Trên lôi đài chỉ giao thủ một thoáng, người trong thính phòng đều sững sờ.
- Nhanh quá.
Phượng Thiên Vũ không khỏi kinh thán nói.
Tốc độ kiếm của Thạch Phong còn nhanh hơn lúc trước đối phó Thanh Hoàng, ngay cả cánh tay vung ra cũng chỉ là có thể nhìn thấy một cách mơ hồ, càng đừng nói là bản thân kiếm.
- Thiên Vũ tỷ, ta rõ ràng nhìn thấy Bắc Thần Thiên Lang bị Dạ Phong đánh trúng, vì sao Bắc Thần Thiên Lang không giảm máu?
Thanh Hoàng kỳ quái nói.
- Đánh trúng? Phượng Thiên Vũ lắc đầu,
- Dạ Phong căn bản từ đầu tới cuối đều chưa chạm được hắn, sao có thể khiến hắn giảm máu?
- Không chạm được, không đúng, ta rõ ràng nhìn thấy thanh mang xuyên qua thân thể của Bắc Thần Thiên Lang mà rồi.
Thanh Hoàng mở to hai mắt, không thể tin được được đây là sự thật, nhưng những lời này là từ trong miệng Thiên Vũ tỷ nói ra, tất nhiên không thể là giả.
- Đây là chỗ lợi hại của Bắc Thần Thiên Lang, nắm giữ tuyệt đối.
Phượng Thiên Vũ chậm rãi giải thích,
- Nhìn thì kiếm của Dạ Phong đã chém tới Bắc Thần Thiên Lang, kỳ thật kiếm của Dạ Phong cách Bắc Thần Thiên Lang vẫn còn cự ly một tầng giấy, loại chênh lệch cự ly này mắt thường rất khó nhìn được, không nhận ra cũng không có gì lạ, nhưng phán định công kích của bản thân hệ thống lại vô cùng chính xác, cho dù chỉ có cự ly 0.1mm, chưa chạm chính là chưa chạm, tất nhiên công kích không được tính.
Thanh Hoàng vừa nghe vậy, miệng không khỏi há to.
- Hắn còn là người sao?
Thanh Hoàng cảm thấy bình thường khi công kích né tránh, chênh lệch chỉ có cự ly 1mm đã vô cùng khó rồi, đây còn là nàng đã đạt tới Chân Không cảnh
Đổi thành Nhập Vi cảnh, sức nắm giữ đối với bản thân cũng chỉ là đạt tới tinh tế tỉ mỉ, có thể khoảng thước hai ba milimet đã là tốt lắm rồi.
Mà Bắc Thần Thiên Lang không ngờ là cự ly thấp hơn một milimet, quả thực là bất khả tư nghị.
- Đây vẫn chỉ là mới bắt đầu mà thôi, Bắc Thần Thiên Lang mạnh hơn tưởng tượng của ngươi nhiều.
Phượng Thiên Vũ nhìn Thạch Phong không ngừng công kích ngăn cản, không khỏi thở dài nói.
Thạch Phong ở trên lôi đài cũng càng đánh càng kinh ngạc.
Bất kể tốc độ vung kiếm của hắn có nhanh tới mấy, cũng vẫn không thể đánh trúng được Bắc Thần Thiên Lang, ngược lại công kích của Bắc Thần Thiên Lang càng lúc càng lợi hại, hắn đã có chút không ngăn cản được.
Bởi vì công kích của Bắc Thần Thiên Lang luôn có thể công kích đến góc chết của hắn, hơn nữa càng lúc càng xảo quyệt, lúc trước chỉ thiếu một chút mà không cản nổi.
Cuối cùng sau khi hai bên liên tục tấn công điên cuồng hơn mười giây.
Một đạo hồng mang cuối cùng cũng đánh mượn Thạch Phong
Có điều hồng mang dừng ở trước người Thạch Phong không thể tiến thêm.
- Đây là sự cường đại của vực à?
Lúc này Thạch Phong cũng không thể không mở ra Ngự Kiếm Hồi Thiên.
