đoán tạo.

Thạch Phong tùy tiện lấy ra một tổ vật liệu đá chất đống tại trên bàn đá.

Một tổ vật liệu đá chừng một trăm khối vật liệu đá, trực tiếp chất đầy bàn tròn lớn, còn có một chút rơi xuống đất.

“Nên xem sức mạnh của mày rồi.” Thạch Phong lại lấy ra Đá Hiền Giả màu đỏ, khẽ cười nói.

Nếu như Đá Hiền Giả bị những người khác trông thấy, hậu quả tuyệt đối cực kì nghiêm trọng, cho nên hắn mới cố ý thuê một gian phòng đoán tạo, không có hắn cho phép, bất luận kẻ nào đều không có khả năng tiến vào.

Thạch Phong tiện tay cầm một khối vật liệu đá đặt trên bàn, dùng Đá Hiền Giả đụng với vật liệu đá.

Hệ thống: Có dùng Đá Hiền Giả tiến hành tinh luyện nguyên tố hay không?

Thạch Phong trực tiếp lựa chọn có, trong chớp mắt Đá Hiền Giả tản mát ra ánh sáng đỏ nhàn nhạt, một cỗ lực lượng thần bí chảy vào trong vật liệu đá.

Ầm!

Vật liệu đá bằng nắm đấm trực tiếp biến thành cát vàng, rơi lả tả đầy đất, không được cái gì cả.

Thế nhưng Thạch Phong cười nhạt một tiếng, không thèm để ý chút nào, tiếp tục cầm lên một khối vật liệu đá thử.

Khoáng thạch dù sao cũng trân quý, một khối mỏ đồng bình thường giá thu mua chính là hai đồng tệ, bán cho NPC cũng giá trị một đồng tệ, một tổ 100 khối mỏ đồng bán cho công hội những người kia chính là giá trị 200 đồng tệ, bọn họ còn cướp thu, so với một tổ 10 vật liệu đá quý hơn nhiều lắm.

Tinh luyện nguyên tố tương đương với việc lấy ra nguyên tố kim loại bên trong vật liệu đá, nhưng có chút vật liệu đá không có nguyên tố vàng, tự nhiên sẽ biến thành một đống cát, thất bại thật sự quá bình thường.

Rầm rầm rầm…

Kết quả liên tiếp mười lần đều không xuất hiện khoáng thạch, Thạch Phong có chút buồn bực, cái tỷ lệ này hơi bị thấp rồi.

Thậm chí Thạch Phong cũng hoài nghi những vật liệu đá này có phải do người chơi tại trong sa mạc đâu đó nhặt được, mới có thể tất cả đều là cát vàng.

“Thả lỏng, thả lỏng, vật liệu đá còn có rất nhiều.” Thạch Phong hít thở mấy hơi thật sâu, tự an ủi mình.

Vì vậy lại đem vào một khối vật liệu đá, lần nữa thử nghiệm.

Ầm!

Lúc này đây vật liệu đá tràn một đống cát vàng, bất quá trong cát vàng có một khối kim loại toả ra ánh sáng đỏ tía, đúng là mỏ đồng.

Có khối mỏ đồng thứ nhất, để Thạch Phong nhẹ nhàng thở ra, động tác trong tay bắt đầu nhanh hơn.

Không ngờ một hồi thôi mà tất cả trên bàn đá đều biến thành cát vàng, tổng cộng lấy ra 23 khối mỏ đồng và 2 khối mỏ đồng thau, mỏ đồng thau có giá trị cao hơn mỏ đồng ba lần, bán cho NPC chính là ba đồng tệ, bởi vì mỏ đồng thau ít ỏi, người của công hội thu mua với giá bảy đồng tệ một khối.

