Một nhóm sáu người xuất hiện, muốn không khiến người ta chú ý cũng khó.
- Bọn họ rốt cuộc là ai?
Quân Vô Thường quay đầu lại nhìn, vẻ mặt vô cùng khiếp sợ.
Người khác của Tự Do Liên Minh cũng giật mình.
Hình thể con Ác Ma Khuyển ba đầu đó quá lớn, hoàn toàn không giống tọa kỵ, ngược lại giống một con quái lĩnh chủ hơn.
Tọa kỵ như vậy bọn họ trước kia ngay cả nghe cũng chưa từng nghe qua.
Về phần dã nhân cưỡi Ác Ma Khuyển ba đầu, cấp bậc lại cao tới cấp 45!
Mà Thạch Phong thì lập tức nhận ra dã nhân cưỡi Ác Ma Khuyển ba đầu này.
Man Thương!
Cũng là cao thủ vang danh trong Thất Tội Chi Hoa, xưng hào của ngoại giới đối với Man Thương là Man Thần, thông qua xưng hào có thể nhìn ra thực lực của Man Thương là thế nào.
Ở trong Thần Vực phàm là có thể được gọi là thần, không ai không phải cao thủ Thần cấp bậc sáu.
Sở dĩ gọi Man Thần chứ không phải gọi Thương Thần, hoàn toàn là vì lực lượng của Man Thương quả thực không phải là của con người, bất kể là trong hiện thực hay là trong Thần Vực đều như vậy.
Mà năm người bên cạnh Man Thương cũng đều là cao thủ trong Thất Tội Chi Hoa, trình độ chiến đấu giống như Du Hiệp áo đen lúc trước, đều đạt tới Lưu Thủy cảnh.
Tiểu đội cao thủ như vậy, đặt vào trong công hội siêu cấp cũng là rất khó nhìn thấy, cũng chỉ có trong chiến đội ở sân thi đấu hắc ám mới có thể gặp phải.
- Vừa rồi là các ngươi giết người của ta à?
Man Thương nhìn xuống đám người Thạch Phong, lạnh lùng chất vấn.
Thanh âm của Man Thương vô cùng thô cuồng, rõ ràng chỉ là nói chuyện bình thường, lại mang tới cho người ta cảm giác giống như hổ gầm, chấn nhiếp lòng người, cứ như võ tướng cổ đại vậy, không giận mà tự uy, khiến người ta e ngại.
- Vị bằng hữu này, giữa chúng ta có phải có hiểu lầm gì không?
Quân Vô Thường nhìn đám người Man Thương đang muốn động thủ, vội vàng nói,
- Chúng ta không chủ động công kích người của ngươi, là người của các ngươi công kích chúng ta trước, chúng ta chỉ phản kích mà thôi.
- Ta không quan tâm tới lời ngụy biện của ngươi, ngươi nói đi, có phải đúng là ngươi giết người của ta không?
Man Thương căn bản là không thèm nghe, lại chất vấn.
Lời nói của Man Thương tràn ngập cuồng dã và lạnh lùng.
Mọi người chỉ cảm thấy không khí xung quanh cũng trở nên trầm trọng, cảm giác áp bức to lớn khiến hô hấp biến thành khó khăn.
Tuy nhân số của Tự Do Liên Minh khá nhiều, nhưng đám người Quân Vô Thường lại không chút nghi ngờ.
Nếu đám người Man Thương muốn giết bọn họ, bọn họ căn bản không có sức ngăn cản.
Chênh lệch thực lực của hai bên là quá rõ ràng.
So sánh với Du Hiệp áo đen lúc trước gặp phải, đám người Man Thương trước mắt là mạnh hơn rất nhiều.
Nếu chỉ bị kích sát một lần thì cũng thôi, cùng lắm thì liều một phen, nhưng đồng bạn lúc trước bị đám người Du Hiệp áo đen kích sát, ngay cả phục sinh cũng vô dụng, không có một ai có thể đăng nhập vào Thần Vực, nếu hiện tại chết như vậy, cơ hội truyền thừa một tháng một lần là sẽ không còn.
