Thạch Phong cười cười nói.
- Đây là thí luyện nhập môn, mục đích cuối cùng là vượt qua mê cung, chứ không phải đánh bại tất cả BOSS, không phải sao?
Kỳ thật trong bốn lựa chọn ban đầu, mỗi một con đường đều có thể thông tới cửa ra của mê cung, chỉ là xem người chơi lựa chọn thế nào.
Nếu thực lực đủ cường hãn, đương nhiên có thể đi đường BOSS khó nhất, con đường này là trực tiếp nhất, đồng thời cũng tiết kiệm thời gian nhất, ngược lại nơi nhiều lối rẽ, đúng như U Lan nói, rất tốn thời gian, nhưng là an toàn nhất.
Bọn U Lan là vượt cửa theo tư duy nhất quấn, vừa vào đã lựa chọn con đường có độ khó cao nhất, chẳng trách lại không thể xâm nhập trong mê cung được bao lâu đã bị toàn diệt.
Chuyện về bốn con đường này, cũng là giáo huấn mà vô số người chơi tổng kết ra.
Lúc trước khi bọn Thạch Phong tới đây, chính là vô tri như vậy, cứ muốn toàn tâm toàn ý đi kích sát tất cả BOSS trấn thủ, kết quả là tới bao nhiêu lần bị diệt bấy nhiêu lần, thật sự không có gì để nói, cũng may bọn họ luôn sẽ để một Mục Sư canh giữ ở xa xa, chờ sau khi bọn họ bị BOSS làm thịt thì phục sinh, có thể không ngừng khiêu chiến BOSS, cũng may đây là thí luyện nhập môn, bất kể người chơi chết bao nhiêu lần, sau khi phục sinh đều sẽ không bị giảm điểm kinh nghiệm, nhưng sẽ giảm độ thuần thục kỹ năng.
Không đơn thuần như U Lan, máu nóng xông vào, phía sau ngay cả một người phục sinh cũng không có, lập tức lãng phí một cơ hội, thậm chí không có cơ hội thu thập tình báo.
Đám người U Lan nghe thấy Thạch Phong nói như vậy, lập tức bừng tỉnh đại ngộ.
Sau đó Thạch Phong dẫn theo mọi người dọc theo con đường có nhiều lối rẽ nhất không ngừng đi tới, trong đó Thạch Phong cố ý đi nhầm rất nhiều nơi, dẫn tới đoàn đội lâm vào khốn cảnh và cạm bẫy, có điều với thực lực của đoàn đội, đối phó những cạm bẫy và các loại sinh vật nguyên tố khoảng cấp 40 này căn bản chính là chuyện vặt.
Không đến hai tiếng, mọi người tới một đại điện, đại điện này to bằng bốn năm sân bóng, ở cuối đại điện là một cánh cửa sắt đóng chặt, mà một bức tượng sắt thép hình thể cao chừng hơn mười mét, hai mắt lấp lánh hồng mang đi qua đi lại trước cửa sắt, trừ bức tượng sắt thép hình thể lớn nhất ra, xung quanh còn có bức tượng sắt thép loại nhỏ, ai nấy đều tay cầm vũ khí, giống như quân đội được huấn luyện bài bản.
Cương Thiết Đồ Lục Giả, đại lĩnh chủ cao cấp, cấp 44, điểm sinh mệnh 5000 vạn.
Cương Thiết Thủ Hộ Giả, quái lĩnh chủ, cấp 42, điểm sinh mệnh 700 vạn.
Cương Thiết Quan Sát Giả, quái tinh anh, cấp cấp 40, điểm sinh mệnh 12 vạn.
- Khả Nhạc, chờ lát nữa ngươi đi kháng Đồ Lục Giả, MT khác một người một Thủ Hộ Giả! Bạch Dạ ngươi đi kéo toàn bộ quái vật tinh anh ra xa, tất cả hệ ma pháp ở bên cạnh phụ trợ dọn dẹp tiểu quái trước, tất cả lên đi.
