Hiện giờ Thạch Phong thể hiện ra thực lực mạnh như vậy, được trưng cầu ý kiến cũng là cũng là rất bình thường, dẫu sao trong rất nhiều cao thủ mà bọn họ đã từng gặp ở Ám Dạ Đế Quốc, chưa có một ai mạnh hơn Thạch Phong.
- Kiến nghị của ta á?
Thạch Phong cũng sửng sốt, không ngờ Đọa Thiên Phong lại đi hỏi hắn, lập tức nghĩ một chút rồi nói.
- Hiện tại chúng ta hiểu biết quá ít về Vong Linh Chỉ Huy Giả này, tốt nhất là để triệu hoán thú chiến đấu, thu thập một số tư liệu về Vong Linh Chỉ Huy Giả, sau đó định ra kế hoạch công đánh, nói chung Thần Chi Thí Luyện cũng không hạn chế thời gian, chỉ là làm như vậy sẽ lãng phí một tấm quyển trục kêu gọi bậc hai.
Mọi người nghe thấy Thạch Phong nói như vậy, có phản đối có đồng ý, dẫu sao một tấm bậc hai quyển trục quá quý giá, hơn nữa khi đối phó BOSS cũng là trợ lực khá lớn.
- Được, làm như vậy đi, tất cả mọi người rời xa.
Tuy Đọa Thiên Phong cũng biết sự quý giá của quyển trục bậc hai, có điều dẫu sao thành viên trong đoàn đội cũng không có kinh nghiệm chỉ huy đoàn đội, cân nhắc sự việc đều quá đơn giản, chỉ nhìn thấy thứ mà mình nhìn thấy, hoàn toàn bỏ qua tình huống chỉnh thể của đoàn đội.
Nơi này chung quy vẫn không phải phó bản đoàn đội, bọn họ không được thua,chỉ là vì một quyển trục bậc hai mà mặc kệ sinh tử của toàn bộ đoàn đội, đến lúc đó có cơ hội thông qua, cũng sẽ biến thành không có cơ hội thông qua.
Nhìn thì mọi người đang mạo hiểm, cho dù chết một lần cũng không sao, nhưng sau khi người chơi tử vong còn có một trừng phạt bị mọi người bỏ qua.
Độ bền trang bị.
Hiện tại bọn họ đang bị nhốt trong Thần Chi Thí Luyện, có quỷ mới phải chiến đấu bao lâu mới có thể thông qua thí luyện?
Số lần chết của người chơi càng nhiều, tiêu hao độ bền trang bị lại càng nhanh, nếu kết quả là độ bền trang bị không còn, bọn họ không có trang bị tốt nhất để chống đỡ, sử dụng một số trang bị thay thế thuộc tính không ra gì, vậy còn nói gì tới vượt qua Thần Chi Thí Luyện?
Sau khi Đọa Thiên Phong nói xong lấy ra một tấm quyển trục ma pháp màu vàng bắt đầu kêu gọi.
Lập tức tất cả mọi người bắt đầu rời xa.
Mà Thạch Phong cũng tránh sang một bên, đối với Vong Linh Chỉ Huy Quan cấp 50, hắn căn bản là không quen thuộc, tùy tiện xông lên là rất dễ bị đoàn diệt, thông qua triệu hoán thú bậc hai để quan sát mô thức chiến đấu và kỹ năng chiến đấu của Vong Linh Chỉ Huy Giả chắc chắn là lựa chọn tốt nhất.
Chỉ thấy Đọa Thiên Phong triệu hồi ra một con Lôi Vân Hổ lĩnh chủ cấp 50.
Lôi Vân Hổ, sinh vật nguyên tố, cấp lĩnh chủ, cấp 50, điểm sinh mệnh 900 vạn.
Lôi Vân Hổ so sánh với Vong Linh Chỉ Huy Quan thì còn to hơn, hình thể cao chừng 5 mét, toàn thân đều có lôi điện màu xanh vờn quanh, vô cùng soái khí uy mãnh.
