Mà Cam Hưng Đằng ở bên cạnh cũng giận dữ mà cười, thậm chí cảm thấy Thạch Phong căn bản chính là đang đã vỡ rồi thì cho nát luôn, mới làm ra loại chuyện dùng trứng chọi đá này.
Du Tử Bình cũng rất nghiêm túc gật đầu, vẻ mặt vô cùng lạnh lùng nhìn về phía Hỏa Vũ.
- Được rồi, các ngươi đã quyết định, vậy bắt đầu đi.
Thạch Phong nhìn thấy Du Tử Bình đã chuẩn bị xong, lập tức tuyên bố.
Sau khi Thạch Phong tuyên bố bắt đầu, Du Tử Bình vẫn không khỏi liếc Thạch Phong một cái, trong ánh mắt lóe lên một tia kinh ngạc. Bởi vì vẻ mặt của Thạch Phong thật sự quá hờ hững.
Hắn đã tham gia không ít lần thi đấu cách đấu, bình thường cũng từng thấy người ở các trình độ, hắn có thể nhìn ra được Thạch Phong không phải hờ hững giả vờ, mà là một loại hờ hững tràn ngập tự tin tuyệt đối, giống như tất cả đều nằm trong khống chế.
Nhưng theo hắn, trận tỷ thí này của hắn và Hỏa Vũ, căn bản là một hồi đọ sức không công bằng, Hỏa Vũ căn bản không có chút phần thắng nào.
Dẫu sao lực lượng của nữ vẫn nhỏ hơn nam.
Càng đừng nói là đại mỹ nữ như Hỏa Vũ, tuy Hỏa Vũ mặc quần áo thể thao màu lam, có điều một thân quần áo thể thao này cũng không thể che giấu được đường cong nhất đẳng của Hỏa Vũ, căn bản không giống loại tràn ngập lực lượng, ngược lại là người thường xuyên luyện tập yoga, có dáng người cân xứng hoàn mỹ, cái có chỉ là mị lực chứ không phải lực lượng.
Nhất lực hàng thập hội, đây chính là chuyện mà người học tập võ thuật cách đấu đều biết.
Trên lực lượng tuy hắn không phải đứng đầu trong các học viên trung cấp, nhưng cũng là trình độ trung thượng, lực đạo của một quyền khoảng 422kg, đặt ở thời đại khoa học kỹ thuật cường thân kiện thể phát đạt này, có lẽ chỉ có thể miễn cưỡng đạt được tư cách tham gia thi đấu tranh giải của thanh niên cấp toàn quốc, nhưng đưa vào loại thành thị tuyến ba này, tuyệt đối là đạt tới trình độ đứng đầu, căn bản không phải là Hỏa Vũ có thể so sánh.
Luận bàn Thực chiến, chênh lệch trên lực lượng không phải là dễ bù đắp như vậy, cái này cần dựa vào rất nhiều kỹ xảo và kinh nghiệm chiến đấu mới có thể bù đắp, nhưng hắn có khá nhiều kinh nghiệm thực chiến, đừng nhìn hắn mới chỉ mười tám tuổi, nhưng đã từng tham gia hơn mười trận thi đấu cỡ lớn, bình thường lại hay luận bàn với học viên cao cấp trong quán huấn luyện, có thể nói là lão tướng kinh nghiệm phong phú, trên kỹ xảo đã không kém gì học viên cao cấp của võ quán Bạch Hổ.
Lực lượng, kinh nghiệm, kỹ xảo, nhìn thế nào cũng đều là hắn chiếm ưu thế tuyệt đối, căn bản không có khả năng thua.
Vì sao Thạch Phong vẫn hờ hững như vậy?
Chỗ dựa là gì?
Du Tử Bình lắc đầu, lập tức ánh mắt chuyển qua người Hỏa Vũ, hắn đã không muốn cân nhắc vấn đề của Thạch Phong, trước mắt cứ đánh bại Hỏa Vũ này đã rồi tính.
