- Để ta làm đối thủ của ngươi.
Cam Hưng Đằng đã biết mình đá phải thiết bản rồi, có điều vì vinh dự của võ quán Bạch Hổ, hiện tại hắn đánh đánh một trận mới được.
Trước khi tới thành phố Kim Hải, tổng bộ đã nói rất rõ ràng, bọn họ phải càn quét tất cả quán huấn luyện của thành phố Kim Hải, đến lúc đó trải đường cho thành lập phân quán.
Đối với những kẻ quê mùa trong thành phố Kim Hải, đừng nói là hắn, cho dù một mình Du Tử Bình cũng có thể thu phục, phiền phức duy nhất chính là Trần Vũ này, về phần nói trong trung tâm thể hình Bắc Đấu có đại sư võ thuật tọa trấn, hắn căn bản là không tin.
Đại sư võ thuật lợi hại cỡ nào, sao có thể ở trong loại thành thị nhỏ tuyến ba này, cho dù võ quán Bạch Hổ bọn họ cũng phải lễ nhượng ba phần, đối đãi cung kính.
Hiện tại xem ra, đại sư võ thuật có hay không thì hắn không biết, nhưng Hỏa Vũ trước mắt tuyệt đối là cao thủ không dễ chọc, ít nhất cũng phải là huấn luyện viên trong võ quán Bạch Hổ mới nắm chắc đánh bại được.
Có điều hắn cũng không phải không có cơ hội, có nói thế nào thì hắn cũng là học viên cao cấp của võ quán Bạch Hổ, kinh nghiệm chiến đấu và lực lượng mạnh hơn Du Tử Bình rất nhiều, lúc trước Du Tử Bình không biết nội tình của Hỏa Vũ, hiện tại hắn đã biết lực lượng của Hỏa Vũ không tầm thường, tất nhiên sẽ không lấy cứng chọi cứng, chỉ cần bảo trì khoảng cách nhất định, chờ khi Hỏa Vũ công kích lộ ra sơ hở, muốn đánh bại Hỏa Vũ cũng cũng không phải là việc khó.
Hỏa Vũ nhìn qua cũng chỉ khoảng hơn hai mươi, kinh nghiệm chiến đấu khẳng định không phong phú, bất kể bình thường huấn luyện thế nào, thực chiến chung quy vẫn khác, khẳng định sẽ lộ ra sơ hở khi công kích.
Ngay khi Cam Hưng Đằng đang nghĩ như vậy, Thạch Phong cũng tuyên bố luận bàn bắt đầu.
Chỉ thấy Thạch Phong vừa nói xong, Hỏa Vũ đã giống như một con báo săn, cự ly khoảng 5 mét, trong giây lát đã tới trước người Cam Hưng Đằng, một chưởng vỗ về phía ngực Cam Hưng Đằng, chưởng phong từng trận.
- Nhanh quá.
Cam Hưng Đằng cả kinh, đột nhiên lùi ra sau một bước.
Vào lúc chỉ mành treo chuông, Cam Hưng Đằng né tránh khoái công của Hỏa Vũ, mà tay ngọc của Hỏa Vũ lúc trước cách ngực hắn khoảng vài cm, đây chính là điều khiến Cam Hưng Đằng nghĩ lại mà sợ, không ngờ Hỏa Vũ trừ lực lượng ra, tốc độ và sức bùng nổ cũng kinh người như vậy, nếu hắn bị đánh trúng ngực, với lực lượng của Hỏa Vũ, nhẹ thì hít thở khó khăn, nặng thì gãy xương sườn hôn mê tại chỗ.
Có điều một kích đột nhiên của Hỏa Vũ, cũng khiến Hỏa Vũ lộ ra sơ hở.
Lúc trước đánh ra một chưởng, khiến bên hông lộ ra một khe hở, chỉ cần lúc này công kích tới, Hỏa Vũ khẳng định không thể phòng ngự.
- Hừ, người trẻ tuổi chung quy vẫn là người trẻ tuổi, bởi vì sốt ruột giành chiến thắng mới bại lộ ra sơ hở cơ bản như vậy.
