Trọng Sinh Chi Tối Cường Kiếm Thần (Dịch Full)

Chương 1405 - Chương 1405: Công Hội Mới

Trọng Sinh Chi Tối Cường Kiếm Thần Chương 1405: Công hội mới

Thuộc tính của Vong Linh Hộ Vệ Giả không phải là trò đùa, lúc này dùng ra Hỏa Diễm Thập Tự Trảm, phạm vi công kích ít nhất cũng phải ba bốn mươi mét, mà trong phạm vi công kích của Vong Linh Hộ Vệ Giả vừa hay bao phủ hơn nửa thành viên của đoàn đội.

Đối mặt với một kích này, cho dù bản thân hắn mở ra Bảo Hộ Chúc Phúc cũng chỉ có thể miễn cưỡng sống sót, đổi thành nghề nghiệp khác nếu không thể có kỹ năng tương tự như vô địch và miễn dịch thương tổn thì căn bản là không sống sót được.

- Xong rồi.

Lúc này mọi người cảm nhận được uy hiếp tử vong, muốn tránh né Hỏa Diễm Thập Tự Trảm, có điều tốc độ của Vong Linh Hộ Vệ Giả quá nhanh, mọi người vừa xoay người, cột lửa ngút trời đã quét tới.

Mắt thấy cột lửa sắp cắn nuốt mọi người.

Mọi người chỉ thấy lợi nhận trong tay Thạch Phong đột nhiên tỏa ra quang hoa chói mắt, một kiếm chém vào cột lửa.

Ầm.

Cột lửa dừng lại, nặng nề rơi xuống đất, khiến mặt đất bị cháy đen, lưu lại một một vết kiếm dài hơn hai mét, không làm bất kỳ một ai bị thương, chỉ là một bóng người đột nhiên giống như đạn pháo bắn ra, trực tiếp va vào cột tròn trong thần điện, sau đó thì rơi xuống đất.

Mọi người không khỏi há to miệng.

Đạo thân ảnh này chính là Thạch Phong.

Đối mặt với công kích khủng bố của Vong Linh Hộ Vệ Giả, Thạch Phong lúc này không ngờ chỉ mất hơn hai ngàn điểm sinh mệnh.

Phải biết rằng Vong Linh Hộ Vệ Giả lúc trước đã va chạm một lần với Phong Tử, Phong Tử chính là mất hơn năm ngàn điểm sinh mệnh, hiện giờ dùng ra kỹ năng cường đại như vậy, sao có thể chỉ tạo thành một chút điểm thương tổn như vậy.

Tuy trong mọi người ở đây có rất nhiều người nhìn không rõ, có điều Đọa Thiên Phong thì lại thấy rất rõ ràng. Khi công kích của Vong Linh Hộ Vệ Giả hạ xuống, Thạch Phong đã chính xác đánh trúng sống kiếm trong tay Vong Linh Hộ Vệ Giả, khiến quỹ tích công kích đã xảy ra thay đổi, tránh được cục diện hơn nửa thành viên đoàn đội bị miểu sát thì không nói, còn khiến thương tổn trùng kích bản thân phải mình cũng yếu đi.

Có điều loại chuyện này nói thì rất đơn giản, nhưng thực sự làm được lại vô cùng khó, nhất là quái vật như Vong Linh Hộ Vệ Giả, không chỉ lực lượng vô cùng lớn, tốc độ công kích và tốc độ phản ứng cũng là nhất lưu, muốn công kích được chính xác một điểm, là còn khó hơn cả xuyên qua lỗ kim.

Loại hành vi này chỉ cần xuất hiện một chút lệch lạc, đến lúc đó người không cứu được thì không nói, rất có thể còn đáp cả mạng mình vào.

Hắn tự nhận mình cũng có thể miễn cưỡng làm được, nhưng tuyệt đối sẽ không thể nhẹ nhàng tự nhiên như Thạch Phong, giống như chỉ thuận tay vung ra một kiếm mà thôi.

- Thì ra đây là Lưu Thủy cảnh mà bọn họ nói à?

