Tuy Kỳ Liên không bằng Ngục Ma, có điều đã hơn một năm sau cũng tấn thăng thành Tài Quyết Giả, cuối cùng trở thành Hồng Y Đại Thần Quan bậc năm, chiến lực lại đạt tới bậc năm đỉnh phong, khiến vô số cao thủ phải ngưỡng mộ.
Thạch Phong thật sự không ngờ, hai người muốn nói chuyện không ngờ là bọn họ.
- Các ngươi tìm ta có chuyện gì? Thạch Phong nhìn Ngục Ma trầm giọng hỏi,
- Sẽ không phải là vẫn muốn bắt ta từ bỏ giao dịch chứ?
- Đúng vậy, chúng ta tới tìm ngươi chính là muốn ngươi từ bỏ giao dịch, nếu ngươi từ bỏ giao dịch, lời hứa của chúng ta lúc trước vẫn có hiệu lực.
Ngục Ma gật đầu, lập tức từ trong ba lô lấy ra một quyển sách cổ cũ nát, tự tin cười nói,
- Ngươi có thể xem cái này trước, nếu ngươi không muốn từ bỏ giao dịch, như vậy tiếp theo xuất thủ sẽ không phải Liệp Ưng Quân Đoàn, mà là sử dụng thứ này, ta nghĩ ngươi cũng không muốn Thạch Lâm Tiểu Trấn vất vả kinh doanh có bất trắc gì chứ?
Sách cổ rất cổ xưa, không có gì đặc thù, bìa sớm đã rách mướp, nhưng mơ hồ có thể phân biệt ra chữ bên trên.
Thâm Uyên Triệu Hoán.
Trong nháy mắt Thạch Phong nhìn thấy mấy chữ này, trong lòng không khỏi chấn động.
Thứ này chính là vật phẩm giống như ác mộng trong Thần Vực, đừng nhìn chỉ là một quyển sách, nhưng quyển sách này chính là một hồi tai nạn.
Ở trong Thần Vực, Nhân tộc và Thâm Uyên nhất tộc một mực chiến đấu với nhau, có điều Thâm Uyên muốn xâm chiếm Thần Vực là không dễ dàng, cần thông qua Thâm Uyên Thông Đạo mới có thể khiến rất nhiều Thâm Uyên Quái Vật tiến vào Thần Vực. Có điều muốn mở ra Thâm Uyên Thông Đạo là rất khó. Nhưng sách cổ này lại có thể dễ dàng làm được. Bởi vì sách cổ này là thứ mà những quái vật của Hắc Ám Thâm Uyên cố ý đưa tới được, mục đích chính là muốn người trên Thần Vực Đại Lục sử dụng, thành lập tọa độ, để tiện cho bọn họ đả thông thông đạo.
Thâm Uyên Thông Đạo mở ra, có nghĩa là Thâm Uyên Quái Vật vô tận sẽ trào vào, rất nhiều vương quốc và đế quốc của Thần Vực cũng là bởi vậy mà bị tiêu diệt. Thạch Phong thật sự không ngờ, trong tay Ngục Ma lại có thứ này.
- Chẳng trách lại tự tin như vậy, thì ra là có sát thủ giản này.
Thạch Phong nhìn Thâm Uyên Triệu Hoán trên bàn, trong nhất thời cũng không biết phải nói gì với Ngục Ma. Tất nhiên mở ra Thâm Uyên Thông Đạo ở gần Thạch Lâm Tiểu Trấn, có thể khiến Thạch Lâm Tiểu Trấn bị hủy trong chốc lát, nhưng Thâm Uyên Thông Đạo mở ra không phải là chuyện đùa.
Đời trước chính là có người chơi sử dụng sách cổ tương tự mở ra Thâm Uyên Thông Đạo, kết quả cuối cùng là toàn bộ vương quốc bị hủy trong chốc lát, thậm chí còn liên lụy đến mấy nước xung quanh.
Vinh Quang Đế Quốc cách Tinh Nguyệt Vương Quốc không xa, với phạm vi ảnh hưởng của Thâm Uyên Thông Đạo, tuyệt đối có thể đạt tới Vinh Quang Đế Quốc, đến lúc đó Vương Giả Quy Lai cũng không dễ chịu gì.
