Bởi vì sức phòng ngự của Thạch Hóa Cự Ma có thể so với đại lĩnh chủ, lực lượng cũng có trình độ của lĩnh chủ cao cấp, đánh nhau là quá khó thì không nói, đồ rơi ra cũng chỉ là cấp lĩnh chủ, còn không bằng đi kích sát quái lĩnh chủ khác cho thoải mái, hoặc là chuyên môn đi đối phó lĩnh chủ cao cấp.
Có điều ba con Thạch Hóa Cự Ma không cho mọi người quá nhiều thời gian để phản ứng, không nói hai lời lao về phía Khả Nhạc đang ngăn cản Cự Ma Thủ Lĩnh.
- Sao luôn nhằm vào ta thế.
Khả Nhạc liếc Thạch Hóa Cự Ma một cái, trực tiếp mở ra Phá Phủ Trầm Chu và Thuẫn Tường bậc một, giảm miễn 50% thương tổn, đồng thời có hiệu quả đánh lui làm yếu, đồng thời hạn mức tối đa của điểm sinh mệnh đề thăng 40%, ba vạn năm ngàn điểm sinh mệnh trực tiếp tăng mạnh đến bốn vạn chín ngàn năm trăm ba mươi điểm sinh mệnh.
Liên tục ba kích, ba đạo thương mang màu xám bạc va chạm với Long Lân Hộ Thuẫn.
-6717.
-6809.
-6784.
Sau đó thanh đao giống như đá phiến trong tay Cự Ma Thủ Lĩnh nhấp nhoáng quang mang đỏ như máu, đột nhiên chém về phía Khả Nhạc.
Kỹ năng bậc ba Nộ Phong.
Khả Nhạc đột nhiên thay đổi bộ pháp, vào lúc chỉ mành treo chuông dùng Long Lân Hộ Thuẫn chắn ở bên người, mà Tử Yên Lưu Vân ở xa xa cũng nhanh tay lẹ mắt trực tiếp phủ một Chân Ngôn Thuẫn cho Khả Nhạc.
Ầm!
Đao chém vào Long Lân Hộ Thuẫn, bắn ra tia lửa chói mắt, tiếng nổ vang vọng trong rừng cây khô, tất cả mọi người có thể cảm nhận được rõ ràng một trận sóng xung kích, mà địa hình chỗ Khả Nhạc đang đứng trực tiếp vỡ mấy vết đao rất sâu.
Chân Ngôn Thuẫn Trên người Khả Nhạc vỡ vụn ngay tại chỗ, cả người lập tức bay lên, nặng nề va vào đại thụ ở bên cạnh, mà đại thụ thì gãy đôi.
- 19678!
- Sát chiêu mạnh quá.
Chỉ một kích, đã khiến cho tất cả mọi người phải hít một hơi lạnh.
Nếu không phải Khả Nhạc mở ra Thuẫn Tường và Phá Phủ Trầm Chu trước, một kích này đã đủ để miểu sát Khả Nhạc rồi.
Đồng thời mọi người cũng cảm thấy rõ ràng sự không tầm thường của Cự Ma nơi này, không ngờ phối hợp lại tốt như vậy, rất rõ ràng Cự Ma Thủ Lĩnh trước mắt đã chủ mưu từ lâu, chỉ chờ cho Khả Nhạc một kích cuối cùng, đáng tiếc Khả Nhạc là đệ nhất MT của Linh Dực, trang bị trên người cũng là sáo trang bậc một, tay cầm Long Lân Hộ Thuẫn cấp Sử Thi, ngoài ra còn trang bị ba kiện Ma Năng Hộ Giáp Phiến cao cấp, mở ra kỹ năng giữ mạng, cũng không phải dễ miểu sát như vậy.
Có điều dưới sự phối hợp của bốn con Cự Ma, điểm sinh mệnh của Khả Nhạc chỉ còn lại không đến một vạn.
Lúc này Thạch Phong sớm đã từ trong ba lô lấy ra một tấm quyển trục ma pháp bậc hai, đột nhiên mở ra, ngâm xướng chú văn.
