Đối với kết quả của trận đại chiến này, nàng đã không còn hứng thú, có điều thông qua trận đại chiến này, khiến nàng càng xác định một việc, đó chính là nàng phải chỉ điểm khởi xướng khiêu chiến với Hắc Viêm.
- Đi chứ, đương nhiên là phải đi rồi, hoặc là nói bởi vì Linh Dực thắng, chúng ta tới mới có giá trị.
Viên Thiết Tâm cười cười nói.
Tuy Linh Dực Công Hội thắng, nhưng Thạch Lâm Tiểu Trấn lại bị hủy.
Đã không có tài lực của Thạch Lâm Tiểu Trấn chống đỡ, chỉ bằng vào Chúc Hỏa Thương Hành hiện tại căn bản là không thể chống đỡ được Linh Dực, cần gấp nguồn kim tệ mới, bằng không sự phát triển của công hội rất nhanh sẽ lâm vào thời kỳ đình trệ, nhất là thời điểm hiện tại, cao thủ của các công hội lớn đều lần lượt bước vào cấp 40, chuyện tọa kỵ mà không giải quyết tốt, sẽ bị kéo giãn chênh lệch giữa công hội.
Mà Thiên Cơ Các bọn họ có thể cung cấp thành thị và thị trường phát triển cho Linh Dực.
Đến lúc đó không lo không lấy được bản vẽ kiến tạo Ma Pháp Chi Tháp.
...
Thời gian từng chút trôi qua, Hắc Thủy, Thiên Táng, Vạn Thần Điện ở trong Thạch Lâm Tiểu Trấn vẫn đang điên cuồng tấn công Phương Tiêm Tháp.
- Tất cả MT mở đường cho ta, trị liệu chú ý cộng máu, Thích Khách thì ẩn đi, chỉ cần chúng ta phá hủy được Ma Thủy Tinh trên tháp là có thể rời khỏi nơi này.
Lúc này Khí Nhất Đào cũng gia nhập chiến đấu, vừa chỉ huy vừa chém giết.
- Ai có thể phá hoại được khối Ma Thủy Tinh trên tháp, ta sẽ cho hắn một kiện vật phẩm cấp Sử Thi.
Đối với quyết định của Khí Nhất Đào, Vạn Thế Vô Song và Nhất Tiêu Độc Táng cũng đều gật đầu.
Nói như thế nào thì bọn họ cũng đã có được khoảng hai mươi sáu kiện vật phẩm Lancelot rơi ra, mà bên Linh Dực chỉ có được hai kiện, nếu chỉ cần bỏ ra một kiện vật phẩm cấp Sử Thi, lại có thể mang theo hai mươi sáu kiện rơi ra rời đi, tính thế nào cũng là mua bán vô cùng có lời.
Sau khi mọi người nghe xong, cũng đều không khỏi phóng tay phóng chân, mang mạng ra liều.
Thần Vực hiện tại, theo cấp bậc đề thăng, vũ khí trang bị chất lượng cao là càng lúc càng khó có được tới tay, vũ khí trang bị cấp Ám Kim đã được người chơi bình thường coi là thần rồi, càng đừng nói là vật phẩm cấp Sử Thi.
Đó đều là bảo vật có thể coi là làm thay đổi nhân sinh vận mệnh.
Là thành viên tinh anh của công hội, bọn họ có nằm mơ cũng muốn có được một kiện vật phẩm cấp Sử Thi.
Thần Vực bất kể là phó bản hay là di tích thượng cổ, tóm lại nơi càng nguy hiểm, lại càng dễ có được vũ khí trang bị tốt, nhưng tiến vào những nơi này, đối với trình độ và thuộc tính cơ bản của người chơi đều có yêu cầu tương đối.