Nhìn khoáng thạch trên bàn, Thạch Phong cảm giác Đá Hiền Giả thực là một chậu châu báu, dù Đá Hiền Giả không còn trọn vẹn, vẫn không hề tầm thường, khó trách nhiều vương quốc như vậy đều huy động nhân lực tranh đoạt Đá Hiền Giả, nếu có Đá Hiền Giả đầy đủ sức mạnh của nó, một vương quốc muốn không cường thịnh cũng khó khăn.

Thạch Phong thu hồi khoáng thạch trên bàn đá, tiếp tục xuất ra một tổ vật liệu đá để lên.

Từng tổ từng tổ vật liệu đá bị tiêu hao hết, chỉ là một đống cát vàng đều biến thành một sườn núi nhỏ, cũng may phòng đoán tạo có nút lệnh có thể thanh lý đồ bỏ đi, sau khi bấm nút thanh lý, thoáng cái núi cát vàng nhỏ đều biến mất không thấy nữa.

Hao tốn hai giờ, Thạch Phong tinh luyện 40 tổ vật liệu đá, chiếm được 7 tổ nhiều mỏ đồng và hơn 1 tổ mỏ đồng thau, nếu bán đi chính là giá trị hơn hai mươi ngân tệ, mà vốn bất quá là bốn ngân tệ, giá cả thấp gấp năm lần trở lên, quả thực lợi nhuận kiếm được rất nhiều.

Chủ yếu nhất là lượng khoáng thạch được sản xuất rất ít, nghĩ thu mua số lượng lớn căn bản không khả năng.

Thạch Phong vừa đi khỏi phòng đoán tạo, liền nhận được tin tức hệ thống.

Hệ thống: Bạn ở phòng đấu giá đã bán ra Bạo Hùng Chi Khải, khấu trừ phí thủ tục xong 31 ngân 53 đồng tệ đã được chuyển vào không gian túi của bạn.

Hệ thống: Bạn ở phòng đấu giá đã bán ra Ám Tinh Chi Ngoa, khấu trừ phí thủ tục phí xong 3 ngân 21 đồng tệ đã được chuyển vào không gian túi của bạn.

...

Tin tức hội đấu giá liên tiếp nhắc nhở, làm khóe miệng Thạch Phong hơi vểnh lên.

“Quả nhiên càng nhiều người cạnh tranh, giá cả mới có thể càng cao.” Thạch Phong rất hài lòng giá cả bán đi, không nghĩ tới một kiện Giáp cho Thuẫn Chiến Sĩ mặc cấp Huyền Thiết lại có thể bán được hơn 30 ngân tệ, cả khu thành Bạch Hà kẻ có tiền đúng là nhiều.

Bán đi những trang bị này, Thạch Phong bỗng chốc liền biến thành người giàu, trên người có hơn 50 ngân tệ đi đường, cũng không lo lắng như trước.

Hiện tại người chơi bình thường còn đang cảm thấy vui vẻ khi trên người có hai ba mươi đồng tệ, hắn đã có hơn năm mươi ngân tệ, thêm khoản nợ Bạch Khinh Tuyết còn thiếu hắn hơn mười ngân tệ, nếu bán đi những mỏ đồng này, lập tức liền có thể trở thành người nhiều tiền có kim tệ.

Bất quá hắn không tính bán đấu giá xuất phát từ khoáng thạch kia, những khoáng thạch này chính là trụ cột để hắn kiếm thêm nhiều tiền.

Lập tức Thạch Phong lại thuê một giờ phòng đoán tạo, đem vật liệu đá còn dư lại hoàn toàn biến thành khoáng thạch, lúc này đây may mắn tương đối cao, 45 tổ vật liệu đá thôi đã gặt hái được 10 tổ mỏ đồng và 2 tổ mỏ đồng thau.

Như vậy tổng cộng 17 tổ mỏ đồng và 3 tổ mỏ đồng thau cũng đủ dùng thời gian dài.

Sau khi đã có tiền, Thạch Phong lần nữa đi đến chỗ đại sảnh hiệp hội trung ương giải quyết công việc, lúc này không ít người chơi đoán tạo được công hội bồi dưỡng đang ở đây thuê phòng đoán tạo.