Hắn muốn Thạch Phong biết cái gì là tuyển thủ chuyên nghiệp chân chính.
- Bại đi.
Du Tử Bình quát lạnh một tiếng, một bước xông tới trước người Hỏa Vũ, đột nhiên đánh ra một quyền, nhắm thẳng tới bụng Hỏa Vũ.
Nhanh chuẩn độc, hoàn toàn không có ý lưu thủ đối với Hỏa Vũ.
- Tiểu tử Tử Bình này đúng là ác thật, đối phương có nói như thế nào cũng là đại mỹ nữ, không ngờ lại không nể tình chút nào.
Cam Hưng Đằng thầm cảm thấy đáng tiếc, chưa bắt đầu đã phải kết thúc rồi.
Du Tử Bình trong võ quán Bạch Hổ được đánh giá rất cao, có điều có một khuyết điểm, đó chính là không biết thả tay, có điều điều này đối với một một người trẻ tuổi mà nói cũng là chuyện tốt, nếu bị xen lẫn một số tạp niệm, muốn tiến bộ chính là rất khó.
Bùm.
Trên lôi đài đột nhiên truyền ra một tiếng va chạm.
- Đỡ được rồi. Sao nàng lại làm được?
Mọi người Dưới lôi đài nhìn Hỏa Vũ trên lôi đài với vẻ không thể tin nổi.
Vốn là Hỏa Vũ nên bị đánh bay, lúc này không ngờ lại một tay chặn lại quyền đầu của Du Tử Bình.
Rất khó tưởng tượng cánh tay trắng nõn nhỏ nhắn như vậy là làm thế nào mà thừa nhận được cỗ lực lượng này, theo lý mà nói nên đã sớm bị đánh văng, cho dù xương cốt gãy cũng không có gì lạ.
Nhưng trên mặt Hỏa Vũ không hề có bất kỳ vẻ đau đớn nào, ngăn cản một kích toàn lực của Du Tử Bình, thật sự thoải mái như vươn tay ra chào hỏi vậy.
Du Tử Bình đầu tiên là cả kinh, vội vàng muốn rút tay lại, nhưng hắn đột nhiên phát hiện, quyền đầu của hắn có thế nào cũng không thể nhúc nhích, giống như ngón tay mảnh khảnh của Hỏa Vũ là sợi xích, trói chặt quyền đầu của hắn lại vậy.
Không có cách nào, Du Tử Bình cũng không quản được vì sao Hỏa Vũ lại có lực lượng như vậy, lập tức nâng chân trái, đột nhiên quét về phía cổ Hỏa Vũ.
Bùm.
Cú đá giống như thiết bổng lại bị tay còn lại của Hỏa Vũ nắm lấy cổ chân.
Du Tử Bình giống như đã sớm đoán được, lập tức đánh ra một quyền khác.
Mắt thấy quyền đầu của Du Tử Bình sắp tới trước mặt Hỏa Vũ, đột nhiên truyền ra một tiếng cót két, Du Tử Bình phát ra một tiếng hự, quyền đầu đánh ra dừng lại, đột nhiên ngã xuống đất, quyền đầu và cổ chân bị Hỏa Vũ nắm lấy lúc này đã đỏ lừ.
Mà mọi người ở dưới lôi đài cũng đờ đẫn, hoàn toàn quên Du Tử Bình đã ngã xuống đất sắc mặt trắng bệch, đều trố mắt cứng họng nhìn Hỏa Vũ.
Biểu hiện của Hỏa Vũ thật sự quá khiến người ta cảm thấy rung động.
Hoàn toàn không thể tin được này tất cả đều là sự thật.
Trong đó người của võ quán Bạch Hổ là khiếp sợ nhất, lực lượng của Du Tử Bình có bao lớn, bọn họ biết rất rõ, trong bọn họ, cũng có hai ba người lực lượng lớn hơn Du Tử Bình một chút, những người khác đều kém hơn một chút.