Đọa Thiên Phong nhìn kỹ xảo lực lượng Thạch Phong thể hiện ra, lập tức trong mắt chợt lóe linh quang, sương mù một mực khốn nhiễu ở trong lòng hắn trực tiếp bị một kiếm của Thạch Phong hoàn toàn thổi tan.

Lúc trước Thạch Phong dùng ra quỹ tích kiếm, Đọa Thiên Phong chỉ có thể nhìn ra Thạch Phong là dùng kỹ xảo chiến đấu vô cùng thâm ảo, lại không thể lý giải, nhưng hiện tại một kiếm Thạch Phong dùng để ngăn cản lại hoàn toàn thể hiện ra kỹ xảo của Lưu Thủy cảnh, khiến Đọa Thiên Phong cuối cùng cũng hiểu vì sao mình lại một mực kẹt ở Nhập Vi cảnh không thể đột phá.

Nhập Vi cảnh chỉ là nắm giữ chính xác đối với bản thân, mà Lưu Thủy cảnh là nắm giữ chính xác đối với đối phương.

Trước kia Đọa Thiên Phong từng đặt rất nhiều tinh lực trên bản thân, căn bản không thể làm ra quan sát và hiểu biết triệt để đối với mục tiêu trước mắt, hiện giờ nhìn thấy Thạch Phong thoải mái chém ra một kiếm, từ đó mà hoàn toàn hiểu được, hiện tại hắn đã không cần thiết phải tiêu tốn quá nhiều tinh lực trên bản thân mình, mà nên triệt để đặt vào trên người mục tiêu.

Tuy chỉ là một chút thay đổi cách nhìn, khí chất phát ra trên người Đọa Thiên Phong cũng bắt đầu thay đổi theo, biến thành nội liễm và thả lỏng hơn trước kia, chứ không phải thời khắc căng thẳng ở vào trạng thái chiến đấu.

Thạch Phong hoàn toàn không biết, chính là bởi vì vung ra bản thân hắn chém ra, lại khiến tiến trình lịch sử của Thần Vực xảy ra thay đổi rất lớn.

- Đoàn trưởng, cẩn thận.

Nhạn Thu nhìn thấy Đọa Thiên Phong đột nhiên ngây người, vội vàng nhắc nhở.

Hiện tại phía trước Đọa Thiên Phong còn có một Vong Linh Hộ Vệ Giả tồn tại, nếu ứng đối không tốt, rất có thể sẽ bị Vong Linh Hộ Vệ Giả làm thịt.

Mắt thấy đại kiếm trong tay Vong Linh Hộ Vệ Giả hóa thành một đạo ngân quang chém tới trên người Đọa Thiên Phong, thuẫn bài to lớn hình bán nguyệt trong tay Đọa Thiên Phong gạt một cái.

Bùm.

Đại kiếm hạ xuống không ngờ thuận theo thuẫn bài đánh xuống đất, tạo ra một vết kiếm rất sâu, trái lại bản thân Đọa Thiên Phong thì chỉ lui một bước, trên đầu bắn ra hơn hai ngàn điểm thương tổn, đối với hơn hai vạn điểm sinh mệnh của hắn mà nói, cũng chỉ là một phần mười mà thôi, chỉ cần trị liệu một chút là có thể thoải mái thu phục.

- Đoàn trưởng! Ngươi... Chẳng lẽ…

Nhạn Thu há to miệng, hoàn toàn không thể tin được đây là sự thật, cái này quả thực là giống hệt với kỹ xảo phòng ngự Thạch Phong thể hiện ra, chỉ là không được tự nhiên như Thạch Phong.

Đọa Thiên Phong nhìn Thạch Phong đang thoải mái chiến đấu với Vong Linh Hộ Vệ Giả ở xa xa, không khỏi cười khổ nói:

- Quả nhiên là rất khó, có điều Lưu Thủy cảnh đúng là cường đại, chẳng trách ta lại một mực không đánh lại Kiếm Nhất, dựa vào trình độ hiện tại của ta, cũng chỉ có thể làm như vậy, vẫn cần khiến thân thể thích ứng từng chút một mới được.

Bình Luận (1)
Comment
Vanvuqwert 4
Vanvuqwert
Reader
3 Tháng Trước
Ko thấy ai bình luận
Trả lời
| 0