Cam Hưng Đằng cười thầm, lập tức đột nhiên đá ra.
Một cước này bất kể là tốc độ hay lực lượng, đều mạnh hơn và hoàn mỹ hơn Du Tử Bình.
Mắt thấy một cước này sắp đá trúng hông Hỏa Vũ, động tác của Hỏa Vũ đột nhiên thay đổi, một tay kia rất nhanh chóng đỡ một đá tới của Cam Hưng Đằng, thân thể đột nhiên nhảy lên rồi xoay người, dùng bắp chân của Cam Hưng Đằng làm điểm tựa, đá một cước vào mặt Cam Hưng Đằng.
Lập tức mũi của Cam Hưng Đằng đã bị đá cho dẹp lép thì không nói, máu mũi còn bắn ra, trợn mắt lên.
Lúc này Cam Hưng Đằng chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, ngay cả đau đớn cũng không cảm nhận được, lui liền mấy bước, ầm ầm ngã xuống đất hôn mê bất tỉnh.
- Cam sư huynh.
Người của võ quán Bạch Hổ lập tức cả kinh hét to, hoàn toàn không thể tin được đây là sự thật.
Thậm chí bọn họ còn hoài nghi có đây là ảo giác hay không.
Một cước Cam Hưng Đằng đá ra nhanh cỡ nào?
Bọn họ cũng chỉ có thể nhìn thấy một đạo cước ảnh mà thôi, nhưng Hỏa Vũ lại dùng một cước Cam Hưng Đằng đá ra làm điểm tựa, lập tức xoay chuyển sơ hở bại lộ ra lúc trước, biến nguy cơ thành sát chiêu.
Đây là phải có kinh nghiệm chiến đấu phong phú và tốc độ phản ứng thân thể cỡ nào mới có thể làm được.
Cho dù huấn luyện viên của võ quán Bạch Hổ sợ rằng cũng không làm được chuyện như vậy.
Du Tử Bình nghỉ ngơi dưới lôi đài thấy một màn này, mắt thiếu chút nữa thì lồi ra, lúc này hắn mới hiểu được, hắn chiến đấu với Hỏa Vũ, không phải là bởi vì lấy cứng chọi cứng mà dẫn tới thua, hoàn toàn là bởi vì chênh lệch thực lực giữa bọn họ là quá lớn, cho nên khi Hỏa Vũ đối phó hắn mới lựa chọn phương thức chiến đấu hữu hiệu đơn giản nhất.
Có điều có một điểm hắn vẫn nghĩ không thông.
Sao Hỏa Vũ lại có kinh nghiệm chiến đấu khủng bố như vậy!
Muốn làm được loại động tác lúc trước, đối với nắm chắc phân thốn là vô cùng vi diệu, xử lý không tốt sẽ khiến bản thân lâm vào tuyệt cảnh, cũng chỉ có người thường xuyên xử lý loại chuyện này mới có thể ở thời khắc mấu chốt nắm chắc tốt như vậy.
Nhưng Hỏa Vũ trẻ tuổi như vậy sao có thể có nhiều kinh nghiệm sinh tử đến thế?
- Có phải rất hiếu kỳ vì sao chênh lệch kinh nghiệm chiến đấu giữa các ngươi lại lớn như vậy đúng không?
Thạch Phong đi tới phía trước Du Tử Bình, giống như nhìn thấu suy nghĩ của Du Tử Bình vậy, cười nói,
- Nếu ngươi muốn biết, ta có thể nói với ngươi.
- Ngươi thật sự nguyện ý nói ra à?
Du Tử Bình nhìn Thạch Phong, tỏ vẻ rất hoài nghi.
Tích lũy Kinh nghiệm chiến đấu không phải là dễ như vậy, đặc biệt là tích lũy kinh nghiệm của một thoáng sinh tử, đó hoàn toàn là đang lấy sinh mệnh ra để mạo hiểm, không ít cách đấu gia đều từng làm ra loại chuyện này điên rồ này, chỉ là cuối cùng có thể sống sót lại không có mấy người.