Nhiệm vụ lần này hắn đã chuẩn bị đầy đủ, không ngờ cuối cùng vẫn thất bại....
Ngay khi mọi người đang lâm vào bất đắc dĩ, trong không trung lại xuất hiện một đạo thân ảnh to lớn, gầm lên một tiếng khiến tất cả mọi người cảm thấy run rẩy.
- Xong rồi, thật sự xong rồi.
Mọi người nhìn Bạch Ngân Cự Long từ xa xa bay tới, trong lòng ai nấy đều triệt để tuyệt vọng.
Bạch Ngân Cự Long bậc bốn đã mạnh hơn xa những dị loại này.
Bọn họ đối phó dị loại đã không có phần thắng, hiện tại thêm một con Bạch Ngân Cự Long, ngay cả lòng phản kháng cũng không có.
- Các ngươi nhìn kìa, hình như trên móng vuốt của Bạch Ngân Cự Long có người đang đứng.
Ngưng Mộng nhìn Bạch Ngân Cự Long, mắt đẹp mở to, cho rằng mình nhìn nhầm.
Bạch Ngân Cự Long là đáng sợ cỡ nào, rất khó tưởng tượng lại có thể có người đứng trên móng vuốt của cự long.
Mọi người nhao nhao nhìn lại.
- Đó không phải người chơi lúc trước à?
- Không phải ta đang nằm mơ chứ, Bạch Ngân Cự Long lúc trước còn đuổi giết hắn, hiện tại không ngờ lại do hắn nắm giữ, hắn đúng là người sao?
Nhìn Thạch Phong đứng trên móng sắc của Bạch Ngân Cự Long, mọi người đều trợn mắt há hốc mồm.
Từng có lúc, bọn họ đã lấy có một tọa kỵ cấp Thanh Đồng hoặc là cấp Huyền Thiết làm kiêu ngạo, nhưng so với Thạch Phong hiện tại, bọn họ quả thực là không muốn sống nữa.
Đó chính là Bạch Ngân Cự Long hình thể cao lớn hơn trăm mét, không ngờ lại có người chơi nói cưỡi là cưỡi.
Người so với người tức chết người!
Bạch Ngân Cự Long tới, cho dù cách xa mấy trăm mét, uy áp cường đại cũng khiến mọi người cảm thấy hít thở không thông.
Theo Thạch Phong từ trên móng vuốt của Bạch Ngân Cự Long nhảy xuống, đáp xuống trước mặt mọi người.
Tất cả mọi người nhìn mà một câu cũng không nói ra được, chỉ lẳng lặng nhìn, trong ánh mắt đầy vẻ kiêng kị.
Nghĩ đến Bạch Ngân Cự Long trên đỉnh đầu Thạch Phong, khiến bọn họ không rét mà run.
Chỉ cần Bạch Ngân Cự Long thổi một hơi, bọn họ trong phút chốc là bị toàn diệt, có thể nói sinh tử của bọn họ đều nằm trong tay Thạch Phong.
- Vị bằng hữu này, không biết có gì chỉ giáo?
U Bạch Dạ nhìn Thạch Phong, lúc này vẻ mặt cũng vô cùng ngưng trọng.
Trước tiên không nói Bạch Ngân Cự Long bay lượn trên bầu trời, cho dù là bản thân Thạch Phong cũng mang tới cho hắn một loại cảm giác cao không thể với, rõ ràng không cảm thấy bất kỳ nguy hiểm gì, nhưng uy thế phát ra trên người, không hề kém hơn quái lĩnh chủ cùng cấp bậc là bao nhiêu, thậm chí còn cao hơn một bậc.
Đối mặt với cao thủ như vậy, cao ngạo như hắn cũng không thể không cẩn thận, rất sợ chẳng may lại đụng chạm.
Thạch Phong nhìn lướt qua đám người U Bạch Dạ vẫn đang chiến đấu.
