Chính bởi vì vậy, chỗ giúp người chơi tòng thương có cơ hội kiếm tiền, giống như sau khi bọn họ lên tới cấp mười, sẽ chạy tới chạy lui trong các thành thị và vương quốc lớn, mua vật phẩm từ trong tay người chơi rao hàng trong thành thị, sau đó đến nơi khác bán ra, dẫu sao giá hàng của mỗi thành thị và quốc gia là khác nhau, từ giữa cũng có thể kiếm được không ít tiền.
Bởi vì là thương nhân chuyên nghiệp, trên phí truyền tống, các vương quốc và thành thị lớn của Thần Vực đều sẽ có chiết khấu nhất định, hơn nữa thương nhân cũng giống như nghề nghiệp sinh hoạt, cũng chia cấp bậc, cấp bậc càng cao, chiết khấu trên phí truyền tống cũng càng nhiều.
Không ít người chơi bởi vì chạy bán, mới có vốn liếng để thành lập cửa hàng ở thành thị NPC, bằng không dựa vào tài phú tích lũy được của người chơi bình thường, cả đời cũng không mua nổi một mảnh đất.
Lập tức Thạch Phong dọc theo đường cái đi tới phủ đệ của Hartfilo đại công tước.
Sau khi NPC thủ vệ trước cửa lớn phủ đệ nhìn thấy Thạch Phong, cũng không ngăn cản, để mặc Thạch Phong đi vào trong đại công tước đại công tước.
Thạch Phong tới đây không phải vì rương báu ánh rạng đông, mà là vì quái vật một sừng.
Vốn Thạch Phong không biết lai lịch của những quái vật một sừng đó, nhưng nhìn thấy tin tức trên ảnh chụp, còn có lời Huyết Nha nói. Khiến Thạch Phong có thể khẳng định một việc.
Đó chính là quái vật một sừng có liên quan tới Tà Thần Điện.
Trên Thần Vực Đại Lục, sự uy hiếp của Nhân tộc không chỉ có Thâm Uyên Quái Vật, còn có rất nhiều thế lực hắc ám khác, trong đó có uy hiếp phải nhất chính là Tà Thần Điện, khác với Chiến Thần Điện, Chiến Thần Điện chuyên môn đối kháng Thâm Uyên xâm nhập, mà Tà Thần Điện lại chuyên môn hủy diệt Thần Vực Đại Lục, hơn nữa là hủy diệt bất kỳ sinh mệnh nào một cách thuần túy, không có chiếm hữu như Thâm Uyên Quái Vật.
Trong phủ đệ giống như sân nhà, Thạch Phong dưới sự dẫn đường của NPC đại quản gia cấp 150 đi tới đài ngắm cảnh của phủ đệ đại công tước.
Là đại công tước duy nhất của Tinh Nguyệt Vương Quốc, địa vị chỉ sau quốc vương.
Phủ đệ được xây dựng tất nhiên rất không tầm thường.
Chỉ là ngắm cảnh ngắm cảnh nơi này, chính là khiến vô số người chơi phải lực bất tòng tâm, bồng bềnh trong không trung, trên dưới đều thông qua cầu thang lơ lửng từ Thất Diệu Tinh Thạch chế tác thành, cho dù phong cảnh đài trời của nhà ăn Tinh Nguyệt, cũng không thể bằng được phong cảnh nơi này, thuần túy luận về độ cao có thể vượt quá kiến trúc đài ngắm cảnh của nhà đại công tước, cũng chỉ có hoàng cung và hội bán đấu giá Tinh Nguyệt.
Đứng trên đài ngắm cảnh, giống như là đứng trên mây, có một loại cảm giác nhìn xuống chúng sinh, phong cảnh thành thị của toàn bộ Tinh Nguyệt Vương Quốc đều nhìn một cái không sót gì, gió nhẹ thổi qua mặt, tạo cho người ta một loại cảm giác sảng khoái không nói nên lời, rõ ràng độ nồng đậm ma lực nơi này không cao, nhưng toàn bộ tâm thần đều thoải mái.
