Nếu đột nhiên có thêm một trợ thủ cường lực, chỉ cần chiến đấu mấy hiệp là có thể hoàn toàn kết thúc.
Thành viên khác của Thiên Cơ Các cũng nhao nhao đồng ý đối với điều này.
Nhưng không thể không thừa nhận, đoàn chủ lực của Linh Dực rất mạnh, nếu đổi thành bọn họ đi lên đối chiến, cũng sẽ phân ra thắng bại rất nhanh.
Cao thủ Nhập Vi cảnh có thể biến chiêu linh hoạt dưới chiến đấu tốc độ cao, nhưng cao thủ bình thường thì không được.
Toàn bộ chiến trường đã trời đất đen kịt, tuy giao thủ đều rất đặc sắc, có điều người của Thiên Cơ Các vẫn tập trung ánh mắt tới chiến đấu bên Thạch Phong.
Dẫu sao danh hào của Tu La Nhất Kiếm cũng không phải là nói cho vui.
Không biết có bao nhiêu cao thủ đều bị miểu sát trong tay Thạch Phong, mới thành tựu uy danh hiện tại.
Mà đối thủ của Thạch Phong lại không đơn giản, nhân vật dẫn đội của Thất Tội Chi Hoa lần này.
Đại chiến của Hai người này, bình thường tuyệt đối không thể được nhìn thấy.
- Ngươi chính là người dẫn đội của Thất Tội Chi Hoa lần này à?
Thạch Phong rút ra song kiếm, hướng sự chú ý tới trên người nam tử áo bạc trước mắt.
Tuy nam tử áo bạc chưa bắt đầu công kích, sát ý lạnh như băng lại đã khiến người ta không khỏi run rẩy, một loại cảm giác mạng không còn là của mình đột nhiên xuất hiện, giống như đang ở trong sào huyệt của ma thú.
Hơn nữa trang bị và cấp bậc của nam tử áo bạc đều rất cao.
Cuồng Chiến Sĩ cấp 35 thì không nói, trang bị trên người lại là sáo trang Ám Kim Phong Sương Nhất Sáo của Cuồng Chiến Sĩ.
Phong Sương Nhất Sáo là sáo trang Cuồng Chiến Sĩ chú trọng tốc độ và lực lượng, trang bị từ cấp 30 đến cấp 40, là sáo trang Ám Kim theo cấp bậc của người chơi đề thăng mà đề thăng. Có thể nói là trang bị gần nhất với sáo trang bậc một hiện tại.
Về phần thanh trường thương trắng ngần đó, tuy Thạch Phong chưa từng thấy, có điều từ ma văn và trình độ tinh xảo mà nhìn, ít nhất cũng là vũ khí Ám Kim cực phẩm.
- Vậy phải xem ngươi có tư cách để biết không.
Nam tử áo bạc vung trường thương, cả thanh trường thương giống như biến thành năm con độc xà, lao về phía Thạch Phong.
Nhất thương ngũ biến!
Tuy chỉ có năm đạo thương ảnh xuất hiện, nhưng quỹ tích công kích của thương ảnh phục tạp đa biến, ngay cả bản thân người sử dụng cũng không nhìn thấu, càng đừng nói là đoán trước quỹ tích công kích.
Thạch Phong vừa nhìn một cái, đột nhiên lui về phía sau.
Keng keng.
Trước mặt Thạch Phong liên tục bắn ra hai tia lửa.
- Thương pháp nhanh quá.
Thạch Phong cũng không khỏi giật mình.
Rõ ràng hắn đã ngay lập tức lui ra sau, nhưng vẫn có năm đạo thương ảnh trong nháy mắt xuất hiện ở trước mắt, chờ hắn có phản ứng, tuy dùng kiếm để chặn lại hai đạo thương ảnh, nhưng ba đạo thương còn lại thì không cản được, chỉ có thể mở ra Ngự Kiếm Hồi Thiên để ngăn cản.