Có điều bản sách cổ này còn có một bí mật, chỉ là trong giới thiệu hệ thống không viết ra.
- Nếu ngươi cảm thấy một Ám Tội Chi Tâm có thể so được với một Thạch Lâm Tiểu Trấn, ngươi cứ đi mà giao dịch với Ám Tội Chi Tâm.
Ngục Ma cười bảo.
Sách cổ này là vô cùng quý giá, vốn hắn không muốn dùng vào chuyện này, có thể này dùng để đối phó những công hội siêu cấp đó, có điều hiện giờ hắn cũng không quản được nhiều như vậy.
Có điều hắn cũng tin Thạch Phong sẽ không ngốc, chỉ là năm khu đất, sao có thể so được với Thạch Lâm Tiểu Trấn.
- Ngại quá, ta vẫn cự tuyệt, nếu các ngươi muốn dùng sách cổ này, vậy thì cứ dùng đi.
Thạch Phong lắc đầu, vô cùng nghiêm túc nói.
- Hắc Viêm hội trưởng, ngươi phải suy xét cho kỹ, đó chính là Thạch Lâm Tiểu Trấn, không phải thành thị NPC, ngươi cho rằng có thể chống đỡ được Thâm Uyên Quái Vật vô tận đó à?
Kỳ Liên nghe thấy Thạch Phong nói như vậy, trên mặt lộ ra vẻ không thể tin nổi, cho rằng Thạch Phong không hiểu tính nghiêm trọng của sự việc, vội vàng giải thích,
Bản sách cổ này không tầm thường, chỉ là mở ra Thâm Uyên Thông Đạo cũng cần trả giá không nhỏ, vì một đối phó một Linh Dực, đúng là lãng phí.
- Ta biết rất rõ, nếu không có chuyện gì, mời trở về đi, ta còn có rất nhiều chuyện phải làm.
Thạch Phong nói xong chuẩn bị đứng dậy rời khỏi.
Lúc này Ngục Ma và Kỳ Liên đều ngây ra. Kẻ điên! Hắc Viêm này căn bản chính là tinh thần có vấn đề. Hoặc là tưởng bọn họ không dám làm?
- Được, Hắc Viêm, ngươi giỏi lắm, từ khi ta tiến vào giới trò chơi ảo chưa từng bội phục người nào, ngươi là người đầu tiên, ngươi đã muốn như vậy, vậy ta thanh toàn cho ngươi.
Ngục Ma nhìn Thạch Phong đứng dậy rời khỏi, giận dữ mà cười,
- Chúng ta đi! Ta nhất định sẽ khiến Hắc Viêm này phải hối hận vì lựa chọn hôm nay.
Lập tức Ngục Ma dẫn theo Kỳ Liên tức giận rời khỏi Chúc Hỏa Thương Hành.
- Hội trưởng, vì giúp Ám Tội Chi Tâm mà thực sự phải làm như vậy à?
Thủy Sắc Sắc Vi nhìn Ngục Ma rời đi, kỳ quái hỏi.
Nàng ở trong mật thất ở bên cạnh nhìn thấy rõ ràng.
Dẫu sao hai đại nhân vật của Vương Giả Quy Lai đều tới, phó hội trưởng như nàng sao có thể không xem thử tình huống.
Tuy Ám Tội Chi Tâm này không tệ lắm, nhưng giữa bọn họ cũng chỉ là quen biết mà thôi, nếu chỉ vì một lời hứa, lại khiến cho Thạch Lâm Tiểu Trấn bị phế bỏ, vậy thật sự là quá ngốc.
Có điều Thủy Sắc Sắc Vi cũng hiểu, cũng chính bởi vì loại tính cách này của Thạch Phong, lúc trước nàng mới chịu đáp ứng gia nhập Linh Dực Công Hội, nếu lúc này Thạch Phong đồng ý, chắc cũng sẽ không có nhiều người như vậy tín nhiệm Thạch Phong.
- Ngươi cho rằng ta là vì Ám Tội Chi Tâm à?
Thạch Phong không khỏi cười nói.