Chỉ thấy bốn đạo kiếm quang từ trong thân thể của Cuồng Chiến Sĩ trào ra, lập tức Cuồng Chiến Sĩ điểm sinh mệnh cao tới 2 vạn này liền ngã xuống đất.
Chiến kỹ Tứ Nguyệt Liên Hoa.
Đây cũng là chiến kỹ cơ bản mà Kiếm Sĩ phải học.
Ở trong Thần Vực, cấm ma có thể nói là chuyện thường, điều này đối với người chơi tinh anh và phổ thông mà nói, tuyệt đối là ác mộng, nhưng đối với người chơi cao thủ mà nói, cấm ma đích xác sẽ khiến chiến lực giảm xuống, nhưng sẽ không giảm xuống quá nhiều, bởi vì có thể dùng chiến kỹ để bù đắp, chỉ là tiêu hao đối với thể lực và tinh thần lực của người chơi sẽ hơi lớn.
Dẫu sao sử dụng chiến kỹ khác với kỹ năng, khi sử dụng chính là tương đối phức tạp, hơn nữa mỗi lần sử dụng đều sẽ phát huy lực lượng thân thể đến cực hạn, cho nên tiêu hao ở các phương diện là không nhỏ.
Tuy chỉ là uy lực mà nói, khẳng định không cường đại bằng kỹ năng, nhưng không có thời gian cooldown, cũng sẽ không bị cấm chế.
Cho nên chỉ cần là cao thủ, bình thường đều sẽ học mấy môn chiến kỹ để chiến đấu.
Không chỉ có thể ở trên thời gian cooldown của kỹ năng bù đắp chiến lực thiếu thốn của bản thân, còn có thể khiến mô thức công kích được đa dạng hóa, chính bởi vì vậy, cho dù là thuộc tính trang bị rất bình thường, cũng có thể đánh cho người chơi tinh anh có vũ khí trang bị không tồi không phân rõ đông tây nam bắc, chết một cách mạc danh kỳ diệu.
Trong nháy mắt Cuồng Chiến Sĩ chết đi, tất cả mọi người cảm thấy sau lưng lạnh toát.
Công kích hoa lệ này quả thực khiến người ta đại khai nhãn giới, nhưng thương tổn tạo thành đối với Cuồng Chiến Sĩ cấp 40 mới càng khiến người ta run sợ trong lòng.
- Cẩn thận, trạng thái yếu ớt của hắn đã được giải trừ rồi.
Vạn Thế Vô Song lớn tiếng nhắc nhở.
Lúc trước hắn cảm thấy rất kỳ quái, vì sao Thạch Phong đã yếu ớt lại có lực lượng như vậy, vốn tưởng rằng là hiệu quả đặc biệt của trang bị, có thể khiến hiệu quả lực lượng tăng gấp bội, nhưng nhìn thấy tốc độ di chuyển của Thạch Phong, còn có tốc độ công kích đó, cộng thêm thương tổn đánh ra, khiến Vạn Thế Vô Song rất chắc chắn rằng, Thạch Phong hiện tại đã khôi phục đến đỉnh phong.
Mọi người nghe thấy nhắc nhở của Vạn Thế Vô Song, sắc mặt ai nấy đều khó coi không nói nên lời.
Lúc trước đuổi tới, là bởi vì bọn họ cho rằng thuộc tính của Thạch Phong đã suy yếu, bọn họ có thể dùng chênh lệch thuộc tính để bù đắp chỗ không đủ của kỹ xảo, nhưng hiện tại thuộc tính của Thạch Phong đã khôi phục.
Kỳ thật Thạch Phong cũng rất kinh ngạc, không ngờ lần này trạng thái yếu ớt được giải trừ nhanh như vậy, hơn nữa còn là phát hiện bất ngờ, Sinh Mệnh Tinh Hoa không ngờ có hiệu quả khôi phục trạng thái yếu ớt nhanh hơn, bằng không hắn cũng không dám tùy tiện ngăn cản đám người Khí Nhất Đào.
