Trong phòng huấn luyện của Linh Dực, lúc này rất nhiều thành viên mới của Linh Dực đều đang tiến hành huấn luyện cơ bản, mọi người nhìn thấy Thạch Phong dẫn theo một thanh niên lạnh lùng bước vào, đều dừng huấn luyện trong tay, ai nấy đều tò mò nhìn tới.
- Người đó là ai? Chẳng lẽ là thành viên mới gia nhập?
- Không đúng, ta biết người này, lúc trước hắn là là một trong những người tới đá quán, có điều bị Hỏa Vũ tỷ thu thập rất thảm.
- Đúng là đủ đáng thương, Hỏa Vũ tỷ đối chiến với người ta chưa bao giờ lưu thủ, điểm này quả thực là từ cùng một khuôn với Lôi huấn luyện viên đúc ra...
- Chẳng lẽ lần này hắn vẫn muốn muốn khiêu chiến Hỏa Vũ tỷ à?
...
Tất cả mọi người nhao nhao suy đoán, về phần chuyện Du Tử Bình có thể thắng hay không, bọn họ chưa từng nghĩ tới, bởi vì ở trong mắt bọn họ, có thể chống đỡ được quá năm giây trên tay Hỏa Vũ đã là kỳ tích rồi.
Thắng?
Ai từng thấy người thường có thể thắng quái vật chưa?
- Lữ Tu, ngươi tới đây một chút.
Sau khi Thạch Phong đi vào phòng huấn luyện, nhìn về phía một thanh niên khoảng hơn hai mươi tuổi thân hình hơi gầy gò, nói.
- Hôm nay chính là lúc kiểm tra thực lực của ngươi.
- Vâng.
Lữ Tu vội vàng nói.
- Lữ Tu?
Du Tử Bình kinh ngạc nhìn Lữ Tu đi tới.
Lần trước tới đá quán, Lữ Tu trực tiếp rời khỏi võ quán Bạch Hổ đi tham gia trắc nghiệm Studio Linh Dực.
Trước kia khi ở võ quán Bạch Hổ cũng là học viên trung cấp, hắn nhớ rõ trình độ của Lữ Tu, chỉ có thể nói miễn cường đạt tới tiêu chuẩn học viên trung cấp, cho nên lúc trước hắn cũng tỏ vẻ cao hứng vì Lữ Tu rời khỏi, dẫu sao không phải ai cũng có thể đi được xa trên con đường này, tới studio game nói không chừng sẽ có phát triển tốt hơn.
Hiện tại xem ý của Thạch Phong, không ngờ là muốn để hắn đánh một trận với Lữ Tu, đây quả thực chính là đang đùa.
Rốt cuộc Thạch Phong hiện tại xem thường hắn tới mức nào?
- Được rồi, hai người các ngươi lên lôi đài, thời hạn là ba phút.
Thạch Phong không giải thích gì, trực tiếp phân phó.
Một câu của Thạch Phong, lập tức dẫn tới sự chú ý của tất cả người ở đây.
- Trò hay tới rồi, ta làm nhà cái, tỷ lệ cược một ăn năm, ai mua Du Tử Bình thắng có thể đạt được tỷ lệ cược gấp năm, các ngươi đừng có bỏ qua!
Lúc này Hắc Tử nói.
- Được, ta cược Lữ Tu.
- Ta cũng cược Lữ Tu.
- Ta cược một bình Bách Quả Giai Nhưỡng mua Lữ Tu thắng.
...
Kết quả ở đây không có một ai cược Du Tử Bình thắng, sắc mặt Hắc Tử biến thành vô cùng khó coi.
Có điều sắc mặt khó coi nhất vẫn là Du Tử Bình, tốt xấu gì hắn ở võ quán Bạch Hổ cách học viên cao cấp chỉ thiếu một chút, sao đến trong mắt những người này lại thành người qua đường, tùy ý có thể bị quật ngã.
