Dẫu sao Thần Vực có quá nhiều cao thủ thích nhún mình, nếu không học được những tri thức này, nếu gặp phải cao thủ tự do, nói không chừng còn có thể lôi kéo một phen, nếu là kẻ địch cũng có thể phán đoán ra chênh lệch thực lực của bản thân và kẻ địch, làm ra đối ứng tốt nhất.
- Viên thúc, ngươi không nhìn lầm chứ?
Sau khi Tử Quỳnh nghe được, có chút không tin đây là sự thật.
Sáu kiện vật phẩm cấp Sử Thi là khái niệm gì?
Cho dù trên người hội trưởng của công hội bọn họ cũng không có sáu kiện, đại khái cũng chỉ là ba kiện...
Dẫu sao vật phẩm cấp Sử Thi quá hiếm có, cho dù kích sát đại lĩnh chủ cao cấp cũng chưa chắc sẽ rơi ra, chỉ có xác suất nhất định mà thôi.
Cho nên cho đến hiện tại, trên người nàng có hai kiện đạo cụ cấp Sử Thi, đã khiến cao tầng của công hội hâm mộ muốn chết rồi, hai kiện đạo cụ cấp Sử Thi, một kiện là vũ khí một kiện là giầy, trong đó giầy là nàng nhờ kỳ ngộ mới có được, có điều cũng khiến nàng chết một lần, tiêu tốn không ít tâm huyết mới có được, mà vũ khí là công hội vì bồi dưỡng nàng mới tặng cho, người mới ưu tú khác là không có, ngay cả thiên tài mới vào Lãnh Thu này cũng vậy.
Nhưng ở trên người Thạch Phong lại có sáu kiện, nghĩ thôi cũng cảm thấy là đang lừa người rồi.
- Chẳng lẽ ngươi vẫn không tin nhãn lực của lão gia hỏa ta à?
Viên Thiết Tâm không khỏi lườm Tử Quỳnh, có lẽ trên tiềm lực thì thực sự không bằng Tử Quỳnh, nhưng ở trên nhãn lực nếu hắn nói là xếp trong top 5 ở công hội thì tuyệt đối không ai phản đối.
- Sáu kiện vật phẩm cấp Sử Thi, đây là bí mật cho sự cường đại của Hắc Viêm à?
Tử Quỳnh lẳng lặng nhìn Thạch Phong đi tới, lòng muốn khiêu chiến lúc trước lập tức bị dập tắt.
Sự cường đại của vật phẩm cấp Sử Thi, chỉ có người từng sử dụng mới biết.
Hai kiện và sáu kiện là có chênh lệch một trời một vực, nếu trình độ chiến đấu tương đương, bên có sáu kiện vật phẩm cấp Sử Thi khẳng định là đè bẹp bên còn lại, huống chi trình độ của nàng còn không bằng Thạch Phong, đi lên khiêu chiến căn bản chính là tìm chày đạp.
Sau khi Thạch Phong ngồi xuống, Viên Thiết Tâm chuẩn bị mở miệng nói chuyện, đột nhiên nhận được tin tức mới nhất mà công hội truyền đến.
Thạch Lâm Tiểu Trấn đã tấn thăng thành trấn nhỏ trung cấp.
Sau khi Viên Thiết Tâm nhìn thấy tin tức, vẻ mặt không khỏi sửng sốt.
Trấn nhỏ trung cấp.
Thiên Cơ Các bọn họ chiếm lĩnh không ít trấn nhỏ, nhưng đến bây giờ cách trấn nhỏ trung cấp vẫn còn chênh lệch khá xa.
- Viên thúc, làm sao vậy?
Tử Quỳnh ở bên cạnh kinh ngạc nhìn Viên Thiết Tâm cả nửa ngày không nói lời nào.
Lần này Viên Thiết Tâm mới có phản ứng, lại chuyển tầm mắt qua trên người Thạch Phong.
Lúc này lại nhìn Thạch Phong, trong ánh mắt Viên Thiết Tâm không khỏi sinh ra một tia mê mang, đột nhiên cảm thấy mình giống như hoàn toàn không hiểu gì về Linh Dực Công Hội.
