Sau khi rời khỏi Sở hối đoái, Thạch Phong trực tiếp sử dụng Không Gian Di Động của Thất Diệu Chi Giới tới bờ biển, phóng ra phóng ra lái tới Man Hoang Cổ Địa ở cuối cùng.
Man Hoang Cổ Địa chỉ là nơi là Nhân tộc quật khởi, hải vực xung quanh vẫn rất nguy hiểm, bởi vì Man Hoang Cổ Địa ở rất gần hải vực nguy hiểm, rất dễ gặp phải hải quái. Tuy cấp bậc của hải quái không cao, chỉ có cấp 40,50, nhưng trình độ khó chơi chút hơn xa lĩnh chủ cao cấp cấp 40, 50 bình thường.
Nếu thật sự thành lập Ma Pháp Chi Tháp ở Khởi Thủy Chi Trấn để hấp dẫn người chơi, hiệu quả này tuyệt đối không so được với trấn nhỏ trên lục địa, dẫu sao đối với người chơi bình thường mà nói là quá nguy hiểm.
Có điều như vậy cũng khiến Thạch Phong nhìn thấy một số thương cơ.
Nếu sử dụng thuyền đánh cá từ Vọng Hải Tiểu Trấn tới Man Hoang Cổ Địa, trình độ nguy hiểm đích xác rất lớn, nhưng nếu sử dụng ca nô, trình độ nguy hiểm này sẽ giảm xuống trên diện rộng, hắn chỉ cần chuyên môn khai thông một đường biển vận chuyển từ Vọng Hải Tiểu Trấn tới Man Hoang Cổ Địa, một người hai ngân tệ, đến lúc đó khẳng định sẽ có rất nhiều người chơi nguyện ý trả tiền để tới.
Cho dù mỗi ngày chỉ có một vạn người chơi đi, vậy thu nhập cũng được 200 kim tệ.
Nhưng rất rõ ràng đó là chuyện không có khả năng, cho dù Thạch Lâm Tiểu Trấn cần lộ trình mười tiếng trở lên, cũng có rất nhiều người chơi nguyện ý tới, huống chi là Khởi Thủy Chi Trấn tọa lạc ở Thiên Khải Đế Quốc, nói không chừng đến lúc đó mỗi ngày đều có thể có thu nhập trên ngàn kim tệ, nếu chờ Khởi Thủy Chi Trấn phát triển thành trấn nhỏ trung cấp, mở ra giá trị thực sự của Man Hoang Cổ Địa, đến lúc đó chỉ sợ cũng là mỗi ngày mười vạn thậm chí mấy chục vạn người chơi đến.
Chỉ cần bắt đầu thu tiền, lợi nhuận hắn kiếm được chưa chắc đã ít hơn thu hoạch ở Khởi Thủy Chi Trấn.
Thạch Phong vẫn nhớ rõ đời trước Khởi Thủy Chi Trấn phát triển thành một tòa thành thị loại nhỏ, chỉ là nhân khẩu thường trú đã có gần trăm vạn, nhân khẩu lưu động cao tới năm trăm vạn trở lên, ai nấy đều chạy tới dị thế giới.
Thực sự đến lúc rồi, tiền hắn kiếm được mỗi ngày có thể đếm tới mỏi tay.
Thời gian trôi qua, trong bất tri bất giác, vốn là lộ trình một giờ, Tấn Long Khoái Đĩnh chỉ cần hơn mười phút là tới nhanh.
Từ xa xa nhìn lại, Man Hoang Cổ Địa giống như một tân đại lục, không thấy điểm cuối. Diện tích bằng phạm vi quản hạt của một một thành thị lớn trên lục địa, trong đó chỉ là khu ngoại vi cũng là lĩnh vực mà người chơi hiện tại không thể dễ dàng đặt chân.
Lập tức Thạch Phong tìm một nơi đỗ thuyền, sau khi thu hồi Tấn Long Khoái Đĩnh, trực tiếp rút ra Thâm Uyên Giả, mở ra Huyễn Ảnh Sát, phân ra một phân thân.
