Ở đời trước hắn không hề có tiếp xúc với Tự Do Liên Minh, không nói có hảo cảm, cũng không có chán ghét, nguyện ý giúp một tay đã rất không tồi rồi.
Quân Vô Thường nghe thấy Thạch Phong nói như vậy, sắc mặt khó coi không nói nên lời.
Nhưng cũng không thể không nói, hai bên trên địa vị đã có biến hóa rất lớn, hiện tại bọn họ đã rơi vào thế yếu tuyệt đối, mà Thạch Phong hoàn toàn có thể điều khiển Tấn Long Khoái Đĩnh rời khỏi chiến trường này.
Quân Vô Thường cắn răng nói:
- Được! Ta đáp ứng ngươi.
Lúc này Quân Vô Thường đã có xung động muốn khóc, có nói thế nào thì hắn cũng là cao thủ hải chiến không ai không biết không ai không hay ở Chung Kết Hải Vực, hiện tại lại không có một chút biện pháp nào với Thạch Phong, nếu nói ra sợ rằng không có ai tin.
Sau đó hai bên ký kết khế ước hệ thống, sau khi Hải Vương Xà chết tất cả đồ rơi ra đều thuộc về Thạch Phong.
Sau khi ký kết khế ước, Quân Vô Thường trực tiếp mời Thạch Phong gia nhập đoàn đội, nhưng bị Thạch Phong trực tiếp cự tuyệt.
- Không tổ chức thành đoàn thể à?
Quân Vô Thường nhìn Thạch Phong trong màn hình, rất khó hiểu hỏi.
Bình thường hải chiến có yêu cầu rất nghiêm khắc với vị trí di chuyển của ca nô, cần từng thời khắc chỉ huy, Thạch Phong đã nói có biện pháp kích sát Hải Vương Xà, theo lý mà nói gia nhập đoàn đội chỉ huy nên là chuyện rất bình thường, nhưng hiện tại lại không gia nhập đoàn đội, thế thì chỉ huy làm sao được?
- Không cần, việc các ngươi phải làm chỉ có một, đó chính là bảo trì cực hạn cực hạn năm trăm mét để công kích Hải Vương Xà, chuyện tiếp theo để ta làm là được.
Thạch Phong giải thích một chút.
Quân Vô Thường nghe giải thích của Thạch Phong, thiếu chút nữa thì tắc thở.
Nào có kiểu chỉ huy hải chiến như vậy?
Chẳng lẽ chỉ dựa vào một chiếc ca nô cấp Huyền Thiết, có thể ngăn cản Hải Vương Xà?
Phải biết rằng bọn họ chính là bốn chiếc ca nô cấp Thanh Đồng ngăn cản qua lại, mới miễn cưỡng kháng được.
Có điều sau khi Thạch Phong nói xong trực tiếp cắt đứt liên lạc, Quân Vô Thường cũng chỉ đành dựa theo phân phó của Thạch Phong, bắt đầu tổ chức lại đội hình, bảo trì cự ly với Hải Vương Xà.
Mà lúc này Thạch Phong cũng khống chế Tấn Long Khoái Đĩnh xông lên, mắt thấy Hải Vương Xà lao về phía một chiếc ca nô cấp Thanh Đồng, Thạch Phong lại dùng ra Tỏa Long Pháo, chỉ là lần này sử dụng đạn dược đặc thù.
Ma Đạo Mạch Xung Tạc Đạn sơ cấp.
Trải qua cướp sạch kho vũ khí lần trước, tuy đã dùng không ít Hóa Thạch Bạo Long, có điều trong tay Thạch Phong vẫn còn hơn hai mươi quả.
Ầm!
Theo Tỏa Long Pháo phóng ra, một đạo hắc mang lại đánh trúng Hải Vương Xà.
-1574917!
Lực lượng của Tỏa Long Pháo kết hợp với Ma Đạo Mạch Xung Tạc Đạn sơ cấp, trong nháy mắt trên mặt biển đã cuốn lên sóng gió.