Về phần dựa vào Thạch Phong, hắn thừa nhận thực lực của Thạch Phong là giống như quái vật, Thạch Phong vừa sử dụng kỹ năng bùng nổ, trong khoảng thời gian ngắn là không thể sử dụng nữa, muốn chiến đấu với sáu người trước mắt, phần thắng tuyệt đối không lớn.
Khi đám người Quân Vô Thường trầm mặc, không biết nên trả lời thế nào, Thạch Phong đột nhiên mở miệng.
- Đúng vậy, là chúng ta làm.
Thạch Phong rất dứt khoát thừa nhận.
Đám người Quân Vô Thường nghe thấy Thạch Phong trả lời thành thật như vậy, lập tức sắc mặt ai nấy đều biến thành xanh mét, cũng không biết nên nói gì cho phải.
Man Thương có thể không biết nhóm người lúc trước không phải là bọn họ kích sát ư?
Đây chỉ là Man Thương biết rõ còn cố hỏi mà thôi.
- Lần này động thủ là không thể tránh khỏi rồi, chờ lát nữa có thể trốn được người nào hay người nấy.
Quân Vô Thường vội vàng nhỏ giọng nói trong trò chuyện đoàn đội.
Kỳ thật hiện tại vận khí đã tính là không tồi, lúc trước nếu không Thạch Phong đánh lui Du Hiệp áo đen đó, sợ rằng, ngay cả bốn chiếc ca nô cấp Thanh Đồng cũng không còn, hiện tại cho dù bị tiêu diệt, ít nhiều còn có thể lưu lại bốn chiếc ca nô cấp Thanh Đồng.
Ngay khi đám người Quân Vô Thường đã làm tốt chuẩn bị nghênh chiến, Man Thương ngồi trên Ác Ma Khuyển ba đầu trực tiếp nhảy xuống, không mười phần mười phần giống như trong tưởng tượng, ngược lại còn tươi cười.
- Ha ha ha, không tồi, dám thừa nhận giết người của ta ở trước mặt ta, tiểu tử ngươi cũng rất có đảm lược.
Man Thương nhìn Thạch Phong mặc áo choàng đen, cười to,
- Nể tình sự lòng gan dạ của ngươi, ta có thể cho các ngươi một cơ hội, đây là một cơ hội có thể giúp các ngươi bình yên rời khỏi.
- Đương nhiên các ngươi cũng có thể không đáp ứng, có điều các ngươi sẽ một người cũng đừng hòng chạy thoát, cũng giống như đồng bạn của các ngươi lúc trước vậy, không chỉ trong khoảng thời gian ngắn không thể đăng nhập Thần Vực, cho dù đăng nhập Thần Vực, cũng sẽ phát hiện cấp bậc giảm xuống ba cấp.
- Sao có thể như vậy được, không phải nói trừng phạt tử vong là giảm một cấp sao?
Người của Tự Do Liên Minh đều không khỏi hoảng hốt.
Giảm một cấp đã là trừng phạt tương đối nặng rồi, nếu giảm ba cấp, không biết phải mất bao lâu mới có thể đuổi kịp, về phần Man Thương lừa bọn họ, hoàn toàn là không cần thiết, dẫu sao hiện tại quyền chủ động đều nằm trong tay Man Thương, có chiến đấu hay không, hoàn toàn là dựa vào ý muốn của Man Thương.
- Việc các ngươi cần phải làm là thử sức với ta một chút, các ngươi có thể toàn viên cùng tiến lên, chỉ cần có thể làm tiêu hao một phần tư điểm sinh mệnh của ta thì chính là các ngươi thắng, nếu các ngươi thắng thì có thể bình yên rời khỏi, ngược lại nếu các ngươi thua, cần các ngươi cống hiến một số linh hồn.