Linh Dực Công Hội thật sự là không có bối cảnh và hậu trường như trong tưởng tượng sao?
Viên Thiết Tâm cũng không đáp lại Tử Quỳnh, ngược lại nhìn Thạch Phong cười nói:
- Đúng là phải chúc mừng Hắc Viêm hội trưởng, lần này không chỉ đánh tan được Hắc Thủy Công Hội, còn khiến Thạch Lâm Tiểu Trấn thành công tấn thăng thành trấn nhỏ trung cấp.
Tuy là cười, nhưng Viên Thiết Tâm lại vô cùng buồn bực.
Đối mặt với Linh Dực Công Hội đã có trấn nhỏ trung cấp, hắn cũng không thể không đối đãi không thận trọng.
Diện tích đất của trấn nhỏ trung cấp là lớn hơn xa trấn nhỏ sơ cấp, hơn nữa công năng cũng hoàn thiện hơn.
Nếu nói trấn nhỏ sơ cấp Thạch Lâm Tiểu Trấn là một tòa núi vàng, như vậy hiện tại thành trấn nhỏ trung cấp quả thực chính là một tòa núi kim cương.
Trước tiên không nói Thạch Lâm Tiểu Trấn là rất gần Thạch Trảo Sơn Mạch, có thể tiện cho người chơi đi tới, đơn thuần chỉ là đấu kỹ trường này, đã đủ để khiến Linh Dực kiếm to rồi, càng đừng nói sẽ có rất nhiều xí nghiệp nguyện ý tiến vào tới cửa hàng thực tế ảo.
Lúc trước một Thạch Lâm Tiểu Trấn sơ cấp đã có giá trị bằng bốn năm trấn nhỏ sơ cấp, khiến rất nhiều xí nghiệp động tâm, đáng tiếc Linh Dực ra giá quá cao, khiến rất nhiều xí nghiệp nhìn mà chùn bước, nhưng hiện tại Thạch Lâm Tiểu Trấn đã thành trấn nhỏ trung cấp, giá trị của nó cho dù là đồ ngốc cũng có thể nhìn ra được, sợ rằng điều kiện lúc trước cũng sẽ không còn là điều kiện nữa, khẳng định sẽ có một đống xí nghiệp nguyện ý trả giá cao để tiến vào Thạch Lâm Tiểu Trấn.
Không thiếu kim tệ, không thiếu tài chính, không thiếu người chơi, lại có đủ uy vọng, tương lai của Linh Dực Công Hội đã có thể thấy được rõ ràng.
Mà mở ra lúc trước hắn đưa ra, sợ rằng đối với Linh Dực Công Hội hiện tại mà nói đã không còn bao nhiêu tác dụng.
- Cám ơn.
Thạch Phong khách khí đáp lại một chút, lập tức cười nói.
- Nếu lần này các ngươi vẫn đến mua bản thiết kế Ma Pháp Chi Tháp, vậy thì thực sự là ngại quá, Linh Dực chúng ta không định bán ra nữa.
- Hắc Viêm hội trưởng nói đùa rồi, bản thiết kế thì Thiên Cơ Các chúng ta cũng định từ bỏ, có điều chúng ta có thể mở thương lộ ở thành phố lớn trong vương quốc khác cho Chúc Hỏa Thương Hành, một tòa Ma Pháp Chi Tháp bằng năm khu đất tiềm lực ở thành phố lớn trăm vạn nhân khẩu, thế nào?
Viên Thiết Tâm nghĩ nghĩ một chút, nói ra điều kiện cao hơn.
Nhưng Tử Quỳnh ở bên cạnh nghe mà giật mình.
Đất tiềm lực của thành phố lớn là quý giá cỡ nào?
Hiện tại những đất này sớm đã bị các công hội lớn bao thầu, căn bản là không mua được, một hơi dùng năm khu đất tiềm lực để trao đổi, cái giá này cũng quá lớn rồi.