Không Gian Di Động của Thất Diệu Chi Giới rất tiện thì không sai, nhưng hắn cũng không phải thần, hắn cũng không nhớ rõ tọa độ cụ thể của cửa truyền tống dị thế giới, chỉ có thể thông qua bản đồ để xác định vị trí đại khái, nhưng khu hạch tâm là nguy hiểm cỡ nào?
Để ngừa vạn nhất, khi gặp phải quái vật cường đại, có thể sử dụng kỹ năng hoán đổi để trở về, đỡ bị quái vật làm thịt.
Ngay khi Thạch Phong chuẩn bị sử dụng Không Gian Di Động, Thủy Sắc Sắc Vi đột nhiên gọi điện thoại tới.
- Hội trưởng, không tốt, ta vừa nhận được tình báo của Thiên Cơ Các, ba quân đoàn hạch tâm của Vạn Thần Điện đã lặng lẽ lẻn tới Tinh Nguyệt Vương Thành rồi.
Màn hình màn hình Bán trong suốt, trên khuôn mặt trắng nõn của Thủy Sắc Sắc Vi có thêm một tia lo âu.
Lúc trước nghe Thạch Phong nói tập đoàn tài chính Hắc Thủy liên thủ với Vạn Thần Điện muốn đối phó Linh Dực bọn họ, nàng ít nhiều vẫn có chút không tin, cho dù muốn đối phó Linh Dực Công Hội, đó cũng phải là chuyện rất lâu về sau.
Không ngờ Hắc Thủy lại động thủ nhanh như vậy.
Nếu Hắc Thủy và Vạn Thần Điện thật sự đánh tới đây, trong lòng nàng đúng là không nắm chắc ngăn cản được.
Dẫu sao Vạn Thần Điện cũng là công hội siêu cấp.
Hiện giờ nàng đã không còn vô tri giống như trước kia, có yên tâm hệ thống huấn luyện mô phỏng với Thiên Cơ Các. Nàng biết rõ công hội siêu cấp là quái vật lớn đáng sợ cỡ nào. Bình thường bọn họ thể hiện ra trước mặt mọi người chỉ là một góc núi băng.
Nhưng chính là một góc núi băng này, cũng đủ để khiến bất kỳ một công hội nhất lưu nào cảm thấy hoảng sợ rồi.
- Xem ra bọn họ không chờ được nữa.
Thạch Phong cũng không cảm thấy bao nhiêu bất ngờ.
Hiện giờ Thạch Lâm Tiểu Trấn càng lúc càng hot, điều này khiến Linh Dực Công Hội cũng được thơm lây, không ngừng hấp thu tinh anh và cao thủ trong người chơi tự do, khiến thực lực chỉnh thể của Linh Dực Công Hội là không ngừng đề thăng.
Nếu cho bọn họ thêm vài ba ngày, đến lúc đó Hắc Thủy muốn đánh hạ Thạch Lâm Tiểu Trấn, cái giá phải trả cũng sẽ rất cao.
Nếu đổi thành hắn, chắc cũng sẽ nhanh chóng hành động.
- Hội trưởng, vậy hiện tại ta điều phái nhân thủ về Thạch Lâm Tiểu Trấn à?
Thủy Sắc Sắc Vi hỏi.
- Tận lực âm thầm phái người tới, đừng để đả thảo kinh xà.
Thạch Phong nghĩ nghĩ một chút, phân phó.
- Vừa hay đổi tiền vừa bán đất thành tài liệu kiến tạo Ma Pháp Chi Tháp đưa tới, như vậy cũng sẽ không khiến ai hoài nghi, nhân tiện bảo bọn họ chế tác dàn giáo của Ma Pháp Chi Tháp trước, sau đó ta sẽ tới.
Chiến đấu lần này không tầm thường, hơn nữa Linh Dực là không thể thua được.
Vì để ngừa vạn nhất, vẫn phải tận hết khả năng kiến tạo nhiều Ma Pháp Chi Tháp để thủ hộ Thạch Lâm Tiểu Trấn.
Bằng không ngay cả Thạch Lâm Tiểu Trấn cũng không thủ hộ được, thành sau khi xây xong khẳng định cũng sẽ tiêu đời, còn chuyện về phần sau này thủ hộ thành thị thế nào, vậy chỉ có thể chờ để sau rồi tính.