Người của Tinh Hà Liên Minh đứng cách đó không xa, nhìn tất cả những điều này chỉ phát sinh trong thời gian vài giây ngắn ngủi đều trợn mắt há hốc mồm, cảm nhận được cảm giác áp bức trước kia chưa từng có, khiến bọn họ cảm thấy hô hấp cũng có chút khó khăn.
Lúc trước bọn họ cũng cảm thấy Thạch Phong rất lợi hại rất mạnh, nhưng loại cường đại này đối với bọn họ mà nói là có chút hư vô mờ mịt, cũng không có nhận thức sâu sắc, nhưng sau khi tự mình đối mặt, bọn họ mới biết chênh lệch giữa hai bên rốt cuộc có bao lớn, áp lực đối mặt với Thạch Phong là bao lớn, dưới loại áp lực này, hàn khí lạnh như băng xộc thẳng vào trong lòng, bọn họ đã sắp cầm không được vũ khí, chỉ là muốn di động liền cảm giác tay chân không phải của mình.
Đột nhiên, mọi người cảm thấy loại ý tưởng lúc trước muốn dựa vào nhiều người, có thể tiêu hao chết Thạch Phong là ngây thơ tới mức nào.
Đợi cho khi bọn họ có phản ứng, Thạch Phong đã xuất hiện trước mắt bọn họ, mấy đạo thanh mang tỏa ra trên người bọn họ.
- Người đúng là nhiều thật.
Thạch Phong nhìn mọi người của Tinh Hà Liên Minh người đông nghìn nghịt chắn ở phía trước, Thí Lôi trong tay giơ lên, đột nhiên chém xuống phía dưới.
Phong Lôi Thiểm!
Lập tức mấy đạo lôi xà màu xanh bay ra, một đạo nổi tiếp một đạo, lưu lại lấp lánh hồ quang trong không trung.
Chỉ là một chiêu, đã mang đến mấy chục đạo Bất Hủ Chi Hồn cho Thạch Phong, còn mở ra một con đường.
Chờ người của Tinh Hà Liên Minh có phản ứng muốn vây Thạch Phong lại, Thạch Phong đã xông vào trong đám người đại sát tứ phương.
Trảm kích!
Liệt Địa Trảm!
Diễm Lôi Bạo!
Thiên Luân Tuần Hoàn Kiếm!
Từng tính mạng của Tinh Hà Liên Minh bị Thạch Phong tùy ý thu gặt, loại kỹ năng hạn chế đối với Thạch Phong mở ra Không Chi Hoàn mà nói căn bản là không có hiệu quả, bất kỳ công kích nào, dưới tốc độ di chuyển quỷ mị của Thạch Phong, muốn chạm vào là không thể.
Chỉ thấy trong đại quân tinh anh của Tinh Hà Liên Minh, thỉnh thoảng có người bị đánh bay, nặng nề ngã xuống đất, cảnh tượng khiến người ta thấy mà trợn mắt há hốc mồm.
Thế công của Thạch Phong không chỉ khiến thế công của Tinh Hà Liên Minh chậm lại, còn kích sát rất nhiều tinh anh của Tinh Hà Liên Minh, xông vào trong đại quân của Tinh Hà Liên Minh, hoàn toàn là như chỗ không người, giống như chiến thần thế không thể cản, khiến người của Linh Dực đang thủ bị thấy mà ý chí chiến đấu sôi trào, cũng muốn gia nhập hàng ngũ công kích.
- Quá mạnh.
- Hắc Viêm không ngờ có thể một mình ngăn cản thế công mãnh liệt của đại quân tinh anh bên Tinh Hà Liên Minh, hắn đúng là người chơi sao?
...
Tất cả người của Thiên Cơ Các đang quan chiến ở xa thấy mà nói không ra lời, không ít người chơi nữ của Thiên Cơ Các bị biểu hiện kinh người của Thạch Phong hấp dẫn rất sâu.