- U Lan tỷ, chúng ta lên à?
- Sao lại có đại lĩnh chủ cao cấp, còn mạnh hơn BOSS mà lúc trước chúng ta phải đối phó một cấp bậc.
- Giờ mà xông lên thì căn bản chính là tự tìm chết.
Người chơi của Nhất Tiếu Khuynh Thành có chút không biết phải nói gì với sự chỉ huy này của Thạch Phong.
Chỉ lệnh của Thạch Phong rất đơn giản, có điều khi chấp hành thì lại không đơn giản chút nào.
Toàn bộ đại điện khắp nơi đều là quái vật, chỉ là đếm sơ qua cũng có bốn năm trăm con, trừ đại lĩnh chủ cao cấp cấp 44 Cương Thiết Đồ Lục Giả này, chỉ là Cương Thiết Thủ Hộ Giả cấp 42 cũng có hơn sáu.
Cho dù là đoàn tinh anh hai mươi người muốn đối phó quái lĩnh chủ cùng cấp bậc cũng không dễ dàng, càng đừng nói hiện tại phải đối phó với sáu con.
Hơn nữa muốn dẫn dụ những quái vật này ra để kích sát là vô cùng khó, cự ly giữa những quái vật này thật sự quá gần, gần đến chỉ cần công kích trúng bất kỳ một con nào, cũng sẽ kinh động tới tất cả quái vật, đến lúc đó một phát phải đối mặt với hơn bốn trăm Cương Thiết Quan Sát Giả, tuyệt đối là bọn họ không chịu nổi.
- Đều chuẩn bị đi.
U Lan hiểu ý tứ mà Thạch Phong nói, nhưng phương pháp này rất khó thực hiện, có điều lúc trước đã nói rồi, đoàn đội do Thạch Phong chỉ huy, Thạch Phong đã cảm thấy không có vấn đề, vậy chỉ có thể tin tưởng xem thử một chút.
Chỉ chốc lát sau, mọi người đã đứng vào vị trí được chỉ định, làm tốt chuẩn bị ứng đối, chỉ chờ U Bạch Dạ thân là Du Hiệp đi hấp dẫn quái vật.
Chỉ thấy U Bạch Dạ không vội vã đi hấp dẫn quái tinh anh, mà là lẳng lặng chờ ở bên cạnh, đợi sau khi những Cương Thiết Quan Sát Giả tuần tra đi qua rồi mới bắt đầu hành động.
Có điều hành động của U Bạch Dạ không phải công kích, mà là thiết lập cạm bẫy ma pháp ở chỗ tiểu đội Cương Thiết Quan Sát Giả lúc trước đi qua.
Nghề nghiệp Du Hiệp này không chỉ am hiểu công kích tầm xa, đồng thời cũng biết thiết lập các loại cạm bẫy.
Mà cạm bẫy U Bạch Dạ thiết lập là cạm bẫy trúng độc, chỉ cần có có quái vật chạm phải lập tức sẽ có thêm trạng thái trúng độc, mỗi ba giây giảm máu một lần, kéo dài mười lăm giây.
Cạm bẫy không có hạn chế cự ly công kích, chỉ có hạn chế thời gian, cho dù cách nhau 100 mét.
Sau khi thiết lập cạm bẫy liên tiếp, U Bạch Dạ rời xa đại điện, lẳng lặng chờ Cương Thiết Quan Sát Giả tới.
Sau khi đợi vài phút, Cương Thiết Quan Sát Giả lại tuần tra tới, không có gì bất ngờ, một Cương Thiết Quan Sát Giả trong đó trúng cạm bẫy, toàn thân lập tức biến thành màu xanh lục, mà mười chín Cương Thiết Quan Sát Giả còn lại tuy chỉ cách một chút, có điều vị trí chỗ U Bạch Dạ lại vượt qua cực hạn cảm tri của chúng, chỉ có thể ngỡ ngàng đứng nhìn xung quanh, muốn tìm kiếm kẻ địch.