Nếu không phải hắn ở bên rìa phạm vi công kích, lại mở ra Tật Phong Bộ, lợi dụng thời gian vô địch ngắn ngủi chạy ra khỏi hỏa diễm, kết cục lúc này sợ rằng cũng giống như người khác.
- Đội trưởng, chúng ta phải làm sao bây giờ?
Một Nguyên Tố Sư cấp 37 nhỏ giọng hỏi.
- Chúng ta rút.
Kỳ Lạc cắn răng nói, tuy hắn rất không cam tâm, nhưng nam tử trước mắt đã có khả năng giết Mạch Phi Mạch và Lôi Đình Chiến Hổ, dựa vào năm người còn lại bọn họ thì căn bản không có biện pháp.
Lúc trước có mười tám người, có đủ nhân thủ có thể khởi động ma pháp trận để áp chế đối thủ, nhưng hiện tại thì không được, kết quả của chiến đấu tiếp sẽ chỉ là đoàn diệt.
- Còn muốn chạy à, nào có dễ dàng như vậy.
Thạch Phong nhìn đám người Kỳ Lạc bắt đầu chậm rãi rời xa hắn, khóe miệng hơi nhếch lên, bước nhanh về phía một Nguyên Tố Sư cấp 37 ở gần nhất.
Lúc trước những người này để chạy thoát từ trong Viêm Linh Phong Bạo đã dùng ra kỹ năng giữ mạng, muốn chạy tiếp là rất khó.
- không cần giữ lại đối với với hắn, để ta cầm chân hắn, viễn trình chú ý phụ trợ.
Kỳ Lạc nhìn Thạch Phong lao tới nhanh như gió, vội vàng mở ra kỹ năng bùng nổ, khiến thuộc tính đề thăng một bậc, mà Ám Ảnh Bộ xuất hiện ở phía sau Thạch Phong, chủy thủ đen xì trong tay giống như răng nhọn, đâm tới ngực Thạch Phong.
Ảnh Sát!
Đây là kỹ năng nhanh nhất, uy lực lớn nhất của Thích Khách, cộng thêm động tác như mây bay nước chảy của Kỳ Lạc, Ám Ảnh Bộ và Ảnh Sát cơ hồ là dùng ra không chênh lệch thời gian, khiến người ta khó lòng phòng bị.
Hơn nữa sau khi Kỳ Lạc mở ra kỹ năng bùng nổ, bất kể là uy lực hay là tốc độ, đều không phải là người chơi có thể tùy tiện ngăn cản.
Nguyên Tố Sư ở cách đó không xa cũng dùng ra hỏa cầu thuật, từng đạo quả cầu lửa bắn thẳng đến vị trí Thạch Phong có thể né tránh, phối hợp với Kỳ Lạc quả thực là thiên y vô phùng.
Mà Du Hiệp khác bên cạnh cũng đã sớm chuẩn bị xong, liên tục bắn ra mấy đạo băng tiễn, đều là nhắm vào chỗ yếu hại của Thạch Phong, chỉ chờ Thạch Phong dùng ra kỹ năng giữ mạng để ngăn cản công kích là tạo thành thương tổn đối với Thạch Phong.
Ba người phối hợp, cho dù Tư Vũ Khinh Hiên và Thanh Trúc không thường chiến đấu với người chơi cũng nhìn thấy rất rõ ràng, trên khuôn mặt trắng nõn lộ ra vẻ lo lắng.
Lập tức Thạch Phong biến mất, công kích của đám người Kỳ Lạc toàn bộ đều thất bại.
- Người đâu rồi?
Kỳ Lạc vội vàng nhìn chung quanh, đột nhiên ánh mắt nghiêm lại, gấp giọng hô lớn về phía Nguyên Tố Sư ở xa xa,
- Mau tránh ra.
Lúc này Thạch Phong đã dùng Vô Thanh Bộ xuất hiện ở phía sau Nguyên Tố Sư, Thí Lôi trong tay đột nhiên vung lên.
Một đạo thanh mang lấp lánh.
