- Ta đã thông tri cho Mạch Phi Mạch, đến lúc đó Mạch Phi Mạch sẽ đại biểu cho ta đi lựa chọn những cao thủ.
Ngục Ma không muốn lãng phí thời gian nữa, lập tức ra khỏi ghế lô tầng hai, muốn tới đại sảnh truyền tống của Thánh Quang Chi Thành.
Có điều Ngục Ma chân trước vừa ra khỏi cửa ghế lô, chân sau bước vào hành lang sâu thẳm, mấy sợi xích đen xì từ dưới đất bắn ra, trực tiếp trói lấy Ngục Ma, tốc độ cực nhanh, khiến Ngục Ma lập tức hoảng sợ, căn bản không kịp phản ứng.
Trong nháy mắt sợi xích vây khốn Ngục Ma, Ngục Ma quát khẽ một tiếng, mở ra kỹ năng giải trừ hạn chế, lập tức giãy ra khỏi sợi xích, pháp trượng theo bản năng vung lên, dùng ra băng hoàn.
Một đạo Hàn băng chi khí bắt đầu khuếch tán ra xung quanh.
Có điều Hàn băng chi khí không khống chế được thân ảnh đột nhiên đột kích, ngược lại cách càng hơn.
Mắt thấy một đạo thanh mang xẹt qua.
Ngục Ma không thể không lập tức dùng ra kỹ năng Thiểm Thước, trong nháy mắt biến mất ở tại chỗ, xuất hiện ở cự ly ngoài 20 mét trên hành lang.
Lúc này Ngục Ma mới phát hiện thân ảnh công kích hắn.
Đó là một nam tử mặc áo choàng màu đen, dưới mũ chùm không nhìn rõ vẻ mặt có một đôi mắt đen xì, trong mắt chớp động hỏa diễm màu trắng bạc, chỉ là nhìn thấy hỏa diễm đó, đã khiến hắn cả người lạnh toát, rõ ràng nam tử này ở ngay trước mắt, nhưng lại giống như không tồn tại, khiến ngũ cảm của hắn hoàn toàn không cảm nhận được cảm giác áp bức và khẩn trương.
- Ngươi là ai? Ngục Ma lập tức nhìn ra người tới thực lực không kém hắn, trong ánh mắt mang theo một tia kiêng kị.
Nếu không phải hắn đã nắm rõ hoàn cảnh xung quanh như lòng bàn tay, phát hiện sợi xích và thân ảnh đột nhiên bắn ra, lúc này sợ rằng hắn đã bị làm thịt rồi.
Kỳ Liên ở trong ghế lô cũng thấy mà đờ đẫn.
Bởi vì nàng chưa bao giờ thấy cao thủ ngu xuẩn như vậy.
Không ngờ có người thực sự dám kích sát Ngục Ma ở đây.
Trước tiên không nói trình độ của bản thân Ngục Ma thế nào.
Đây là đâu, đây chính là đại bản doanh của Vương Giả Quy Lai, hơn nữa nơi này là sân thi đấu Thần Ma, NPC thủ bị còn lợi hại hơn ở trên đường lớn của Thánh Quang Chi Thành, ai nấy đều là NPC cấp 200, tới kích sát Ngục Ma căn bản chính là tự tìm đường chết.
Có điều Thần Dụ Giả Kỳ Liên rất nhanh cũng phản ứng được, vội vàng bắt đầu thi pháp, cấp tốc đánh yểm trợ cho Ngục Ma.
Mà cao thủ theo Kỳ Liên theo Kỳ Liên là rất ngu xuẩn, chính là bản thân Thạch Phong.
Thạch Phong tất nhiên biết động thủ ở sân thi đấu Thần Ma có phiêu lưu cực lớn, có điều cũng chính bởi vì vậy, xác suất đắc thủ mới cao hơn.
