- Tu La Chiến Đội đúng là đáng thương, không ngờ vừa lên đã phái ra Thủy Sắc Sắc Vi có danh khí cực cao, xem ra đúng là không có người rồi.
Thích Khách Trường Hồng cười nhạo nói,
- Đáng tiếc cho dù là Thủy Sắc Sắc Vi cũng không thể là đối thủ của Thiên Nhận, chẳng thà phái ra một vật hi sinh còn hơn, lãng phí một chiến lực tốt.
- Trên tư liệu cho thấy, trong công hội Linh Dực này người duy nhất có thể xuất thủ chính là Kiếm Vương Hắc Viêm, thực sự muốn thử hắn một chút, danh đầu Kiếm Vương này có thể thuộc về ta rồi.
Kiếm Sĩ giáp lam Huyết Dương nhìn danh sách người dự thi của Tu La Chiến Đội, không khỏi thở dài nói.
Người khác cũng nhao nhao gật đầu, chỉ là từ trận chiến đấu đầu tiên đã có thể nhìn ra.
Tu La Chiến Đội không có tỷ lệ thắng.
Nếu Thủy Sắc Sắc Vi có thể đạt tới Nhập Vi cảnh, dưới tình huống khắc chế trên nghiệp, cũng có thể chơi một chút, nhưng chưa bước vào Nhập Vi cảnh chung quy vẫn chỉ là tay ngang, tuy chỉ là khoảng cách một tờ giấy, nhưng lại là cách biệt một trời một vực.
...
- Thiên Vũ tỷ, Dạ Phong này nghĩ gì vậy, không ngờ lại để Thủy Sắc Sắc Vi lên, chẳng lẽ hắn không nhìn ra trình độ của Thiên Nhận à?
Lúc trước Thanh Hoàng vẫn có chút bội phục Thạch Phong, nhưng hiện tại biểu hiện của Thạch Phong lại khiến người ta có chút thất vọng, Thiên Nhận đó không hề có ý ẩn tàng trình độ chiến đấu, nhất cử nhất động đều tự nhiên trôi chảy như vậy, không có một động tác dư thừa, rõ ràng là đã đạt tới Nhập Vi cảnh,
- Ta bất kể là nhìn Thiên Nhận đó thế nào, cũng phải là trình độ Nhập Vi, nhân tuyển tốt nhất cho dù không phải bản thân hắn, thì ít nhất cũng phải phái Hỏa Vũ đó ra mới đúng chứ?
Hỏa Vũ là Thích Khách số một của Linh Dực, trên kỹ xảo tương xứng với Thủy Sắc Sắc Vi, Thích Khách ít nhiều cũng có thể khắc chế Du Hiệp một số, tuy chưa đạt tới Nhập Vi, nhưng dựa vào ưu thế thuộc tính, chưa chắc đã không có cơ hội thủ thắng, bỏ qua một hồi thi đấu như vậy, thật sự là không đáng.
Phượng Thiên Vũ cũng lắc đầu, không hiểu ý tưởng của Thạch Phong.
Muốn lấy yếu thắng mạnh, nhất định phải nắm lấy nhược điểm của đối phương, hiện giờ đối phương không để Tu La Chiến Đội vào mắt, vừa hay là cơ hội tốt để giành lấy một trận thắng, lại đi làm như vậy, thật sự khiến người ta khó hiểu.
Thủy Sắc Sắc Vi thì không nghĩ nhiều, chiến đấu một đối một như vậy, hơn nữa còn là đối chiến với cao thủ, cơ hội là không nhiều, tuy không biết suy tính của Thạch Phong, có điều nàng rất vui vì được đánh với Thiên Nhận một trận, cho dù là tỷ lệ thắng của mình không cao.
- Thủy Sắc, chờ một chút.
Thạch Phong đột nhiên cản Thủy Sắc Sắc Vi đang muốn lên lôi đài lại, từ trong ba lô lấy ra một cây gậy mây màu xanh biếc, trực tiếp giao cho Thủy Sắc Sắc Vi,
- Đừng vội kết thúc chiến đấu, tôi luyện bản thân thêm một chút.