Bắc Thần Thiên Lang đối mặt với công kích của hắn thì đều có thể né tránh, mà hắn đối mặt với công kích của Bắc Thần Thiên Lang lại luôn bị đánh trúng, khi chiến đấu không biết vì sao, Thạch Phong luôn có một loại cảm giác bị người ta nắm giữ hoàn toàn.
- Ngươi đúng là lợi hại, có thể đánh với ta đến bây giờ mới dùng ra kỹ năng giữ mạng.
Bắc Thần Thiên Lang nhìn Thạch Phong đã có chút chật vật, cười lạnh lùng, không cầm kiếm một tay nữa mà là đổi sang dùng hai tay,
- Không ngờ ngươi có thực lực như vậy, ta cũng có thể cho ngươi xem thử thực lực chân chính của ta.
Chỉ thấy Bắc Thần Thiên Lang giơ cao đại kiếm đỏ rực, đột nhiên chém về phía Thạch Phong.
Giống như không gian đều ngưng kết, chỉ có kiếm của Bắc Thần Thiên Lang là cấp tốc hạ xuống.
- Tốc độ nhanh quá.
Thạch Phong nhìn kiếm quang hạ xuống, nhưng kiếm trong tay hắn lại chậm chạp không thể đuổi kịp,
- Không đúng, là tốc độ của ta biến thành chậm đi.
Lập tức Thạch Phong nhớ tới một kỹ năng khác của Chích Hỏa, Viêm Long Thiểm Kích, có thể khiến tốc độ di chuyển và công kích của tất cả kẻ địch trong phạm vi công kích giảm xuống 60%, khi công kích lực lượng đề thăng gấp ba.
Một chiêu này nổi tiếng là không thể ngăn cản.
Lực lượng đề thăng gấp ba, là lợi hại hơn thương tổn đề thăng gấp ba nhiều, bởi vì lực lượng cường đại có thể trực tiếp đánh nát phòng ngự của đối phương, khiến đối thủ lộ ra sơ hở, từ đó mà giáng cho một kích trí mạng, hai bên căn bản là không thể so sánh.
Thạch Phong biết đã không kịp ngăn cản, hơn nữa số lần ngăn cản của Ngự Kiếm Hồi Thiên đã dùng hết, không thể ngăn cản một kích này, đành phải dùng ra Vô Thanh Bộ, trực tiếp né tránh kiếm mang xuất hiện ở sau lưng Bắc Thần Thiên Lang.
Nhưng khi Thạch Phong vừa muốn chém xuống một kiếm, chỉ thấy Bắc Thần Thiên Lang giống như đã biết trước, thân thể xoay chuyển, Chích Hỏa trong tay vòng một vòng xuất hiện ở phía bên phải Thạch Phong, lực lượng to lớn dẫn động áp lực không khí, cho dù thuộc tính lực lượng của Thạch Phong rất mạnh, nhưng cũng cảm thấy hành động khó khăn, thậm chí ở dưới loại áp lực không khí này, ngay cả hô hấp cũng không làm được.
Thạch Phong cũng liều mạng rồi, dùng ra Lôi Thần Hàng Lâm, Long Chi Lực.
Thuộc tính của Bắc Thần Thiên Lang cực cao, hiện tại lực lượng lại đề thăng gấp ba, nếu như bị chém trúng thì không phải là trò đùa, nói không chừng một bạo kích cũng có thể trực tiếp miểu sát hắn.
Trong nháy mắt Thí Lôi màu xanh và Chích Hỏa màu đỏ va chạm, trên lôi đài truyền ra một trận nổ vang.
Lập tức toàn bộ đá phiến của lôi đài đều lấy hai kiếm làm trung tâm mà vỡ ra.
Sương khói nổi lên bốn phía, một đạo thân ảnh trực tiếp từ bên trong bay ra, nặng nề rơi xuống đất, có điều chỉ thấy thân ảnh bay ra lập tức đứng lên.
- Cuối cùng vẫn kịp.