Có điều Thạch Phong cũng không cho mọi người quá nhiều thời gian chuẩn bị, một Hư Vô Chi Bộ lại lao về phía người khác.
Cận chiến xông lên vốn đã cách Thạch Phong không xa, lúc này lại lần lượt xông tới, chỉ cần Thạch Phong sử dụng một lần Hư Vô Chi Bộ là có thể thoải mái xuất hiện ở bên cạnh bất kỳ một ai.
Không sử dụng bất kỳ kỹ năng nào, chỉ một Hư Vô Chi Bộ cộng thêm một Tứ Nguyệt Liên Hoa, đã có thể thoải mái lấy đi mạng của một người.
Vạn Thế Vô Song không kịp ngăn cản, mười lăm cận chiến đã chết mất năm, không có một ai ngăn cản được công kích của Tứ Nguyệt Liên Hoa.
Thạch Phong giống như là tử thần, xuất hiện bên cạnh người nào, người đó chắc chắn sẽ phải chết.
Lúc này mọi người mới biết, vì sao có người lại gọi Thạch Phong là Nhất Kiếm Tu La.
Cảm giác áp bức mà tử vong mang đến, khiến mọi người cảm thấy thân thể trầm trọng giống như đổ chì, cho dù muốn ngăn cản công kích của Thạch Phong, động tác cũng biến thành chậm chạp, giống như hiệu quả trung Tiên Huyết Marry vậy.
- Hắc Viêm, tử kỳ của ngươi tới rồi.
Khóe miệng của Nhất Tiêu Độc Táng đang một mực tìm kiếm cơ hội nhếch lên, đột nhiên trực tiếp bắn ra Hắc Tiễn.
Vù một tiếng.
Hắc Tiễn trực tiếp xuyên phá không khí, tốc độ cực nhanh, chỉ cho người ta, nhìn thấy một đạo hắc mang hiện lên, đã đâm thẳng tới hậu tâm của Thạch Phong.
- Mũi tên nhanh quá.
Thạch Phong cũng đã sớm chú ý thấy Nhất Tiêu Độc Táng, nhưng sau khi nhìn thấy hắc mang bắn tới, vẫn vô cùng giật mình.
Vào lúc chỉ mành treo chuông, Thạch Phong theo bản năng giơ ngang song kiếm, trực tiếp chắn trên quỹ tích của mũi tên.
Ầm.
Lập tức Thạch Phong cảm thấy hai tay tê dại, giống như bị một quả lưu tinh đập trúng, cả người bay ra hơn ba mươi hơn, điểm sinh mệnh một mực giảm xuống, Thạch Phong ở trong không trung vừa hồi phục lại tinh thần, đột nhiên song kiếm gạt ra, đánh lệch đi quỹ tích của Hắc Tiễn.
Lập tức chỉ thấy một đạo hắc mang bay về phía bầu trời.
Lúc này hơn ba vạn điểm sinh mệnh của Thạch Phong đã chỉ còn lại không đến một nửa.
Hắc mang Hắc Tiễn quét ra xộc thẳng tới chân trời, cho tới khi va chạm với vách tường của Phương Tiêm Tháp mới triệt để tán loạn, hóa thành nhiều điểm tinh mang.
- Nguy hiểm thật.
Thạch Phong nhìn hắc mang tiêu tán, đột nhiên nhớ lại tin tức trong đầu.
- Hắc Tiễn à?
Hắc Tiễn là vật di lưu thượng cổ, có chút giống với quyển trục ma pháp, sử dụng ra có thể phát huy ra sức phá hoại siêu phàm.
Có điều sức phá hoại này có quan hệ nhất định với bản thân người chơi, uy lực lớn nhất có thể phát huy ra là bậc bốn, cho dù đối mặt với quái vật truyền kỳ bậc bốn, cũng có thể tạo thành trọng thương.
Nhưng vì là vật di lưu thượng cổ, ở trong Thần Vực là tương đối ít ỏi, ở trên thị trường mỗi một mũi Hắc Tiễn có giá ba trăm kim tệ trở lên, có thể nói là bảo vật mà rất nhiều cao thủ đoàn đội đều muốn có được.