Theo nhân số giảm dần, người của Hắc Thủy cũng lâm vào trong khủng hoảng vô tận, nhất là người chơi đứng ngoài vòng vây, ai nấy đều cảm thấy run sợ trong lòng, rất sợ mình chính là người hy sinh kế tiếp.
Tốc độ xuất hiện của Thạch Phong quá nhanh, tốc độ công kích lại khiến người ta không thể phản ứng kịp, đợi cho bọn họ bắt đầu phản kích, Thạch Phong sớm đã biến mất, mà bọn họ lại không thể đuổi theo.
Là tinh anh và cao thủ của công hội, bọn họ vẫn là lần đầu tiên hiểu được cái gì là cao thủ.
Cao thủ dùng một đấu mười hoặc một đấu trăm quả thực là kém xa.
Đối mặt với cao thủ như vậy, bọn họ ít nhiều vẫn còn có sức phản kháng.
Như Thạch Phong, một mình giết cho mấy trăm người bọn họ không dám động đậy, hơn nữa khi giết bọn họ, chỉ có thể chờ chết mới đúng là khiến người ta khóc không ra nước mắt.
Thời gian từng chút trôi qua, bởi vì là trận hình phòng ngự, tiến tới vô cùng chậm chạp, dưới sự giết chóc liên tục của Thạch Phong, đoàn đội mấy trăm người, cuối cùng chỉ còn lại hơn một trăm người, nhưng cách đỉnh Phương Tiêm Tháp cũng chỉ còn 100 mét cuối cùng.
Sau khi mọi người nhìn thấy Ma Thủy Tinh trên đỉnh tháp, ai nấy đều lộ ra vẻ mặt kích động và giải thoát.
Chỉ cần đánh nát Ma Thủy Tinh, tấm chắn ma pháp của trấn nhỏ sẽ lại biến mất, bọn họ có thể tìm chỗ để ngăn cản ẩn tàng, trực tiếp dùng quyển trục trở về thành rời khỏi, chứ không phải lẳng lặng như bây giờ.
- Tốt rồi, cự ly đủ rồi, tất cả Thích Khách và Du Hiệp đều xông lên phá hoại Ma Thủy Tinh cho ta, người khác thì tiếp tục dùng trận hình phòng ngự đi tới.
Khí Nhất Đào một mực ở vào trạng thái tiềm hành nhỏ giọng chỉ huy.
Lúc trước cự ly quá xa, với thực lực của Thạch Phong, sợ rằng chưa chạy đến đã bị giết hết rồi, hiện giờ chỉ còn cách cự ly 100 mét, nếu Thạch Phong ở lại đối phó hắn, Ma Thủy Tinh khẳng định là không giữ được, nhưng nếu như đi đối phó người công kích Ma Thủy Tinh, chỗ bọn họ có thể gia tốc đi tới, về phần hắn thừa cơ đào tẩu, để người khác tiếp tục tiến lên là không thể.
Hiện tại toàn bộ Phương Tiêm Tháp đã bị Linh Dực vây chặt, nếu không có thành viên khác cố gắng chống chọi, thành viên Linh Dực khác đã sớm xông lên rồi.
Lập tức hơn mười Thích Khách và Du Hiệp điên cuồng lao về phía Ma Thủy Tinh.
Thạch Phong không có cách nào, đành phải chạy như điên đuổi theo Thích Khách và Du Hiệp.
May mà hành lang gấp khúc không lớn, tốc độ của Thạch Phong rất nhanh, cuối cùng khi cách 40 mét, đã giải quyết được tất cả Thích Khách và Du Hiệp, không cho Du Hiệp có cơ hội công kích đến Ma Thủy Tinh, có điều cũng vì vậy mà khiến đám người Khí Nhất Đào đi tới được một đoạn cự ly khá dài, chỉ còn cách Ma Thủy Tinh 60 mét.
- Thắng rồi.
Lúc này trong lòng Khí Nhất Đào đã vui mừng khôn xiết.