Hơn nữa nơi hắn lựa chọn là hành lang tầng hai hẹp dài, ở đây đối với nghề nghiệp hệ ma pháp mà nói là rất bất lợi, so với kích sát Ngục Ma ở trên đường hoặc là dã ngoại thì xác suất thành công cũng cao hơn.
Ngoài ra NPC ở sân thi đấu Thần Ma đều ở đại sảnh tầng một, từ khi phát hiện hắn động thủ, cho tới lúc đến được hành lang tầng hai này, ít nhất cũng phải mất mười giây, điều này so với động thủ trên đường, NPC chạy đến chính là chậm hơn nhiều.
- Không nói à? Vậy đi chết đi!
Ngục Ma nhìn thấy Thạch Phong không nhúc nhích, trầm mặc không nói gì, bắt đầu ngâm xướng chú ngữ, đồng thời dùng ra mấy đạo Hàn Băng Tiễn công kích Thạch Phong.
Ở trong sân thi đấu Thần Ma, hắn có ưu thế tuyệt đối, tuy địa thế cực kỳ bất lợi đối với hắn, nhưng hắn căn bản không cần đánh bại Thạch Phong, chỉ cần kéo dài thời gian đợi cho NPC tới đây, như vậy tất cả chiến đấu cũng sẽ theo đó mà kết thúc.
Hắn không tin chỉ dựa vào một mình Thạch Phong, có thể trong khoảng thời gian ngắn kích sát hắn, hơn nữa lúc này hắn có sự đề thăng của sách cổ, cho dù là đối chiến chính diện với những lão quái vật đó hắn cũng không sợ, huống chi chỉ là đối phó một kẻ hỏng não.
Chỉ thấy Hàn Băng Tiễn xuyên qua thân thể của Thạch Phong, đánh lên trên tường, nổ ra một mảng trắng ngần.
Mà sắc mặt của bản thân Ngục Ma lập tức trầm xuống, bởi vì hắn đã cảm thấy có người xuất hiện ở phía sau hắn, có điều bởi vì Thạch Phong căn bản không lộ ra chút sát khí, cho dù Ngục Ma sớm đã đạt tới Chân Không cảnh, khi phát hiện Thạch Phong vẫn chậm nửa nhịp.
Cự ly gần như vậy thì không nói, phản ứng còn chậm nửa nhịp, kỹ năng giữ mạng lúc trước lại dùng mất không ít, muốn né tránh căn bản là không thể.
Ngay khi Ngục Ma muốn dùng ra Hàn Băng Bình Chướng để giữ mạng.
Thâm Uyên Giả Trong tay Thạch Phong sớm đã rút ra đột nhiên dùng ra Kiếm Nhận Giải Phóng và trảm kích về phía hậu tâm của Ngục Ma.
Vốn sau khi Thâm Uyên Giả ra khỏi vỏ, áp bức thần kinh đã không tầm thường, sau khi sử dụng kỹ năng lại đề thăng mấy lần, đổi thành người chơi bình thường sợ rằng trong nháy mắt đã hỏng não rồi, hoàn toàn lâm vào trong sợ hãi, dù muốn đứng cũng khó khăn, đối với cao thủ như Ngục Ma mà nói, tuy không đạt được trình độ chết máy, nhưng đầu óc ít nhiều cũng sẽ khó chịu, khiến phản ứng của đại não và thân thể chậm lại rất nhiều.
Tuy áp bức tinh thần là không phân địch ta, nhưng Thạch Phong trước khi sử dụng Thâm Uyên Giả, sớm đã sử dụng lực lượng của Linh Hồn Chi Hỏa, khiến đại não là vô cùng bình tĩnh tỉnh táo, cho dù đối mặt với áp bức tinh thần khiến người ta hít thở không thông, dưới lực lượng của Linh Hồn Chi Hỏa, loại áp bức thần kinh này cũng chỉ là gió mát thổi qua mặt, không khiến Thạch Phong chịu ảnh hưởng gì.