Keng.
Mặc dù Thanh mang rất nhanh, nhưng hạ xuống trên người Nguyên Tố Sư, lại giống như chém vào thần thiết, không thể phá vỡ.
- Hàn Băng Bình Chướng.
Thạch Phong nhìn khối băng kết xuất ra trên người Nguyên Tố Sư, lúc này giống như là băng khắc, hơi cảm thấy kinh ngạc, Hàn Băng Bình Chướng chính là kỹ năng giữ mạng mạnh nhất của Nguyên Tố Sư, có thể vô địch 8 giây, có điều sau khi sử dụng cũng không làm gì được nữa, nhưng kỹ năng này lại vô cùng hiếm có, một trăm cao thủ Nguyên Tố Sư, đều chưa chắc có một hai người học được.
Thạch Phong cũng bất đắc dĩ đối với điều này, chỉ có thể chuyển mục tiêu sang trên người người khác.
Nhưng ánh mắt của Thạch Phong vừa quét qua, lập tức trên đỉnh đầu xuất hiện một ma pháp trận màu xanh, trên bầu trời sấm chớp từng trận, Kỳ Lạc ở xa xa khóe miệng cũng lộ ra một nụ cười lạnh.
Bởi vì này kỹ năng chính là hắn dùng ra quyển trục ma pháp bậc hai Lôi Ngục, không chỉ tạo thành thương tổn đáng sợ đối với phạm vi nhất định, còn có thể hạn chế tất cả mọi người không thể sử dụng bất kỳ kỹ năng nào trong phạm vi này, là quyển trục ma pháp sử dụng chuyên môn nhằm vào cao thủ.
- Chết đi.
Kỳ Lạc kích động quát khẽ một tiếng, dẫn lôi điện hạ xuống.
Rầm rầm rầm...
Từng đạo lôi điện màu xanh rơi thẳng xuống, toàn bộ trong phạm vi 20 mét đều trở thành thế giới lôi điện, bất kỳ người chơi nào cũng không thể sống sót ở bên trong, cũng chỉ có Nguyên Tố Sư trước đó đã mở ra Hàn Băng Bình Chướng mới có thể bình yên vô sự.
- Ha ha ha, vẫn là đội trưởng lợi hại, người này xem ra chẳng qua cũng thế mà thôi.
Du Hiệp ở xa xa nhìn thế giới lôi điện, đắc ý cười nói.
Người chơi đã định trước chỉ là người chơi, cho dù thuộc tính cực cao, trình độ chiến đấu cực cao, nhưng thực chiến dã ngoại lại không chỉ là dựa vào những điểm này, đạo cụ ngoại vật đều là mấu chốt vô cùng ảnh hưởng tới thắng bại.
Tuy quyển trục ma pháp bậc hai không thể kích sát quái đầu lĩnh cùng cấp bậc, nhưng nếu người chơi không thể sử dụng kỹ năng, vậy điểm sinh mệnh đáng thương đó căn bản là không kháng được sức phá hoại của quyển trục ma pháp bậc hai.
Lúc này Kỳ Lạc cũng thở phào nhẹ nhõm, tuy Vô Thanh Bộ của Thạch Phong khiến hắn có chút bất ngờ, có điều ai cũng ngờ trong tay hắn lại có quyển trục ma pháp nhằm vào người chơi cao thủ, chỉ là quyển trục ma pháp này cần thời gian chuẩn bị nhất định, vừa hay Nguyên Tố Sư đã tranh thủ không ít thời gian cho hắn.
- Được rồi, còn lại chính là thu thập các ngươi.
Kỳ Lạc lập tức chuyển ánh mắt qua người Tư Vũ Khinh Hiên.
- A.
Du Hiệp Lúc trước vẫn có chút đắc ý lập tức phát ra một tiếng hét thảm, trên người tỏa ra mấy đạo thanh mang, trực tiếp nằm trên mặt đất, rơi ra một kiện trang bị.
- Ngươi là làm thế nào mà trốn thoát được?