Đối mặt với tình huống xung quanh toàn là kẻ địch, một khoảnh khắc cũng không ngừng tấn công điên cuồng thì không nói, còn ở trong không gian có hạn né tránh công kích của mọi người.
Độ khó này quá lớn.
Nếu bảo bọn họ đơn độc đối mặt với một trăm người chơi tinh anh, bọn họ cũng nắm chắc giành chiến thắng, hơn nữa còn là không nhỏ.
Bởi vì khi chiến đấu, bọn họ sẽ tận lực lựa chọn địa hình có lợi, mượn điều này để giảm bớt phạm vi lo ngại, hình thành cục diện một chọi một hoặc là một chọi ba bốn, như vậy có thể giúp bọn họ không cần phải đối mặt với nhiều người như vậy, hơn nữa cũng có thể phòng ngự và né tránh thoải mái hơn.
Nhưng đối mặt với trạng thái 360 độ toàn là kẻ địch vây công, lúc này sẽ khiến độ khó phòng ngự và né tránh đề thăng mấy lần.
Nếu đổi thành bọn họ, sợ rằng không kiên trì được một lúc đã bị làm thịt rồi.
Cho dù Lãnh Thu được coi là thiên tài một giới, có thể dưới tình huống như vậy kiên trì hai mươi giây đã là tốt lắm rồi, nhưng Thạch Phong đã giằng co được hơn một phút, đến bây giờ vẫn chưa bị đánh trúng một lần nào.
- Hắc Viêm.
Lúc này Tinh Hà Vãng Tích lại nhìn Thạch Phong, trong lòng rất phức tạp.
Rõ ràng thực lực chỉnh thể của Tinh Hà Liên Minh là hơn xa Linh Dực, cũng có các công hội lớn âm thầm tương trợ, ngay cả Linh Dực liên thủ với Phệ Thân Chi Xà cũng không thể có phần thắng.
Nhưng kết quả là, hắn có nghĩ thế nào cũng không ngờ tới.
Trong trận đại chiến của mấy chục vạn người chơi tinh anh này, chính bởi vì sự tồn tại của Thạch Phong, cuối cùng cán cân thắng lợi lại nghiêng về phía Linh Dực.
Một người chơi có thể làm thay đổi thắng bại của một hồi chiến tranh công hội, điều này ở trong Thần Vực rõ ràng là chuyện không thể phát sinh, lúc này lại đã xảy ra, còn phát sinh ở trước mắt hắn.
- Có điều tất cả đều kết thúc rồi.
Trong mắt Tinh Hà Vãng Tích lóe ra một tia huyết mang, rút kiếm lao về phía Thạch Phong,
- Tất cả mọi người cùng tiến lên.
Trừ Tinh Hà Vãng Tích ra, còn có hội trưởng Vinh Quang Hồi Hưởng của Hoàng Hôn Hồi Hưởng cũng hành động, ngoài ra còn có hơn trăm người chơi cao thủ theo sát phía sau, lặng lẽ vòng tới đằng sau Thạch Phong.
- Tinh Hà Vãng Tích cuối cùng cũng không nhịn được rồi.
Viên Thiết Tâm nhìn thấy Tinh Hà Vãng Tích đang cấp tốc lao về phía Thạch Phong, không khỏi cười nói.
Tuy để mặc Thạch Phong một mực giết tiếp như vậy, đại quân tinh anh của Tinh Hà Liên Minh khẳng định là giết không hết, nhưng đả kích đối với khí thế của Tinh Hà Liên Minh thật sự là quá lớn.
Nếu không ngăn cản Thạch Phong cứ giết chóc không có chừng mực, chiến đấu còn chưa kết thúc, lòng người đã chết rồi.
Đến lúc đó đợi cho đại quân của Phệ Thân Chi Xà tới, phối hợp với Linh Dực, Tinh Hà Liên Minh sẽ thật sự xong đời.