Đây cũng là kinh nghiệm tổng kết ra sau mấy lần Thâm Uyên Quái Vật xâm nhập.
Mà việc Thạch Phong cần phải làm là chọn một vị trí tuyệt hảo, thành lập Ma Pháp Truyền Tống Trận, đến lúc đó không cần làm gì, chỉ là thu tiền là được.
Liên tục truyền tống, tuy thỉnh thoảng Thạch Phong cũng sẽ bị truyền tống đến gần Thâm Uyên Quái Vật, có điều hắn là người nắm giữ Thâm Uyên Cổ Thư, những Thâm Uyên Quái Vật đó tuyệt đối sẽ không chủ động công kích hắn, cho nên rất an toàn đi tới gần Tuyết Vực Thành.
Hiện giờ khu vực Tuyết Vực Thành đã hoàn toàn thành sào huyệt của Thâm Uyên Quái Vật.
Xung quanh cũng có Thâm Uyên Quái Vật đang tuần tra, còn có rất nhiều Thâm Uyên Quái Vật đang khai khẩn rừng rậm, gieo trồng một số Thâm Uyên Thực Vật, ở gần Thâm Uyên Thông Đạo cách Tuyết Vực Thành không xa, một tòa thành bảo bồng bềnh trong không trung, mà phía dưới thành bảo bồng bềnh lại có thêm một trấn nhỏ, một trấn nhỏ hoàn toàn từ Thâm Uyên Quái Vật tạo thành, thậm chí còn có thể nhìn thấy những Thâm Uyên Quái Vật này đang mua bán vật phẩm.
Thạch Phong không nói hai lời cưỡi Ma Diễm Chiến Hổ chạy tới trấn nhỏ quái vật đó.
Trong Thâm Uyên Thế Giới, không phải là chỉ có quái vật giết chóc, còn có rất nhiều sinh mệnh có trí tuệ, giống như nhân loại của Thần Vực, nhân loại có trấn nhỏ và thành thị, Thâm Uyên tất nhiên cũng có sinh mệnh trí tuệ, sinh vật như ác ma chính là một trong các Thâm Uyên Quái Vật, nhân loại muốn đi vào trấn nhỏ và thành thị như vậy, cơ hồ là chuyện không thể, cũng chỉ có người nắm giữ Thâm Uyên Cổ Thư mới có thể bước vào.
Thạch Phong mới đến trước cửa lớn của trấn nhỏ, ác ma bậc ba cấp 200 cao hờ hững 10 mét, toàn thân có màu xám đã chắn trước người Thạch Phong, nhìn chằm chằm Thạch Phong.
Sau khi đã nhận ra Thâm Uyên Ấn Ký trên người Thạch Phong, mới cho Thạch Phong vào.
Đi ở trên đường của trấn nhỏ ác ma, hai bên đường phố đều là ác ma bày quán, vật phẩm bán ra lại là căn bản không thể nhìn thấy ở trong thành thị của Nhân tộc.
Ánh mắt của Thạch Phong rất nhanh liền tỏa định ở cửa hàng do một ác ma bậc ba mở.
Trước cửa hàng bày rất nhiều Ma Nguyên Khoáng Thạch, Thạch Phong thấy mà động lòng.
- Không ngờ thật sự có thứ như vậy! Lần này phát tài rồi.
Thạch Phong lập tức đi nhanh tới cửa hàng đó.
Cái thứ Ma Nguyên Khoáng Thạch này ở trong Thần Vực tuyệt đối là khoáng thạch hiếm có, là khoáng thạch tốt nhất dùng để chế tác vũ khí trang bị cao cấp, chỉ cần xuất hiện trong hội bán đấu giá đều sẽ là mục tiêu tranh đoạt.
Bởi vì địa điểm xuất hiện của Ma Nguyên Khoáng Thạch cần ma lực cực kỳ nồng đậm mới có khả năng.
Ở trong Thần Vực rất ít có nơi có trình độ ma lực nồng đậm cực cao, nhưng ở trong Thâm Uyên Thế Giới, khắp nơi đều là ma khí cuồng bạo, cho nên Ma Nguyên Khoáng Thạch ở Thâm Uyên Thế Giới có giá rất rẻ.
