Lúc trước khi nàng thấy Trầm Tịch Tam Nguyệt, pháp trượng trong tay Trầm Tịch Tam Nguyệt là một pháp trượng gỗ đen, dựa theo suy đoán của nàng thì pháp trượng đó chắc là pháp trượng Ám Kim cực phẩm, hiện giờ khi đối chiến lại đột nhiên đổi pháp trượng khác, đây chính là tối kỵ trong PK.
Dẫu sao giữa vũ khí và vũ khí là có chênh lệch rất nhỏ, sau khi người chơi đã quen thuộc với một kiện vũ khí, đột nhiên cầm vũ khí mình chưa từng sử dụng, căn bản không thể phát huy ra trạng thái tốt nhất.
Hiện tại đã đổi vũ khí, vậy cũng chỉ có một loại khả năng.
Pháp trượng trong tay Trầm Tịch Tam Nguyệt lúc này là pháp trượng lúc trước không thể sánh bằng, không cần nói cũng biết là pháp trượng cấp Sử Thi.
Hơn nữa trang bị được thay trên người Trầm Tịch Tam Nguyệt không chỉ có một kiện, mà là khoảng hai kiện, cộng thêm Trầm Tịch Tam Nguyệt vốn là Phó đoàn trưởng của Luyện Ngục Quân Đoàn, bản thân ít nhất chắc cũng một kiện vật phẩm cấp Sử Thi.
Nói cách khác hiện tại trên người Trầm Tịch Tam Nguyệt, ít nhất cũng có ba kiện vật phẩm cấp Sử Thi...
Nghĩ đến đây, cho dù Phượng Thiên Vũ thân là Các chủ Long Phượng Các, cũng không khỏi có chút đau đầu.
Sự cường đại của vật phẩm Cấp Sử Thi không chỉ là có đề thăng không nhỏ đối với thuộc tính cơ bản, phần lớn là vì hiệu quả kỹ năng vật phẩm cấp Sử Thi tự mang.
Tuy nàng không biết Bán Hạ Khuynh Thành mạnh thế nào, nhưng trên vũ khí trang bị là khẳng định không bằng Trầm Tịch Tam Nguyệt.
Mà Trầm Tịch Tam Nguyệt có thể trở thành Phó đoàn trưởng của Luyện Ngục Quân Đoàn, ít nhất cũng có trình độ chiến đấu Lưu Thủy cảnh, có thể đoán trước hướng đi của đối phương, cộng thêm nghề nghiệp đặc thù Vong Linh Triệu Hoán Sư lại càng là hợp nhau tăng thêm sức mạnh, cho dù đối mặt với cao thủ Chân Không cảnh có vũ khí trang bị cùng cấp bậc cũng có thể đánh một trận.
Ngay khi Phượng Thiên Vũ cảm thấy vô vọng, chỉ thấy Bán Hạ Khuynh Thành trên lôi đài đi tới.
Lúc này Bán Hạ Khuynh Thành mặc áo choàng đen, chỉ lộ ra khuôn mặt, hoàn toàn không thể nhìn ra cấp bậc và trang bị, có điều dung mạo tuyệt mỹ lại khiến người xem ở đây đều không khỏi kinh thán, mà khí chất của Bán Hạ Khuynh Thành cũng hoàn toàn hình thành đối lập rõ ràng với Trầm Tịch Tam Nguyệt.
Nếu nói Trầm Tịch Tam Nguyệt là hắc ám và tử vong, như vậy Bán Hạ Khuynh Thành chính là quang minh và sức sống.
- Vị đại mỹ nữ này là ai vậy? Sao ta không thấy trên tư liệu của Tu La Chiến Đội, chẳng lẽ là vương bài bí mật của Tu La Chiến Đội à?
- Sao có thể, lúc trước ta đã tra tìm tư liệu của vị mỹ nữ này, nàng căn bản không có chiến tích lợi hại gì cả, rất có thể là Tu La Chiến Đội muốn bồi dưỡng người mới, mới để nàng xuất chiến.
Khi Bán Hạ Khuynh Thành vừa xuất hiện, người trong thính phòng cũng bắt đầu chú ý.
