- Những gì ta có thể nói cũng chỉ có vậy thôi, đến lúc đó ai có thể lấy được danh ngạch thánh thành, vậy phải xem vốn liếng và thực lực của các công hội lớn.
Thạch Phong vừa nói xong, Huyễn Tịch ở bên cạnh đã nhảy lên, tức giận nói:
- Linh Dực các ngươi tính toán cũng hay nhỉ, chỉ là một danh ngạch thánh thành mà thôi, thực sự tưởng Thánh Pháp Điện chúng ta không kiếm được à?
- Đủ rồi, Huyễn Tịch.
Tuyền Tĩnh mắng một tiếng.
Huyễn Tịch bị mắng một câu, muốn nói tiếp, nhưng nhìn thấy vẻ mặt đã có chút tức giận của Tuyền Tĩnh, không khỏi đành ngậm miệng lại.
- Linh Dực Công Hội đã tính bán ra danh ngạch thánh thành, vậy tất nhiên là không thể tốt hơn, đến lúc đó Thánh Pháp Điện chúng ta khẳng định sẽ tới đúng giờ.
Tuyền Tĩnh nhìn Thạch Phong, trong ánh mắt hơi có vẻ áy náy, sau khi nói xong liền dẫn theo đám người Huyễn Tịch rời khỏi cửa hàng.
Sau khi ra khỏi cửa, Huyễn Tịch vẫn muốn nói gì đó, có điều bị Tuyền Tĩnh lườm một cái.
- Huyễn Tịch, ngươi mới chính thức gia nhập Thánh Pháp Điện, rất nhiều chuyện của Thần Vực là ngươi vẫn chưa rõ, Linh Dực Công Hội không đơn giản như ngươi tưởng, lúc trước ngay cả mặt mũi của công hội siêu nhất lưu Long Phượng Các và công hội siêu cấp Vương Giả Quy Lai cũng không nể, ngươi cho rằng Linh Dực lại để ý tới sự uy hiếp của Thánh Pháp Điện à?
Tuyền Tĩnh nhìn Huyễn Tịch lắc đầu nói.
- Đoạn thời gian này ngươi không cần theo ta làm nhiệm vụ, trước tiên tới bộ phận tình báo tìm hiểu một chút tin tức của các công hội lớn trong Thần Vực, trò chơi Thần Vực này, không đơn giản như ngươi tưởng đâu.
Huyễn Tịch vừa nghe vậy lập tức choáng váng.
Không ngờ Linh Dực Công Hội lại lợi hại như vậy, ngay cả mặt mũi của công hội siêu cấp Vương Giả Quy Lai cũng không nể, đây rốt cuộc là loại công hội gì!
Mà sau khi Thạch Phong lấy được quyển trục đuổi ma cũng về tới Bạch Hà Thành.
Chuyện thứ nhất làm sau khi trở lại Bạch Hà Thành, chính là chạy tới kho ngân hàng.
Lúc trước bân quá nhiều việc, một mực chưa kịp sử dụng Thần Tinh hư hao có được trong thí luyện nhập môn.
Thánh Bôi là vật phẩm cấp Truyền Thuyết, lực lượng hiện có đã rất cường đại, nếu có thể tiến thêm một bước, chỉ là nghĩ một chút thôi cũng khiến người ta hưng phấn rồi.
Kho ngân hàng của Bạch Hà Thành, Thạch Phong chưa đi đến, một lượng lớn người chơi đã chặn kín ở cửa kho ngân hàng.
- Nguyên vật liệu được bán phá giá, một bộ Hàn Sương Thảo chỉ cần 15 ngân tệ, một bộ Liệt Diễm Hoa 21 ngân tệ, ai tới trước được trước.
- Bảo thạch thuộc tính bán theo cấp, bảo thạch bậc một 7 ngân tệ, bảo thạch bậc hai 75 ngân tệ, mua nhanh lên, số lượng không nhiều.
...
Chỉ thấy ở trước cửa lớn có một đống người đang bán ra các loại vật phẩm, thậm chí ngay cả trang bị Ám Kim cấp 30 cũng được bán, trước mắt người chơi chủ lưu cũng mới là cấp 33, gần cấp 34, người chơi tinh anh thì có thể đạt tới cấp 36.
Trang bị Ám Kim cấp 30 đối với thành viên tinh anh của công hội lớn cũng chỉ có thể mơ một chút mà thôi, ở trên thị trường rất ít có người bán ra, bình thường người bán ra những trang bị này đều là studio loại nhỏ có thực lực rất mạnh, dẫu sao loại trang bị cấp bậc này không phải là đoàn đội bình thường có thể kiếm được.
Studio loại nhỏ này chính là thông qua bán những vũ khí trang bị cực phẩm này để kiếm kim tệ, tình huống kim tệ đều là lén dùng điểm tín dụng giao dịch trực tiếp để duy trì sự vận chuyển của studio, không giống như là công hội lớn phía sau đều có xí nghiệp đầu tư.
- Những thứ này quá rẻ, ta muốn ba viên bảo thạch lực lượng bậc một, còn có một viên nhanh nhẹn bậc hai.
- Đừng tranh với ta, ta muốn hai viên bảo thạch lực lượng bậc hai.
- Ta muốn ba bộ Liệt Diễm Hoa.
Chỉ thấy người chơi tụ tập tới đều đang liều mạng tranh đoạt, chỉ hận tiền của mình quá ít, không mua nhiều thêm một chút, trong những người chơi này trừ người chơi bình thường ra, người chơi thương nhân và nhân viên mua đồ của công hội là nhiều nhất.
- Đây là điên rồi à?
Thạch Phong nhìn thấy ra những người này đưa ra, trong lòng không khỏi kinh ngạc.
Trước tiên không nói những thảo dược khoáng thạch đó, chỉ là giá của bảo thạch thuộc tính đã khiến người ta giật mình.
Hiện tại ở trên thị trường giá của một viên bảo thạch thuộc tính bậc một là 9 ngân tệ, so với lúc trước đã rẻ hơn một chút, dùng 7 kim tệ để mua, đến nơi khác bán qua tay cũng có thể kiếm được 2 ngân tệ, càng đừng nói là bảo thạch thuộc tính bậc hai, giá không chỉ thấp hơn trước kia, ngược lại còn cao hơn một chút, trên thị trường là khoảng 95 ngân tệ đến 1 kim tệ, giành được tới tay tuyệt đối là đồng tiền mạnh.
Dẫu sao đời trước rất nhiều người chơi cho dù đã tấn thăng nghề nghiệp bậc hai, bảo thạch khảm trên người đại đa số vẫn là bảo thạch thuộc tính bậc một, lại vì một thân bảo thạch thuộc tính bậc hai mà ra sức phấn đấu, hiện tại mặc một thân bảo thạch bậc hai hoặc tinh nhuệ của công hội, hoặc chính là cao thủ thổ hào, ngoài ra người chơi khác căn bản là không dùng nổi bảo thạch bậc hai, cho nên giá của bảo thạch bậc hai ở trên thị trường một mực lên cao không xuống.
Hơn nữa thảo dược và khoáng thạch bán ra, không ít đều là thảo dược hiếm có và khoáng thạch hiếm có, bình thường muốn thu mua số lượng nhiều cũng khó, hiện tại không ngờ lại bán ra nhiều như vậy.
Thạch Phong cũng hoài nghi có phải những công hội lớn đó điên rồi không, không ngờ lại bỏ máu ra để mua kim tệ như vậy. Có điều cũng là cơ hội hiếm có, Thạch Phong không định bỏ qua.