Nhạn Thu gật đầu. Thạch Phong vốn còn kỳ quái vì sao Đọa Thiên Phong và Nhạn Thu nhìn thấy hắn ở cảm thấy ngạc nhiên, theo lý mà nói, lúc trước hắn từng chiến đấu trong sân thi đấu, nhưng nghe thấy hai người nói như vậy, lập tức hiểu là có chuyện gì.
Sân thi đấu hắc ám thi đấu, đối với rất nhiều người mà nói là không có hứng thú lắm, dẫu sao các thế lực siêu cấp cũng không lấy ra bản lĩnh thật sự để chiến đấu, nhưng hội đấu giá Hắc Ám thì khác. Cho nên rất nhiều người không tới quan sát thi đấu, chỉ chờ hội đấu giá bắt đầu mới tiến vào sân thi đấu hắc ám, cho nên không biết chuyện của hắn cũng là bình thường.
Hơn nữa Đọa Thiên Phong và Nhạn Thu được Linh Ẩn dẫn tới, càng không thể biết chuyện có liên quan tới Tu La Chiến Đội. Được Đọa Thiên Phong và Nhạn Thu nhiệt tình mời, Thạch Phong nghĩ nghĩ một chút cũng đáp ứng.
Ghế lô ở tầng hai không phải là muốn vào là có thể vào, chỉ có thế lực siêu cấp mới có đãi ngộ như vậy, công hội nhất lưu thì đừng có hòng, về phần công hội nhị lưu chỉ là có thể tham gia hội đấu giá này đã cảm thấy vinh quang vô thượng rồi.
Đúng như Nhạn Thu nói, ghế lô ở tầng hai của hội đấu giá Hắc Ám được hưởng tư cách biết trước tất cả vật phẩm đấu giá, như vậy có thể phân phối tiền của mình một cách hợp lý để mua vật phẩm, cái này cũng có thể nói là ưu thế thân phận và địa vị mang đến, như là công hội nhất lưu cũng chỉ có thể lẳng lặng chờ từng vật phẩm đấu giá được đưa lên.
Ngay khi Thạch Phong và Đọa Thiên Phong vừa nói chuyện phiếm vừa đi lên lầu, Linh Ẩn đột nhiên kéo Nhạn Thu ở, nhỏ giọng hỏi:
- Tiểu Thu, lúc trước ngươi nói Khinh Hiên không chịu rời khỏi công hội, chính là bởi vì hắn à?
- Cái này thì ta cũng không rõ, ta chỉ biết Dạ Phong từng cùng Khinh Hiên làm nhiệm vụ mấy lần, sau đó cho dù ta khuyên bảo như thế nào, Khinh Hiên cũng không chịu rời khỏi Linh Dực Công Hội, có điều Linh Dực Công Hội đích xác rất lợi hại, hiện tại nghĩ lại ta cũng có chút hâm mộ Khinh Hiên.
Nhạn Thu lắc đầu nói.
- Thì ra là có chuyện như vậy. Linh Ẩn nghe thấy Nhạn Thu nói như vậy, nhìn bóng lưng của Thạch Phong ở phía trước, trong mắt có thêm một chút là.
- Xem ra phải tìm cơ hội, làm quen một chút với hắn.
...
Ghế lô ở tầng hai của Hội đấu giá Hắc Ám rất lớn, giống như một sân bóng rổ, trừ có chuyên gia ở bên cạnh phục vụ ra, trên bàn còn bày rất nhiều đồ uống và rượu ngon quý giá, tùy tiện một bình lấy ra cũng có giá năm mươi sáu mươi ngân tệ, có có thậm chí là hơn ba kim tệ, có thể cho người chơi tùy ý uống, có thể thấy được hội đấu giá Hắc Ám là tài đại khí thô cỡ nào.
Đọa Thiên Phong nhìn rượu ngon trên bàn, của không khỏi nuốt nuốt nước miếng. Rượu ngon có giá ba kim tệ, ngay cả hắn cũng không nỡ uống, bình thường uống rượu ngon mấy chục ngân tệ đã là rất xa xỉ rồi.
Sau khi đám người Thạch Phong ngồi xuống, nhân viên phục vụ đứng ở bên cạnh lấy ra một danh sách của hội đấu giá, đưa tới tay mỗi người.
- Các vị tân khách, lần này hội đấu giá của chúng ta chia làm hai giai đoạn, giai đoạn thứ nhất là do chúng ta chủ trì hội đấu giá, vật phẩm đấu giá toàn bộ đều ở trên danh sách, giai đoạn thứ hai chính là dùng vật đổi vật, nếu các ngươi có vật phẩm là muốn trao đổi, hội đấu giá chúng ta se tuyên truy cùng thay, có điều để bảo đảm chất lượng của vật phẩm trao đổi, mỗi kiện vật phẩm chúng ta cùng thu bốn mươi viên Ma Thủy Tinh hoặc là mười kim tệ phí thủ tục, nếu là nguyên vật liệu, chúng ta sẽ dựa theo bộ sáu mươi viên Ma Thủy Tinh hoặc là mười lăm kim tệ để thu phí dụng.
Sau khi tất cả mọi người có được danh sách, nhân viên phục vụ của nói ra quy trình đại khái của hội đấu giá Hắc Ám.
Đối với điều này, Đọa Thiên Phong và Nhạn Thu đều chau mày.
- Thế của quá tham rồi.
Nhạn Thu không khỏi nhỏ giọng nói.
Chỉ là tuyên truyền vật phẩm bay trao đổi trên hội đấu giá, không nói có thể giao dịch thành công hay không, ở lấy bốn mươi viên Ma Thủy Tinh hoặc là mười kim tệ, đây quả thực chính là hành vi cướp tiền một cách quang minh chính đại!
Phải biết rằng cho dù là người chơi cao thủ, muốn có được mười kim tệ cũng cần một đoạn thời gian rất dài, bằng không cũng sẽ không phát sầu vì tiền tọa kỵ.
Lúc này Đọa Thiên Phong và Nhạn Thu mới hiểu, chẳng trách trong ghế lô tầng hai lại bày nhiều rượu ngon như vậy, thì ra vẫn là tự bọn họ bỏ tiền.
Lần này đến hội đấu giá, mọi người trừ cảm thấy hứng thú với vật phẩm mà phía chủ sự phải đấu giá ra, phần lớn là muốn dùng vật đổi vật, dẫu sao trong Thần Vực rất nhiều bảo vật là vô giá, nếu đổi thành kim tệ hoặc là Ma Thủy Tinh đối với người ở đây mà nói, căn bản không cần thiết. Ngược lại bọn họ nguyện ý dùng kim tệ và Ma Thủy Tinh để mua những thứ mà không mua được trên thị trường hơn.
Đối với điều này Linh Ẩn chúng cười cười với biểu hiện của Nhạn Thu.
Phàm là người có thể có được thư mời lên ghế lô tầng hai, có ai không phải là tồn tại có thân phận và địa vị cực cao, đối với bọn họ mà nói, bốn mươi viên Ma Thủy Tinh hay là mười kim tệ, căn bản chính là mưa bụi.
Hơn nữa phía chủ sự làm như vậy, cũng là để bảo đảm chất lượng vật phẩm được lấy ra, nếu vật phẩm có giá trị không cao, bỏ ra mười kim tệ để trao đổi với người khác, đó là hành vi rất không đáng.
Ở đây đều không phải hạng thiếu tiền, tất nhiên không thể bởi vì những vật phẩm thật giả lẫn lộn này mà lãng phí thời gian.