Tuy trận này thi đấu Tu La Chiến Đội là thua chắc rồi, dẫu sao trước Tu La Chiến Đội toàn thắng Quang Huy Chi Sư Chiến Đội, thực lực bản thân vẫn rất mạnh, chỉ là vận khí kém một chút, hiện tại trong Tu La Chiến Đội đột nhiên có thêm một người lạ, làm sao có thể khiến người ta không chú ý.
Trầm Tịch Tam Nguyệt mặt mày tươi cười nhìn Bán Hạ Khuynh Thành đi lên, cười nói:
- Tình báo ta là Vong Linh Triệu Hoán Sư, chắc ngươi đã biết rồi, yên tâm đi, ta sẽ không triệu hồi ra một đống sinh vật vong linh chiến đấu với ngươi đâu, cái này cũng coi như là đẻ tăng thêm một chút lạc thú cho trận thi đấu này đi.
- Vậy thì đa tạ, có điều ta khuyên ngươi tốt nhất từ lúc ban đầu hãy toàn lực ứng phó, bằng không chiến đấu sẽ kết thúc rất nhanh đó.
Bán Hạ Khuynh Thành mỉm cười, nụ cười ngọt ngào đó đủ để khiến băng tuyết tan chảy.
- Vậy à, thế ta cũng sẽ nghe theo đề nghị của ngươi, rất nhanh sẽ cho mọi người nhìn thấy bộ dạng bi thảm của ngươi.
Trầm Tịch Tam Nguyệt cười lạnh, vốn vẫn muốn trêu chọc Bán Hạ Khuynh Thành một chút, có điều hiện tại nàng lại muốn thay đổi chủ ý.
Tuy hai người đều mặt mày tươi cười, có điều người trong thính phòng nghe thấy đối thoại của bọn họ, cũng không khỏi có chút trong lòng lạnh toát.
Lúc này đếm ngược trong sân thi đấu cũng chính thức bắt đầu.
5 giây!
4 giây!
3 giây!
...
Theo đếm ngược bắt đầu, người trong thính phòng cũng đều nhìn chằm chằm đếm ngược trên lôi đài, trong lòng trở nên khẩn trương.
Cao thủ quyết đấu, chính là không giống người chơi bình thường PK, lúc ban đầu sẽ tiến vào chiến đấu tốc độ cao, phát huy lực lượng thân thể đến cực hạn, phải nhìn thật kỹ, phải hết sức chăm chú.
Trong nháy mắt đếm ngược kết thúc, Trầm Tịch Tam Nguyệt liền hành động, bắt đầu ngâm xướng chú ngữ, một tay cấp tốc viết, căn bản không nhìn thấy bóng của tay, mà bên cạnh Trầm Tịch Tam Nguyệt thì hình thành từng ma pháp trận màu xám, khiến mọi người nhìn mà trợn mắt há hốc mồm.
- Mẹ kiếp! Tam trọng thi pháp! Nàng còn là người sao?
- Thật không hổ là Phó đoàn trưởng Luyện Ngục Quân Đoàn, thực lực này quả thực không phải người.
Nhất trọng thi pháp đối với người chơi bình thường mà nói sẽ rất khó, bởi vì khi thi pháp chú ngữ và viết chú văn mà không chuẩn, cuối cùng sẽ dẫn tới độ hoàn thành của thi pháp giảm mạnh.
Nhị trọng thi pháp chỉ có một số rất ít cao thủ mới có thể làm được, đây không chỉ phải đọc chú ngữ và viết chú văn vô cùng tiêu chuẩn, một điểm quan trọng hơn là tốc độ, phải ở trong thời gian rất ngắn hoàn thành mới được, bằng không hệ thống sẽ phán định thời gian giữa thi pháp quá dài, dẫn tới thi pháp bị gián đoạn.
Tam trọng thi pháp thì càng không cần phải nói, đó quả thực chính là chuyện mà người chơi hệ ma pháp hằng ao ước, đã không phải nói nỗ lực là có thể làm được, cái này cần thiên phú!