Bằng không trong nháy mắt đó sẽ bị đánh trúng ba thương, với thuộc tính đã mở ra Hắc ám chi lực của hắn, tuy sẽ không bị miểu sát, nhưng một phần ba sinh mệnh khẳng định là không còn.
Bởi vì từ trong va chạm lúc trước, Thạch Phong đã cảm nhận được lực lượng của nam tử áo bạc là bao lớn, cho nên có thể suy đoán ra thương tổn đối với hắn là bao nhiêu.
- Không ngờ có thể né tránh được nhất thương ngũ biến của ta, ngươi cũng ngươi đủ tư cách, đáng để ta xuất thủ nghiêm túc.
Nam tử áo bạc không khỏi cười cười, lập tức lại phát động công kích.
Lần này thương ảnh biến thành sáu đạo, hơn lúc trước một đạo thì không nói, tốc độ cũng nhanh hơn.
Đợi cho Thạch Phong nhận thấy, sáu đạo thương ảnh lại xuất hiện ở trước mắt.
Cho dù Thạch Phong sớm có phòng bị, vẫn bị đánh trúng ba thương, có điều ba thương đều bị Ngự Kiếm Hồi Thiên ngăn cản.
- Sao có thể nhanh như vậy được?
Thạch Phong nhìn trường thương đã thu hồi, trong lòng không khỏi kinh ngạc.
Hắn rõ ràng đã từ trên người nam tử áo bạc đoán trước được vị trí đại khái của công kích, nhưng chờ hắn bắt đầu ngăn cản công kích, sáu đạo thương ảnh đã xuất hiện ở trước mặt, sáu đạo thương ảnh này giống như là thuấn di đột nhiên xuất hiện.
Đoán trước được nhưng thân thể lại không theo kịp.
Chuyện như vậy, vẫn là lần đầu Thạch Phong gặp phải.
Theo lý mà nói tốc độ của hắn chắc phải nhanh hơn nam tử áo bạc, nhưng trường thương nam tử áo bạc đâm ra lại giống như thuấn di, làm giảm bớt cự ly công kích trên diện rộng, cho dù tốc độ của hắn nhanh hơn, cũng không theo kịp công kích trường thương của nam tử áo bạc.
Bất đắc dĩ, Thạch Phong đành phải dùng ra Thâm Uyên Thúc Phược.
4 giây trói buộc, đủ để kích sát nam tử áo bạc mấy lần.
Nhưng sợi xích đen xì vừa bay ra, liền nhìn thấy trên người nam tử áo bạc tỏa ra Chiến Thần Quang Huy, tất cả kỹ năng hạn chế không có hiệu quả, ngay sau đó sáu đạo trường thương xuất hiện ở trước mắt, Thạch Phong lại bị đánh trúng, số lần ngăn cản của Ngự Kiếm Hồi Thiên cũng bị dùng hết.
Người của Thiên Cơ Các quan chiến ở xa xa cũng đều ngây người.
Tốc độ xuất thương của nam tử áo bạc quá nhanh, căn bản là vượt trên cả tốc độ hệ thống thiết lập, thế thì bảo người ta né làm sao được.
- Sao thương tốc của người đó lại nhanh như vậy?
Lãnh Thu là thiên tài của Thiên Cơ Các thấy một màn này, trong lòng cũng rung động không thôi.
Nếu đổi thành hắn tới ngăn cản, sợ rằng ngay nhất thương ngũ biến lúc ban đầu đã có thể trực tiếp lấy mạng hắn rồi, bởi vì trường thương nam tử áo bạc đó đâm ra đã không thể dùng tốc độ nhanh để hình dung, mà là trường thương trong tay sẽ di động trong nháy mắt, bỏ qua cự ly.
Cũng chỉ có tốc độ kiếm nhanh như điện quang của Hắc Viêm mới có thể miễn cưỡng ngăn cản được hai ba thương, đổi thành người khác thì sớm đã không biết phải chết bao nhiêu lần.