Hưởng thụ mỹ thực ở đây, tuyệt đối là hưởng thụ vô thượng.
Đời trước rất nhiều công hội lớn cũng thử kiến tạo đài ngắm cảnh như vậy trong thành thị mà mình quản lý, trong đó bao gồm cả U Ảnh Công Hội, nhưng khi thực sự xây dựng mới phát hiện, giá trị chế tạo này thực sự không phải cao bình thường.
Chỉ là tài liệu thiên đài bồng bềnh giữa không trung đã vô cùng quý giá, tuy không quý giá bằng tài liệu siêu dẫn như Thất Diệu Tinh Thạch, nhưng cũng là Phù Không Thạch hiếm thấy của Thần Vực.
Ở trên thị trường một khối Phù Không Thạch to bằng nắm đấm đã có giá bán mấy chục kim tệ, mà muốn kiến tạo ra đài ngắm cảnh to bằng sân bóng rổ, không cần nghĩ cũng biết phải phí bao nhiêu kim tệ, càng đừng nói là bản thân cầu thang lơ lửng còn là từ Thất Diệu Tinh Thạch chế tác thành, Thất Diệu Tinh Thạch là tài liệu chủ yếu chế tác không gian tinh thần, lại có mấy người có thể xa xỉ đến mức dùng để chế tác cầu thang lơ lửng, sợ rằng vừa chế tạo ra đã bị người chơi khác cướp đi rồi.
Không nói Thất Diệu Tinh Thạch để chế tác cầu thang lơ lửng, cho dù là dùng tài liệu kém hơn một bậc để chế tác, tiêu tốn để kiến tạo đài ngắm cảnh cũng không phải là U Ảnh Công Hội lúc ấy chỉ nắm giữ mấy thành bang lớn là có thể làm được, trong toàn bộ Thần Vực, cũng chỉ có những công hội siêu cấp đó mới có tài lực và nội tình như vậy.
Lúc này trên đài ngắm cảnh, trừ đại công tước Hartfilo bậc ba cấp 200 ra, còn có một vị nam tử trung niên mặc thánh giáp, khoác áo choàng trắng, trên bội kiếm bên hông khảm bảo thạch rực rỡ, trên toàn bộ vỏ kiếm đều khắc thần văn màu vàng, lộ hết vẻ thần thánh và sang đẹp quý phái.
Nhìn bảo kiếm này, Thạch Phong không nghi ngờ chút nào, chỉ cần đeo bảo kiếm này đi một vòng trên đường, lập tức sẽ trở thành tiêu điểm của mọi người thì không nói, vô số người chơi mỹ nữ và cao thủ thích kiếm đều sẽ ghé tới.
Về phần vị nam tử trung niên này, Thạch Phong cũng rất quen thuộc.
Tên là Ryan Reiter, là Đoàn trưởng hộ vệ vương thất của Tinh Nguyệt Vương Quốc, đồng thời cũng là Kiếm Đế bậc bốn cấp 200, cho dù đệ nhất cường giả Wiseman của Bạch Hà Thành cũng không phải là đối thủ của hắn, được Tinh Nguyệt Vương Quốc coi là người tiếp cận Kiếm Thánh nhất.
Trong cả Tinh Nguyệt Vương Quốc, NPC bậc năm không phải không có, nhưng những NPC này không lệ thuộc vào vương quốc, đều đến từ mấy thế lực NPC lớn của Thần Vực, ví dụ như Điện chủ Ucarus của Chiến Thần Điện, cho dù quốc vương thấy cũng phải cung kính ba phần.
Ngoài ra còn có Hạ Liên vô cùng thần bí, tuy Thạch Phong không biết Hạ Liên là thuộc thế lực lớn NPC nào, nhưng hình như nàng không thuộc về Tinh Nguyệt Vương Quốc.
Có thể nói Ryan trước mắt là người mạnh nhất ngoài đại nguyên soái Adolf Serret trong Tinh Nguyệt Vương Quốc.