Nói là cự ly 60 mét, nhưng đối với người chơi viễn trình chuyên nghiệp mà nói, cự ly 40 mét đã có thể công kích, cho nên cự ly thực tế chỉ có 20 mét.
Ở trong 20 mét mà muốn ngăn cản gần trăm tinh anh và cao thủ công kích Ma Thủy Tinh, đó căn bản là chuyện không thể.
Chỉ cần tấm chắn ma pháp vừa biến mất, hắn sẽ lập tức mang theo vật phẩm rơi ra quay về Tinh Nguyệt Vương Thành, tuy lần chiến đấu này tổn thất cực lớn, nhưng hắn tin những vật phẩm rơi ra này có thể bù đắp tương đối tương đối, bởi vì hắn đã kiểm tra đại khái vật phẩm rơi ra, trong đó có mấy kiện có tác dụng to lớn đối với sự phát triển của công hội, cũng không tính là làm một hồi không công, so sánh với Linh Dực mà nói, bọn họ đã xem như là tốt lắm rồi, dẫu sao Linh Dực cũng tổn thất một tòa Thạch Lâm Tiểu Trấn.
Có điều ngay khi trong lòng Khí Nhất Đào đang vui mừng khôn xiết, trong không trung đột nhiên có từng đạo Quang Chi Thánh Kiếm hạ xuống, trên đầu mỗi người đều bắn ra hơn một vạn điểm thương tổn.
Một chiêu này chính là Thạch Phong dùng ra Thiên Luân Tuần Hoàn Kiếm, có thể phong tỏa kẻ địch trong phạm vi 20*20 mét bốn giây.
Khí Nhất Đào cũng từ trong tiềm hành hiện ra, nhìn Ma Thủy Tinh to lớn còn cách 40 mét.
- Sao có thể, vì sao hắn có thể sử dụng kỹ năng? Chắc vẫn chưa tới mười phút mà.
Trong lòng Khí Nhất Đào có cả trăm nghi vấn không được giải thích, tất cả đều là hắn đã kế hoạch, tuyệt đối không thể tính sai được.
Không chỉ là Khí Nhất Đào, Vạn Thế Vô Song và Nhất Tiêu Độc Táng cũng lộ ra vẻ mặt ngỡ ngàng.
Nhưng Thạch Phong không cho mọi người quá nhiều thời gian để phản ứng, trực tiếp giơ lên thánh kiếm Thí Lôi dùng ra Thiên Nhận Lưu Quang với đám người Khí Nhất Đào.
Tuy tính toán của Khí Nhất Đào không sai, từ lúc cấm ma đến bây giờ đích xác không đến mười phút, nhưng Khí Nhất Đào lại bỏ qua kháng tính của bản thân người chơi, nhất là kháng phép của Thạch Phong, cho dù là người chơi hệ ma pháp nhìn thấy cũng phải đau đầu.
Kháng phép là năng lực chống cự đối với ma pháp của người chơi, nhưng không chỉ là chịu thương tổn ma pháp tạo thành, cũng bao gồm cả trạng thái bất lợi mà ma pháp tạo thành.
Ngay khi Khí Nhất Đào đang nghĩ phương pháp đánh nát Ma Thủy Tinh, Thạch Phong sao không phải là đang kéo dài thời gian.
Chung quy đã bắt kịp ở thời điểm cuối cùng.
Quang chi nhận vô tận trực tiếp bao phủ tất cả mọi người, một tốp nối một tốp, cho dù Khí Nhất Đào mở ra kỹ năng Tật Phong Bộ và biến mất, cũng không cản được Thiên Nhận Lưu Quang kéo dài khoảng năm, cắn nuốt hầu như tất cả mọi người, chỉ còn lại một vật phẩm rơi ra.
Sự tử vong của đám người Khí Nhất Đào rất nhanh cũng khiến mọi người đang liều mạng chống cự trong Thạch Lâm Tiểu Trấn biết tới.