“Thực hiểm độc, một giờ thôi mà muốn 5 đồng tệ, công hội cho tôi tài chính mỗi ngày để đoán tạo chỉ có 30 đồng tệ, căn bản không đủ.”

“Đó coi như còn rẻ, ít nhất công cụ đầy đủ hết, cậu nhìn những công cụ đoán tạo kia kìa, cho dù là thiết bị bình thường nhất cũng giá trị vài ngân tệ, nguyên một bộ là hơn ba mươi ngân tệ, quả thực muốn cướp của người ta nha!”

“Cậu còn không có nhìn qua phòng đoán tạo trung cấp, đây chính là một giờ một ngân tệ, đề cao xác xuất thành công bất quá chỉ có 3%, coi như là công hội nhất lưu cũng chịu không nổi giá tiền này.”

Vài người chơi đoán tạo không ngừng phàn nàn, đối với giá cả của Hiệp hội đoán tạo cảm thấy căm thù đến tận xương tuỷ, nhưng lời nói ra ẩn ẩn lộ vẻ khoe khoang, dù sao bọn họ có công hội nuôi, người chơi sinh hoạt bình chỉ sợ không mướn nổi phòng đoán tạo, huống chi là tăng lên trình độ đoán tạo.

Thạch Phong vòng qua những người chơi này, đi về hướng người quản lý hiệp hội nói rằng: “Tôi muốn thuê một gian phòng đoán tạo trung cấp.”

“Xin hỏi ngài muốn thuê bao lâu?” Người thanh niên mặc áo xanh đen là người quản lý hiệp hội rất vui mừng mà hỏi.

Hiện tại rất nhiều người mạo hiểm đều là kẻ nghèo nàn, mỗi một lần đều là cho thuê phòng đoán tạo bình thường, cứ như thế mà vẻ mặt còn tỏ ra không muốn, có thể chứng kiến Thạch Phong là người mạo hiểm có như thế, thái độ phục vụ liền khác hẳn.

Thạch Phong nhìn đồng hồ, hiện tại đã là buổi sáng ở thế giới hiện thực, dùng nón trò chơi ảo không thể ở trong Thần Vực chơi quá lâu.

“Hai giờ đi.” Thạch Phong suy nghĩ một chút rồi nói.

“Được, đây là chìa khóa của ngài, tổng cộng hai ngân tệ.” Người quản lý hiệp hội cười híp mắt xuất ra cái chìa khóa đưa cho Thạch Phong.

Thạch Phong đưa hai ngân tệ ánh bạc lóng lánh, tiện tay để lên bàn xong, liền xoay người đi.

Các người chơi trước đang nghị luận hiệp hội đoán tạo âm hiểm con mắt đều trợn trắng, cho là mình nhìn lầm rồi, bất quá trên bàn đích thật là ngân tệ, không phải đồng tệ màu vàng đỏ.

“Móa, người này quá có tiền rồi, người giàu nha!” Một người chơi nam Nguyên Tố Sư hâm mộ nói.

“Cầu ôm đùi anh trai nhà giàu, em đây sẽ làm ấm giường.” Một người chơi nữ xinh đẹp khác chớp chớp mắt to, nịnh nọt Thạch Phong mà nói.

“Hừ, không phải chỉ có mấy đồng tiền dơ bẩn thôi sao, ta nhất định thành học đồ đoán tạo trung cấp trước hắn.” Một nam Mục Sư ê ẩm nói rằng, tuy nhiên hắn biết rõ điều đó không có khả năng, thiết bị phòng đoán tạo trung cấp tốt hơn phòng đoán tạo bình thường nhiều, nói là tăng lên 3%, nhưng thực chất tăng thêm những thiết bị này, ít nhất tăng lên tới 5%.

Nhiều thêm 5% xác xuất thành công, đối với đoán tạo mà nói tuyệt đối là khác nhau trời vực.
Bình Luận (0)
Comment