Trọng Sinh Chi Tối Cường Kiếm Thần (Dịch Full)

Chương 1716 - Chương 1716: Ác Ma Sơ Hiện (1)

Trọng Sinh Chi Tối Cường Kiếm Thần Chương 1716: Ác ma sơ hiện (1)

Chắc Thất Tội Chi Hoa không thể biết được.

Có điều nhìn kỹ, sẽ phát hiện những người chơi xông lên này, không ai không phải là người chơi hồng danh, trong đó còn có người chơi hắc danh, rõ ràng đều là lão thủ thường xuyên kích sát người chơi.

- Đáng chết, không ngờ lại muốn đánh nhau, vậy liều mạng với bọn họ, đều mở pháo cho ta, bắn chết lũ chó này.

Quân Vô Thường rất tức giận với hành vi của Thất Tội Chi Hoa, hiện tại đối diện đã cất ca nô, khiến bọn họ căn bản không thể công kích ca nô, như vậy điều đuy nhất có thể làm chính là bắn chết bọn họ.

Trong Thần Vực muốn thu hồi thuyền đều cần hơn bốn mươi giây dẫn dắt, nhưng hiện tại hai bên cách nhau 300 mét, thời gian bốn mươi giây căn bản là không đủ, chỉ cần vừa tiến vào trạng thái chiến đấu, người chơi không thể cất thuyền đi.

Điều duy nhất có thể làm chính là giết hết tất cả người đối diện.

Theo tiếng hỏa pháo vang lên, từng quả đạn pháo bắn về phía thành viên Thất Tội Chi Hoa đang chạy tới.

- Ngu xuẩn.

Du Hiệp áo đen cấp 43 cầm đầu nhìn đạn pháo bắn tới, nói với vẻ khinh thường.

Tuy uy lực của hỏa pháo trên ca nô rất lớn, một pháo có thể tiêu diệt người chơi, nhưng đạn pháo bắn ra có lẽ có thể bắn trúng người chơi bình thường hoặc là người chơi tinh anh, nhưng lại không thể bắn trúng được cao thủ, bởi vì cao thủ có thể thông qua đường đạn mà hệ thống nhắc nhở để đoán trước đường bắn mà né tránh trước.

Chỉ thấy hơn một trăm thành viên của Thất Tội Chi Hoa đã cách đám người Thạch Phong càng lúc càng gần, rất nhanh đã đột phá cự ly 250 mét, lại đột phá cự ly 200 mét.

Hỏa pháo của ca nô Thanh Đồng ở trước mặt những cao thủ của Thất Tội Chi Hoa này căn bản là không có tác dụng, tất cả đều bị né tránh, không có một ai bị bắn trúng.

Đám người Quân Vô Thường thấy một màn này, trong lòng buồn bực không nói nên lời, vốn tưởng rằng đã trốn thoát khỏi sự uy hiếp của Hải Vương Xà, hiện tại lại đối mặt với một đoàn cao thủ muốn cướp thuyền.

Quả thực là họa vô đơn chí.

- Chuẩn bị phân tán, nhớ kỹ đừng làm tổn hại tới ca nô, đó chính là thứ mà lão đại Man Thương chỉ tên muốn có.

Du Hiệp áo đen cầm đầu dặn dò trong trò chuyện đoàn đội.

- Lão đại yên tâm, chúng ta sẽ khiến bọn họ ngay cả cơ hội tự hủy cũng không có.

Những người khác đều cười lạnh nói.

Nhìn đám người Thạch Phong và Quân Vô Thường giống như nhìn người chết.

Mắt thấy khi sắp xông tới cự ly 100 mét, một cột sáng màu đen hiện lên, mọi người còn chưa kịp phản ứng.

Ầm!

Mặt biển vốn đã kết thành khối băng dày đột nhiên bốc hơi, lộ ra nước biển màu lam, về phần phạm vi bao phủ thì khoảng bán kính 25 mét, mà sáu gã thành viên của Thất Tội Chi Hoa vốn đứng ở đó đã lập tức hóa thành tro tàn, rơi ra mười hai kiện vũ khí trang bị, lẳng lặng trôi bồng bềnh trên mặt nước.