Lập tức quyển trục ma pháp màu lam khởi động, hình thành mười tám băng thương hàn khí bức người ở quanh người Thạch Phong, đột nhiên bay vụt về phía ba con Thạch Hóa Cự Ma và Cự Ma Thủ Lĩnh.
Ma pháp bậc hai Băng Chi Luân Hồi.
Mười tám đạo băng thương, mỗi một đạo băng thương đều có lực xuyên thấu cường đại, nếu đánh trúng toàn bộ, cho dù là đại lĩnh chủ cũng sẽ chịu trọng thương.
- Đi.
Thạch Phong không trực tiếp khống chế mười tám đạo băng thương để công kích, mà là thông qua mười tám băng thương dùng ra quỹ tích kiếm.
Chỉ thấy mười tám băng thương hình thành một băng chi tinh thần đẹp mắt, trực tiếp bắn về bốn con Cự Ma.
Rầm rầm rầm...
Trong nháy mắt va chạm, tiếng nổ liên tiếp vang lên, ngay sau đó liền nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của bốn con Cự Ma.
- Hội trưởng, ngươi quá tốt với ta rồi, không ngờ sử dụng quyển trục ma pháp bậc ba.
Nhạc nhìn bốn con Cự Ma bị đánh lui, không khỏi thở phào nhẹ nhõm.
Bên này bốn vị trị liệu cộng máu đã hồi lại một nửa điểm sinh mệnh của hắn, nếu thêm một lần nữa, hắn không thể không mở ra kỹ năng giữ mạng cuối cùng.
Lần này đánh lui bốn con Cự Ma, hắn cũng có cơ hội thở dốc.
...
- Đây rốt cuộc là ai vậy?
- Một đoàn đội hai mươi người không ngờ dám quét quái vật ở đây, quả thực là điên rồi.
- Lúc trước là một kích thế nào, chắc là sử dụng là quyển trục ma pháp bậc ba à, đúng là quá trâu.
Ngay khi đám người Thạch Phong đang chiến đấu, trong rừng cây khô xa xa, người của Ngọ Dạ Trà Hội cũng lẳng lặng nhìn tất cả, tràn ngập tò mò với đoàn đội hai mươi người bọn Thạch Phong đều mặc áo choàng đen.
- Không đúng, đây là ma pháp bậc hai Băng Chi Luân Hồi của Nguyên Tố Sư.
Vị Ương Thiển Ngân lắc đầu, nhìn lướt qua Thạch Hóa Cự Ma bị đánh lui hơn hai mươi mét, còn có Cự Ma Thủ Lĩnh bị đẩy lui năm sáu bước, mở miệng nói.
- Có điều người sử dụng quyển trục ma pháp đó rất lợi hại, không ngờ dùng kỹ xảo đặc thù nào đó, khiến Băng Chi Luân Hồi bậc hai lại có uy lực của bậc ba.
- Không thể nào, đó chính là quyển trục ma pháp, muốn dung nhập kỹ xảo vào kỹ năng là chuyện vô cùng khó, càng đừng nói là đề thăng uy lực lớn như vậy.
Thích Khách Hoàng Tuyền Lãng Tử một mực trầm mặc ít lời cảm thấy không thể tin nổi, nhưng Vị Ương Thiển Ngân chính là Nguyên Tố Sư, vô cùng quen thuộc với kỹ năng hệ ma pháp, hơn nữa luận về kỹ xảo chiến đấu, trong toàn bộ đoàn đội đúng là không có mấy người sánh bằng.
- Đây đích xác là dung nhập kỹ xảo vào trong kỹ năng, có điều thủ pháp rất cao minh, ngay cả ta cũng không nhìn ra manh mối.
Đoàn trưởng Thanh Phong Chử Tửu cũng khẳng định nói.
- Loại kỹ xảo bậc cao này, trong các cao thủ ta chứng kiến, tuyệt đối có thể xếp trong top 3.
- Sao có thể, hắn còn là người sao?
Vân Trung Sa không khỏi chớp chớp mắt, nhìn Thạch Phong ở xa xa, đây vẫn là lần đầu nàng nghe Đoàn trưởng khen một người như vậy.