Vật phẩm cấp Sử Thi không phải là vật phẩm cấp Ám Kim có thể so sánh, có một kiện vật phẩm cấp Sử Thi đối với cấp tinh anh như bọn họ mà nói là đề thăng rất lớn, đủ để khiến bọn họ đạt tới tiêu chuẩn tiến vào, nói trắng ra thì chính là nơi mà trước kia chỉ có thể ở tinh anh ở mới lăn lộn được một chút, mà có được vật phẩm cấp Sử Thi chính là có được vé vào cửa đi thông tới thế giới của cao thủ.
Đối với người chơi cao thủ mà nói thì cũng vậy, dẫu sao cho dù là công hội siêu cấp, vật phẩm cấp Sử Thi trong tay cũng không có bao nhiêu, chỉ có một số rất ít cao thủ hàng đầu mới có tư cách trang bị.
Lập tức khí thế của người bên Hắc Thủy tăng mạnh, căn bản là mặc kệ thành viên Linh Dực đang càng lúc càng nhiều, cứ vậy điên cuồng xông vào Phương Tiêm Tháp Phương Tiêm Tháp.
- Đúng là không muốn sống.
Bạch Khinh Tuyết ngăn cản mọi người đang xông lên, cho dù là nàng cũng không khỏi cảm thấy có chút cật lực, toàn là dùng đấu pháp lấy thương đổi thương, nếu không phía sau có đủ nhiều trị liệu cộng máu, sợ rằng đã bị biển người bao phủ rồi.
Có điều loại đấu pháp này cũng khiến đám người Khí Nhất Đào vạch ra một khe hở đi thông tới Phương Tiêm Tháp.
Lập tức Khí Nhất Đào, Vạn Thế Vô Song, Nhất Tiêu Độc Táng dẫn theo mấy trăm danh tinh anh xông vào Phương Tiêm Tháp Phương Tiêm Tháp.
Trong Phương Tiêm Tháp là một hành lang lượn vòng, có thể một mực thông tới đỉnh tháp.
Mắt thấy sắp chạy đến đỉnh tháp, một đạo thân ảnh đen xì đột nhiên chặn ở phía trước mọi người.
Trong nháy mắt đạo thân ảnh này xuất hiện, đám người Khí Nhất Đào cũng không khỏi phải dừng chân, ánh mắt nhìn đạo thân ảnh này là kiêng kị.
Bởi vì đạo thân ảnh này không phải ai khác, chính là hội trưởng Hắc Viêm của Linh Dực Công Hội, cũng là Kiếm Vương được coi là đệ nhất cao thủ của Tinh Nguyệt Vương Quốc.
Nếu nói trước khi chưa đánh trận đại chiến này, mọi người sẽ chỉ có chút kính sợ đối với cái tên Hắc Viêm, tuyệt đối sẽ không cảm thấy kiêng kị, nhưng sau khi nhìn thấy biểu hiện kinh người của Hắc Viêm, cho dù mọi người không muốn nghĩ, nhìn trường kiếm màu xanh trong tay Hắc Viêm, trong lòng cũng sẽ sinh ra từng trận hàn ý.
- Hắc Viêm! Ngươi cho rằng một mình ngươi có thể cản được nhiều người chúng ta sao?
Tuy Khí Nhất Đào cũng có chút kiêng kị, nhưng tình huống hiện tại đã khác với lúc trước.
Không chỉ yếu ớt, hơn nữa còn bị cấm ma, một điểm chính yếu chính là không gian của hành lang gấp khúc rộng rãi hơn hành lang mật thất dưới lòng đất nhiều, đủ để cho hơn mười người vây công, chứ không phải chỉ cần ngăn cản vài ba người chính diện là xong.
- Không thử một lần thì sao mà biết được?
Thạch Phong nhún vai, nhìn lướt qua mọi người đang như lâm đại địch, khẽ cười nói.
- Cuồng vọng!
Vạn Thế Vô Song đột nhiên dùng xung phong, xách thuẫn bài đập tới Thạch Phong, giống như cự hùng vồ mồi.
Cận chiến khác cũng lặng lẽ tách sang hai bên, chuẩn bị bao vây Thạch Phong.