Mà tác dụng chủ yếu của Ma Nguyên Khoáng Thạch chính là có thể đề thăng lực lượng của hỏa diễm, dùng để tinh luyện tài liệu chế tác tốt hơn.
Bởi vì hỏa diễm cường đại không chỉ có thể đẩy nhanh tốc độ tinh luyện, đồng thời cũng có thể gia tăng xác suất thành công, cho nên các công hội lớn mới mê muội đối với dị hỏa, nhưng dị hỏa thật sự quá hiếm có, muốn giải quyết vấn đề này, vậy chính là dựa vào Ma Nguyên Khoáng Thạch.
- Vị tiên sinh này, bổn điếm vật tốt giá rẻ, không biết ngươi muốn mua những gì?
Điếm chủ ác ma bậc ba nhìn thấy Thạch Phong vào, bề ngoài dữ tợn lập tức biến thành nhu hòa.
- Ma Nguyên Khoáng Thạch chỗ ngươi bán thế nào?
Thạch Phong tùy ý hỏi.
- Một khối Ma Nguyên Khoáng Thạch sơ cấp ba ngân tệ, một khối Ma Nguyên Khoáng Thạch trung cấp mười ngân tệ.
Điếm chủ ác ma bậc ba nhìn Ma Nguyên Khoáng Thạch xếp thành đống ở ngoài điếm, cười bảo.
- Hả, chỗ ngươi còn có Ma Nguyên Khoáng Thạch trung cấp à?
Thạch Phong kinh ngạc nói.
Ma Nguyên Khoáng Thạch cũng chia cấp bậc, phân biệt là sơ cấp, trung cấp, cao cấp, cấp đặc biệt, ở trong Thần Vực chỉ là Ma Nguyên Khoáng Thạch sơ cấp đã vô cùng hiếm thấy, bởi vì Ma Nguyên Khoáng Thạch sơ cấp có thể đề thăng lực lượng của hỏa diễm lên hai bậc, càng đừng nói là Ma Nguyên Khoáng Thạch trung cấp.
- Đây là tất nhiên, ngươi xem những khoáng thạch màu lam bày trong tủ thủy tinh đi, đó chính là Ma Nguyên Khoáng Thạch trung cấp, sau khi được hỏa diễm đốt cháy, có thể đạt tới trình độ hỏa diễm bậc ba, dùng để chế tác vũ khí trang bị cấp Sử Thi cũng không có vấn đề.
Ác ma bậc ba chỉ chỉ hòn đá màu lam trong quầy, nghiêm túc giải thích.
- Tốt lắm, chỗ ngươi có bao nhiêu Ma Nguyên Khoáng Thạch, ta mua hết.
Thạch Phong gật đầu.
- Vận khí của tiên sinh đúng là tốt, chúng ta gần đây mới tiến. Ma Nguyên Khoáng Thạch sơ cấp ba vạn khối, Ma Nguyên Khoáng Thạch trung cấp hai ngàn khối, tổng cộng 1100 kim tệ. Điếm chủ ác ma kích động nói.
- Đúng là giỏi kiếm tiền.
Trong lòng Thạch Phong cảm khái không thôi.
Không biết năm đó những người nắm giữ Thâm Uyên Cổ Thư là kiếm được tiền cỡ nào, ở ngoại giới cho dù chỉ một khối Ma Nguyên Khoáng Thạch sơ cấp cũng phải bán được giá 50, 60 ngân tệ, Ma Nguyên Khoáng Thạch trung cấp thì cao tới khoảng 3 kim tệ, có điều cho dù là vậy, cũng rất ít người nguyện ý bán ra, đều là hàng quý của các Đoán Tạo Sư.
- Vị tiên sinh này, đây là tất cả Ma Nguyên Khoáng Thạch, mời ngươi xác nhận một chút.
Điếm chủ ác ma sửa sang lại tất cả Ma Nguyên Khoáng Thạch, chất từng hòm xuống đất. Thạch Phong đếm một lần, để từng hòm vào trong không gian ba lô. Mua nhiều Ma Nguyên Khoáng Thạch như vậy, đến lúc đó hắn chỉ cần là bán qua tay, cũng có thể kiếm được lợi nhuận gấp mấy lần, thậm chí mấy chục lần, cũng hiểu được đời trước những người nắm giữ đó là kiếm được tiền cỡ nào.