Một ngàn viên Ma Thủy Tinh, cho là công hội lớn lấy ra cũng phải do dự nửa ngày, nhưng Vị Ương Thiển Ngân ngay cả mắt cũng không chớp lấy một cái, hờ hững giống như đó là một ngân tệ vậy.
Khi Thạch Phong vẫn muốn nói gì đó, Vị Ương Thiển Ngân lại nói khẽ:
- Tuy lần này không hoàn thành giao dịch, có điều ta muốn làm một giao dịch khác với các ngươi, chúng ta cùng nhau tiến vào Vẫn Lạc Phương Chu, đến lúc đó thứ bên trong sẽ chia ba bảy, thế nào? Mọi người nghe thấy Vị Ương Thiển Ngân nói như vậy cũng đều ngây ra.
- Vị Ương tiểu thư, quái vật thủ vệ thì ngươi cũng thấy rồi, đó căn bản không phải là chúng ta có thể lay động?
Thạch Phong hoàn toàn không rõ Vị Ương Thiển Ngân rốt cuộc đang nghĩ gì, năm thể sinh mệnh đặc thù đó không phải là trò đùa, ngay cả hắn cũng không nắm chắc mười phần.
Thể sinh mệnh đặc thù ở trong Thần Vực là vô cùng ít ỏi, bởi vì bọn họ là binh khí chiến tranh thần linh cố ý chế tạo ra, giống như một khôi lỗi có sinh mệnh vĩnh viễn, đồng thời cũng có năng lực bất tử.
Cho dù người chơi giết chúng, chúng cũng sẽ phục sinh, hơn nữa biến thành mạnh hơn một chút, bình thường thời gian phục sinh là mười phút, thời gian phục sinh của thể sinh mệnh đặc thù thực lực cường đại thì có thể dài hơn một chút, ngoài ra mỗi lần chúng bị giết cũng sẽ không rơi ra bất kỳ vật phẩm gì, cho nên người chơi gặp phải đều kính nhi viễn chi, nhưng cũng không thể không nói thể sinh mệnh đặc thù tuyệt đối là thần khí trông giữ.
- Nếu ta nói ở bên trong Vẫn Lạc Phương Chu có rương báu cấp Á Truyền Thuyết thì sao?
Vị Ương Thiển Ngân nhìn thấy Thạch Phong vẫn bất vi sở động, cười khẽ.
- Hơn nữa tình báo của ta cho biết, rương báu cấp Á Truyền Thuyết không chỉ có một, ngoài ra còn có không ít rương báu cấp Sử Thi, trong tay ta có bản đồ có thể trực tiếp dẫn chúng ta tìm tới rương báu, không cần lo lắng cạm bẫy bên trong, chẳng lẽ ngươi vẫn không có một chút hứng thú nào à?
Vẫn Lạc Phương Chu là binh khí cuối cùng của thần chiến thượng cổ, thứ cất bên trong tất nhiên đều là thần linh thượng cổ trước khi chết lưu lại, cho dù chỉ vật phẩm phổ thông, đối với NPC mà nói cũng là chí bảo, càng đừng nói là người chơi.
- Ngươi có bản đồ?
Thạch Phong không khỏi khiếp sợ nhìn Vị Ương Thiển Ngân.
Nếu nói Vẫn Lạc Phương Chu không khiến người ta động lòng thì là giả.
Nhưng muốn đi vào khu nội bộ lấy được bảo vật bên trong cũng không dễ dàng như vậy, là binh khí cuối cùng của thần chiến, cơ quan cạm bẫy bên trong đối với người chơi hiện tại mà nói, căn bản chính là chạm vào là chết, cho nên cho dù về sau dọn dẹp hết những Thâm Uyên Lão Quái đó, cũng không có bao nhiêu người nguyện ý tiến vào trong Vẫn Lạc Phương Chu để mạo hiểm.