Một kích của Tỏa Long Pháo, lập tức khiến tất cả mọi người của Thất Tội Chi Hoa đều hít một hơi lạnh.

Lúc trước công kích của những hỏa pháo đó tối đa chỉ lưu lại một cái hố nhỏ trên mặt băng, hiện tại lại một kích làm bốc hơi toàn bộ tầng băng, hơn nữa tốc độ công kích là nhanh hơn hỏa pháo lúc trước gấp đôi, phạm vi công kích lại càng khoa trương hơn.

Cho dù không có tốc độ nhanh như vậy, nhưng diện tích bao phủ lớn như vậy, muốn né tránh cũng là chuyện vô cùng khó khăn.

- Chiếc ca nô đó rốt cuộc là cấp bậc gì?

Sắc mặt Du Hiệp áo đen Cầm đầu hơi trầm xuống.

Pháo kích của ca nô Cấp Huyền Thiết hắn không biết đã từng dùng bao nhiêu lần rồi, biết rất rõ công kích của ca nô cấp Huyền Thiết là không có uy lực và tốc độ như vậy.

Pháo kích như vậy sẽ theo cự ly ngắn lại, mà uy hiếp đối với bọn họ cũng lại càng lớn.

Vốn tưởng rằng đây chỉ là một trò chơi để giải buồn, không ngờ lại đụng phải gốc rạ cứng.

Mà đám người Quân Vô Thường của Tự Do Liên Minh cũng rất vui mừng.

- Ha ha ha, ca nô cấp Bí Ngân đúng là lợi hại, một pháo này đã đánh cho bọn họ choáng váng rồi.

- Lần này xem bọn họ còn dám lên không?

...

Người của Tự Do Liên Minh nhìn đám người Thất Tội Chi Hoa cả nửa ngày vẫn bất động, không khỏi cười ha hả, bội phục thủ đoạn chấn nhiếp mà Thạch Phong thể hiện ra không thôi.

- Thủ đoạn của Dạ Phong này lợi hại quá.

Quân Vô Thường nhìn mặt băng bị đánh trúng, trong lòng cảm khái không thôi.

Không thể không nói Thạch Phong tính toán quá tốt, những người xông lên này ở ngoài hơn 200 mét là vị trí đứng rất phân tán, cho dù pháo kích dày đặc, một lần có thể bắn chết được một người đã là tốt lắm rồi, mà những người này xông tới còn hơn 100 mét, vị trí đứng sẽ gần lại một chút, cộng thêm cự ly ngắn, thời gian cho những người này phản ứng không nhiều lắm, mới một kích tiêu diệt sáu người, nếu ở ngoài 200 mét thì nã pháo căn bản không có hiệu quả chấn động như vậy.

Mà sau một kích này, đối phương khẳng định sẽ vô cùng kiêng kị bọn họ, chắc sẽ không đánh tiếp.

Có điều Quân Vô Thường vừa nghĩ như vậy xong, lại thấy trên mặt người của Thất Tội Chi Hoa ở đối diện đều lộ ra nụ cười hưng phấn.

- Sâm ca, đối phương khó chơi như vậy, giờ chúng ta có thể dùng ra một chiêu đó rồi chứ.

Một vị Thích Khách u lãnh cấp 42 nhìn về phía Du Hiệp áo đen cầm đầu, cười nói. Mà đối với đồng bạn đã chết lúc trước lại không có một chút cảm giác gì.

- Được rồi, đối phương đã như vậy rồi.

Du Hiệp áo đen nhìn thấy mọi người nhiệt tình như vậy, đành gật đầu,

- Có điều các ngươi phải nhớ kỹ, một người cũng không thể buông tha, ngay cả linh hồn của bọn họ cũng vậy.

Bình Luận (1)
Comment
Vanvuqwert 4
Vanvuqwert
Reader
2 Tháng Trước
Ko thấy ai bình luận
Trả lời
| 0