Tình hình chiến đấu vẫn tốt hơn so với tưởng tượng của hắn.
Không thể không nói Kiêu không hổ là đoàn đội Mạo hiểm giả sánh ngang với Ngọ Dạ Trà Hội, trong đó người tài ba thực sự là không ít, nếu đổi thành đoàn chủ lực của Linh Dực, sợ rằng sớm đã bị những dị loại này đánh cho thất linh bát lạc.
Nhất là U Bạch Dạ cầm chân dị loại cấp đầu lĩnh, sự vận dụng đối với kỹ năng đã đạt tới lô hỏa thuần thanh, trong hoàn cảnh nhỏ hẹp và mạo hiểm như vậy, dựa theo phỏng đoán của Thạch Phong, độ hoàn thành kỹ năng mà U Bạch Dạ dùng ra có lẽ không thấp hơn 90%, hơn nữa sự nắm giữ và lợi dụng đối với hoàn cảnh xung quanh đều đạt tới mức khiến người ta giận sôi, cho dù là bản thân Thạch Phong cũng không cảm thấy mình có thể làm tốt hơn U Bạch Dạ.
Hơn nữa dự đoán của U Bạch Dạ đối với dị loại cấp đầu lĩnh là vô cùng chính xác.
Tuy dị loại đầu lĩnh cấp 50 không bằng đại lĩnh chủ cao cấp cấp 50, nhưng cũng rất tiếp cận, cho dù là ở dưới sự áp chế của Cấp Đống Lĩnh Vực và kết giới, muốn né tránh công kích cũng là chuyện vô cùng khó khăn, càng đừng nói là ở trong hoàn cảnh nhỏ hẹp này không thể tác động đến đồng bạn khác.
Nếu không thể dự đoán ra hướng đi của dị loại cấp đầu lĩnh trước một hai giây, căn bản không thể dẫn dắt phạm vi công kích của dị loại cấp đầu lĩnh một cách chuẩn xác.
Đáng tiếc đám người U Bạch Dạ lợi hại thì lợi hại, nhưng ưu thế của sinh vật dị loại quá rõ ràng, theo thời gian trôi qua, chiến lực cũng sẽ đề thăng theo, đám người U Bạch Dạ bị làm thịt toàn bộ chỉ là vấn đề thời gian.
- Đừng hiểu lầm, ta không phải tới tìm các ngươi làm phiền.
Thạch Phong nhìn chung quanh một vòng, thấy vẻ mặt khẩn trương và có chút địch ý của đám người U Bạch Dạ, cười nói,
- Hơn nữa nếu ta ta muốn tìm các ngươi gây phiền, hoàn toàn có thể đứng bên cạnh lẳng lặng chờ, nói chung các ngươi rồi cũng sẽ bị những quái vật này làm thịt.
Mọi người nghe thấy Thạch Phong nói vậy, vốn vẫn muốn phản bác một câu, có điều lời nói đến bên miệng, lại thủy chung không nói ra được.
Không chỉ là bởi vì thực lực Thạch Phong thể hiện ra, nguyên nhân lớn hơn là vì Thạch Phong nói không sai.
Dã ngoại cướp quái là chuyện rất bình thường.
Nhưng nếu một phương căn bản không phải là đối thủ của quái vật, thậm chí có thể bị quái vật tiêu diệt, tất nhiên không cần thiết làm điều thừa.
- Không biết vị bằng hữu này có thể giúp chúng ta một tay không, đến lúc đó tất cả đồ rơi ra của những quái vật này đều thuộc về ngươi, chúng ta không động tới mảy may.
Sau khi U Bạch Dạ trầm tư, chủ động nói.
- U đại ca, những quái vật này lợi hại như vậy, đồ ra khẳng định rất tốt, hơn nữa chúng ta vất vả lắm mới đi đến một bước này, hiện tại lại tặng toàn bộ lợi ích cho người ta...