Tất cả đều là vì sau khi Thâm Uyên Lão Quái bị dọn dẹp, có rất nhiều người chơi và công hội ùa vào, kết quả người chơi có thể bình an trở về đã ít lại càng ít, cơ hồ 99. 9% người chơi đều chết ở khu ngoại vi, cho dù tiến vào khu nội bộ, thuật thức cạm bẫy bên trong càng lợi hại hơn, thứ có thể lấy đi đã ít lại càng ít, lập tức khiến Vẫn Lạc Phương Chu biến thành một nơi thương tâm khiến người ta vừa yêu vừa hận trong Thần Vực.
Mà có bản đồ vào bên trong thì lại rất khác.
Ở trong Vẫn Lạc Phương Chu trừ những Thâm Uyên Lão Quái thức tỉnh và chút ít thể sinh mệnh đặc thù ra, không có bất kỳ sinh vật nào khác, vấn đề chủ yếu chính là cạm bẫy thuật thức, mà bản đồ của Vẫn Lạc Phương Chu hoàn toàn ghi lại các loại cạm bẫy thuật thức, có thể nói cầm bản đồ của Vẫn Lạc Phương Chu, tương đương với có được một tờ giấy thông hành, chỉ cần cẩn thận Thâm Uyên Lão Quái và thể sinh mệnh đặc thù bên trong, là có thể đi lấy bảo vật một cách thông suốt không có trở ngại gì.
Hiện tại Thạch Phong mới hiểu được lúc trước Thanh Phong Chử Tửu cũng vậy, Vị Ương Thiển Ngân cũng thế, đều để bụng Vẫn Lạc Phương Chu như vậy, thậm chí nguyện ý tiêu tốn bốn ngàn viên Ma Thủy Tinh để thuê bọn họ một giờ…
- Đúng vậy, không tin, ngươi có thể xem một chút, tuy chỉ là tàn đồ, nhưng có thể nối thẳng tới khu nội bộ của Vẫn Lạc Phương Chu.
Vị Ương Thiển Ngân lập tức lấy ra một tấm bản đồ tàn phá chỉ có hai phần năm, tin tức biểu hiện ra là Vẫn Lạc Hào Địa Đồ, phải kiểm tra cẩn thận, còn cần bản thân người nắm giữ đồng ý mới được.
- Ta có thể giúp các ngươi đi vào, có điều ta cũng có một điều kiện.
Thạch Phong nghĩ nghĩ một chút, quyết định vẫn mạo hiểm một lần.
Đời trước phàm là người chơi từ khu nội bộ Vẫn Lạc Phương Chu trở về, thảm nhất cũng có thể kiếm được một thứ có giá trị tương đương với vật phẩm cấp Sử Thi, nếu vận khí tốt thậm chí có thể có được một kiện tàn phiến vật phẩm cấp Truyền Thuyết.
Tàn phiến vật phẩm cấp Truyền Thuyết đó.
Tùy tiện một kiện cũng có thể khiến chiến lực của người chơi đề thăng bay vọt, bất kể là đối với sân thi đấu hắc ám tiếp theo, hay là tranh đoạt chiến vài ngày sau, đều có thể gia tăng không ít phần thắng.
Đến lúc đó cho dù Thâm Uyên Lão Quái bị thả ra, bọn họ cũng có thể ở ngoại vi Quỷ Khốc Lĩnh liệp sát Cự Ma, chỉ là hiệu suất sẽ thấp hơn một chút mà thôi.
Vị Ương Thiển Ngân vốn là muốn thăm dò Thạch Phong một chút, nhưng nghe thấy ngữ khí khẳng định có thể dẫn bọn họ đi vào của Thạch Phong, trên khuôn mặt trắng nõn cũng hiện ra một tia động dung.
- Có điều kiện gì cứ nói, chỉ cần không quá phận, ta đều có thể thay Đoàn trưởng đáp ứng ngươi.
Vị Ương Thiển Ngân mỉm cười, rất dứt khoát đáp ứng ngay, giống như đã sớm đoán được tâm tư của Thạch Phong.