Dưới sự chỉ huy của Đọa Thiên Phong, đột nhiên lao về phía đại lĩnh chủ cấp 50 Vong Linh Chỉ Huy Quan.
Sau khi Lôi Vân Hổ bước vào phạm vi 40 mét, hai mắt Vong Linh Chỉ Huy Quan đột nhiên bắn ra u quang màu xanh biếc, khác với hồng mang màu máu lúc trước, tạo cho người ta một loại cảm giác khủng bố âm trầm, hơn nữa trong nháy mắt mở mắt, U Hàn Lĩnh Vực lập tức khuếch trương đến phạm vi 200 mét, hàn khí lan ra bốn phía cũng tăng lên, Lôi Vân Hổ đang xông lên phía trước đột nhiên bị từng cột băng xuyên thủng thân thể to lớn, Lôi Vân Hổ phát ra từng trận hét thảm.
-32814.
-31974.
-32427.
...
Mỗi một cột băng như gai nhọn đều tạo thành thương tổn khủng bố đối với Lôi Vân Hổ, mọi người thấy mà trong lòng lạnh toát, còn chưa chạy đến trước người Vong Linh Chỉ Huy Quan, điểm sinh mệnh của Lôi Vân Hổ đã bắt đầu giảm điên cuồng, 900 vạn điểm sinh mệnh dưới cột băng mà Vong Linh Chỉ Huy Quan khống chế căn bản chính là chuyện cười.
- Đây là kỹ năng gì?
- Đây đúng là đại lĩnh chủ à? Có kỹ năng như vậy chúng ta còn công đánh thế nào được.
- May mà chúng ta đều rời xa 300 mét trước, bằng không sợ rằng chúng ta chưa bắt đầu đánh đã bị làm thịt trước rồi.
Mọi người nhìn thấy cột băng mà Vong Linh Chỉ Huy Quan khống chế, ai nấy đều trợn tròn mắt.
Đây đâu giống như là một BOSS sử dụng song kiếm, căn bản chính là một pháo đài ma lực khai hỏa toàn bộ, bao nhiêu xông lên cũng đều là chịu chết, thậm chí bọn họ còn hoài nghi mình có thể đả thương được một chút máu nào của Vong Linh Chỉ Huy Quan hay không.
- Một đại lĩnh chủ nắm giữ kỹ năng lĩnh vực à?
Sau khi Thạch Phong nhìn thấy cũng giật mình.
Kỹ năng lĩnh vực chính là kỹ năng siêu hi hữu, đừng nói là đối với người chơi, cho dù là đối với quái vật mà nói cũng vậy, phàm là quái vật học được kỹ năng lĩnh vực đều gần như là tồn tại vô địch trong cùng cấp, người chơi muốn công đánh là quá khó khăn, bình thường gặp phải đều đi đường vòng, trừ khi là bản thân không qua được mới lựa chọn khiêu chiến.
Có điều nghĩ thấy cũng đúng.
Rương báu trước mắt chính là rương báu bảy màu, quái vật trấn thủ cuối cùng sao có thể chỉ đơn giản là đại lĩnh chủ cấp 50.
Cũng may điểm sinh mệnh của Lôi Vân Hổ đủ dày, dưới trạng thái tốc độ giảm mạnh vẫn xông tới trước mặt Vong Linh Chỉ Huy Quan, một chiêu kỹ năng bậc hai Lôi Trảo đột nhiên đánh xuống.
Ầm.
Hồ quang màu xanh khuếch tán ra xung quanh, chỉ thấy Lôi Trảo hạ xuống cột băng dày, khiến cột băng nổ tung, nhưng Vong Linh Chỉ Huy Quan ở sau cột băng lại vẫn bình yên vô sự, thậm chí còn không đang ý định xuất kiếm, chỉ là cánh tay nhẹ nhàng vẫy một cái, mấy cột băng lại xuyên thủng Lôi Vân Hổ.