Đối với điều này, Lữ Tu cảm thấy áp lực rất lớn, hắn biết rõ sự lợi hại của Du Tử Bình, không ngờ Thạch Phong cũng vậy, thành viên hạch tâm khác của Studio Linh Dực cũng thế, không ngờ đều muốn cược hắn thắng, cái này nghĩ như thế nào cũng là chuyện không thể.
- Bắt đầu đi.
Thạch Phong nhìn thấy hai người đều đã chuẩn bị xong, lập tức hô lên.
- Lữ Tu, có bản sự gì thì cứ đến đây đi, ta cũng rất hiếu kỳ thành quả của ngươi trong đoạn thời gian này ở Studio Linh Dực.
Du Tử Bình nhìn Lữ Tu nghiêm túc nói.
Lữ Tu cũng gật đầu, lập tức lao về phía Du Tử Bình.
Chỉ thấy Lữ Tu đột nhiên đánh ra một quyền, trong không khí cũng truyền ra từng trận kình phong, tốc độ cực nhanh, chỉ có thể miễn cưỡng nhìn thấy quyền ảnh.
- Nhanh quá.
Du Tử Bình không khỏi kinh ngạc, so với Lữ Tu lúc trước, sự chính xác và tốc độ ra quyền này đề thăng không chỉ một cấp bậc.
Có điều bản thân Du Tử Bình cũng không phải học viên bình thường, một tay gạt lên, nghiêng người xông vào chính diện Lữ Tu, đột nhiên đâm về phía Lữ Tu.
Mà Lữ Tu giống như đã sớm nhìn thấu, một quyền bị gạt lên, đồng thời bộ pháp dưới chân cũng dịch sang bên, toàn bộ thân thể lướt qua phía sau Du Tử Bình, không bị đụng vào thân thể.
- Né tránh?
Du Tử Bình hơi kinh ngạc.
Có điều Du Tử Bình rất nhanh liền hồi thần, lại tiếp tục mãnh công, từng chiêu từng thức đều phát huy nhanh chuẩn độc một cách vô cùng nhuần nhuyễn, khiến người ta căn bản không kịp chống đỡ.
Nhưng sau khi liên tiếp tấn công điên cuồng, Lữ Tu không bị đánh trúng như trong tưởng tượng, ngược lại nhờ vào thân pháp và bộ pháp linh hoạt mà nhất nhất né tránh.
Sau khi Du Tử Bình tấn công điên cuồng một đợt, Lữ Tu phát hiện Du Tử Bình đã kiệt sức, lập tức lại gần.
Du Tử Bình biết không tốt, chỉ có thể trước tiên vung ra một quyền để ngăn cản thế công của Lữ Tu, có điều Lữ Tu lại không có ý dừng lại, nghênh đón một quyền của Du Tử Bình mà xông tới, mắt thấy một quyền này sắp đánh trúng Lữ Tu, đầu Lữ Tu đột nhiên nghiêng sang bên.
Lập tức khiến quyền đầu của Du Tử Bình sượt qua mặt, để lại một vết máu, có điều cũng khiến Lữ Tu đã tiến vào bên trong lĩnh vực của Du Tử Bình, tốc độ của bản thân cộng thêm tốc độ cánh tay, trực tiếp đâm vào cổ Du Tử Bình.
Một đâm này khiến Du Tử Bình không khỏi lui ba bước, cảm giác đầu biến thành có chút mê muội, mà Lữ Tu ngay sau đó đánh một chưởng vào bụng Du Tử Bình đang không phản ứng kịp thời, lập tức cả người Du Tử Bình nằm trên mặt đất.
Người giành được Thắng lợi cuối cùng là Lữ Tu.
Cho tới khi Du Tử Bình ngã xuống đất, Lữ Tu cũng cảm thấy giống như đang nằm mơ, luôn cảm thấy Du Tử Bình là đang nương tay, bằng không sao toàn thân lại có nhiều sơ hở như vậy, hơn nữa phương thức công kích rất đơn điệu, quả thực chính là đang nói với hắn cách né tránh.