- Đây rốt cuộc là công kích gì vậy?
Quân Vô Thường nhìn mà trố mắt cứng họng,
- Đó rốt cuộc là ca nô cấp bậc gì?
Một pháo chính là hơn một trăm vạn thương tổn, quả thực là không có gì để nói.
Lúc này người chơi của Tự Do Liên Minh đều trợn mắt há hốc mồm.
Một số người chơi nhớ tới lúc trước vẫn muốn tiêu diệt Thạch Phong, lúc này đều cảm thấy may mắn không thôi, nếu thực sự khai chiến, sợ rằng một pháo này đã có thể đánh chìm một chiếc ca nô cấp Thanh Đồng.
Thạch Phong lại hờ hững với thương tổn như vậy.
Sau khi hải thú cấp vương tiến vào giai đoạn thứ hai, nhìn thì rất mạnh, lại chỉ là miệng cọp gan thỏ.
Nói là thể hoàn chỉnh, chỉ là dùng tất cả năng lực để cường hóa công kích, nhưng sức phòng ngự thì tốc độ di chuyển sẽ bị cắt giảm, chỉ cần có thể cầm chân, trên cơ bản đã vượt qua rồi.
Nhưng rất nhiều hạm đội chính là không cầm chân được lâu như vậy.
Cũng may đây chỉ là hải thú cấp vương bậc đại lĩnh chủ, dựa vào Tấn Long Khoái Đĩnh cấp Bí Ngân, trên tốc độ có thể có thể chiếm, cộng thêm uy lực của Tỏa Long Pháo đủ lớn, có thể hấp dẫn được cừu hận, bằng không hắn đã sớm té rồi.
Ngoài ra kỹ năng chiêu thức hải thú cấp vương sử dụng ở giai đoạn thứ hai sẽ rất thường xuyên, cơ hồ đều là đại chiêu quần thể, nếu không thể trước khi hỏa lực của hạm đội bị cắt giảm trên trình độ nhất định làm thịt Hải Vương Xà, như vậy toàn đoàn cứ chờ chết đi.
Sau công kích của Tỏa Long Pháo, Hải Vương Xà cũng biến thành có chút chật vật, chỗ trên người bị đánh trúng, không chỉ là đơn giản là đổ máu, toàn bộ lân giáp bảo hộ đều bị nổ sạch, trên người là một mảng cháy đen.
- Gừ.
Hải Vương Xà nhìn chằm chằm Tấn Long Khoái Đĩnh, trong ánh mắt trừ một tia kiêng kị ra, phần lớn là sát ý nồng đậm, sát ý há to miệng, phun ra liệt hỏa và tử lôi đánh về phía Tấn Long Khoái Đĩnh.
- Xem ra hiệu quả không tồi.
Thạch Phong biết cừu hận đã ổn định, không nói hai lời quay đầu rời đi, nhân tiện còn mở ra Ma Năng Gia Tốc, khiến tốc độ di chuyển đề thăng 100%, thoải mái né tránh công kích của hỏa diễm và lôi điện.
Vốn tốc độ của Tấn Long Khoái Đĩnh nhanh hơn Hải Vương Xà, tăng tốc 100% lại bảo trì cách Hải Vương Xà 600 mét, cự ly này vừa hay là cự ly công kích cực hạn của Hải Vương Xà, hắn vừa gia tốc Hải Vương Xà sẽ không chạm được vào hắn, đồng thời cũng sẽ không để Hải Vương Xà từ bỏ đuổi bắt hắn.
- Hắn rốt cuộc là thần thánh phương nào?
Quân Vô Thường nhìn cự ly khống chế ca nô của Thạch Phong, còn có tốc độ của Tấn Long Khoái Đĩnh, trong lòng khiếp sợ không nói ra lời.
Lúc này hắn mới hiểu được, vì sao Thạch Phong nói đều giao cho hắn.