- Hội trưởng, đây là...
Thủy Sắc Sắc Vi nhìn gậy mây màu xanh biếc, trong lòng rất kích động nói,
- Hội trưởng ngươi yên tâm, ta sẽ chơi một chút với hắn trên hạn độ lớn nhất.
Thủy Sắc Sắc Vi nói xong tràn đầy tự tin đi lên lôi đài.
- Người dẫn đội của các ngươi đúng là ngu xuẩn, không ngờ lại phái ngươi lên tìm chết, có điều cũng tốt, ta đã rất lâu rồi không được chém giết với đại mỹ nữ, đến lúc đó cũng đừng trách ta tâm ngoan thủ lạt.
Thiên Nhận nhếch miệng cười, lấy ra trường cung gay nhọn màu đồng đỏ ở sau người, lại từ trên bao đựng tên sau lưng lấy ra năm mũi tên tinh cương.
Mũi tên này là hắn tỉ mỉ chuẩn bị, tên là Thốt Độc, phí tổn của mỗi một mũi tên có giá là 10 ngân tệ, có thể nói là vô cùng đắt, bình thường hắn cũng không nỡ dùng, hiện tại là thi đấu, tất nhiên sẽ không keo kiệt ở phương diện này.
Chỉ cần là bị loại Thốt Độc này bắn trúng, cho dù là là sượt qua áo giáp thân thể, cũng sẽ tạo thành thương tổn cực cao, lại cũng nhiễm kịch độc, khiến tốc độ công kích và di động của người chơi giảm mạnh, mỗi giây mất không ít máu, một mực kéo dài 5 giây.
Đối với nghề nghiệp hệ ma pháp mà nói, vốn là trên tốc độ di chuyển đã không được, nếu như bị đánh trúng, tốc độ giảm mạnh, tiếp theo muốn lại né tránh mũi tên cũng không làm được, chỉ có thể bị coi làm bia ngắm.
Hơn nữa Chú Thuật Sư không thể so với Nguyên Tố Sư, Nguyên Tố Sư chính là một pháo đài hỏa lực, Chú Thuật Sư đa số là hạn chế và làm suy yếu, hỏa lực của bản thân bình thường, không mạnh bằng Du Hiệp.
Đối mặt với sự khiêu khích của Thiên Nhận, Thủy Sắc Sắc Vi không bận tâm, chỉ ngắm nghía pháp trượng mới trong tay, giống như một tiểu cô nương tìm được món đồ chơi mới.
- Ngươi tự tìm chết.
Thiên Nhận thấy Thủy Sắc Sắc Vi trực tiếp phớt lờ hắn, lập tức giận dữ,
- Một lúc nữa ta sẽ cho ngươi tự thể nghiệm một chút cái gì gọi là tuyệt vọng.
Đếm ngược thi đấu cuối cùng cũng về không, theo một tiếng chuông báo, thi đấu cũng chính thức bắt đầu.
- Lần này thì khó rồi.
Thanh Hoàng nhìn thấy Du Hiệp Thiên Nhận vừa bắt đầu đã dùng ra kỹ năng quần công, không khỏi toát mồ hôi cho Thủy Sắc Sắc Vi.
Du Hiệp là nghề nghiệp viễn trình vật lý, tuyệt đại bộ phận kỹ năng đều là kỹ năng đơn thể, rất ít có kỹ năng quần công, cho nên bình thường ứng đối với mũi tên của Du Hiệp, chỉ cần chú ý công kích chính diện, mô thức công kích rất đơn nhất, cho dù không phải cao thủ cũng có thể né tránh được.
Nhưng một khi nghề nghiệp Du Hiệp này nắm giữ kỹ năng quần công, mô thức công kích sẽ không còn là đơn nhất nữa, muốn né tránh mũi tên của Du Hiệp, độ khó sẽ lớn hơn nhiều.