Lúc này Hạ Liên ngồi trên bảo tọa mặc một bộ pháp bào tinh xảo trắng đỏ đan xen, tuy Thạch Phong không biết đây là pháp bào cấp bậc gì, có điều mặc lên trên người Hạ Liên, không chỉ khiến Hạ Liên có thêm mấy phần thần thánh và quyến rũ, còn tỏa ra thần uy mãnh liệt.
Thần uy!
Thứ này không phải là tùy tiện một kiện vũ khí trang bị có thể có được, phải là vật phẩm thần linh từng dùng, hơn nữa hấp thu một chút lực lượng của thần linh mới có thể phát ra.
Trước mắt pháp bào Hạ Liên mặc trên người cũng tỏa ra thần uy, có thể thấy được chỗ bất phàm của nó.
Phải biết rằng rất nhiều vật phẩm cấp Truyền Thuyết đều không có thần uy.
Có điều khi Thạch Phong nhìn thấy nụ cười ở khóe miệng Hạ Liên, cộng thêm lời Hạ Liên nói ra, toàn thân đều không khỏi run rẩy.
Giờ hắn mới nhớ ra, Hạ Liên có kỹ năng quan sát cấp bậc tương đối cao, ngay cả ba lô không gian của người chơi cũng không có tác dụng, mà trên người hắn còn có hơn một vạn kim tệ.
- Đây là ánh mắt gì thế? Chẳng lẽ ngươi cho rằng ta sẽ thèm muốn 15739 kim tệ trên người ngươi à?
Trong giọng nói của Hạ Liên đầy vẻ khinh thường,
- Chỉ mới một đoạn thời gian không gặp, ta thấy bí mật trên người ngươi lại nhiều thêm không ít rồi, không ngờ ngay cả mảnh vỡ chí bảo của lấy được, không biết lúc này Ma Thần Baimon có tức tới nổi điên không, nói như thế nào thì đó cũng chính là vật hắn tiêu tốn mấy trăm năm vất vả lắm mới phong ấn được.
Thạch Phong nghe thấy Hạ Liên nói nhẹ nhàng bâng quơ như vậy, trong lòng lại dâng lên sóng biển ngập trời.
Chiến Thần Điện chính là một mực đang tìm kiếm tung tích của Thất Chí Bảo, nhưng xem ý của Hạ Liên, nàng căn bản sớm đã biết tung tích của Huyễn Chi Chí Bảo.
- Chẳng lẽ ngươi cho rằng ta là người của Chiến Thần Điện à?
Hạ Liên dường như đọc được suy nghĩ của Thạch Phong, khẽ cười nói,
- Hiện tại ngươi tới tìm ta là vì Ma Thần Baimon muốn tìm về mảnh vỡ chí bảo phải không, điều ta chỉ có thể cảm thấy rất đáng tiếc mà nói với ngươi rằng, cho dù là ta cũng không thể che chắn thủ đoạn dò xét của Baimon.
- Không có cách nào à?
Thạch Phong không khỏi cảm thấy đáng tiếc.
Nếu không thể che chắn thủ đoạn dò xét, như vậy cuối cùng hắn cũng chỉ có thể giao cho Chiến Thần Điện, Linh Hồn Bảo Châu đặt ở Chiến Thần Điện, Ma Thần khẳng định là không làm được gì, chỉ là sẽ lãng phí hiệu quả của Linh Hồn Bảo Châu.
- Ta không có bất kỳ biện pháp nào cả, có điều chỉ cần chí bảo hấp thu đủ thần lực, có thể giải trừ phong ấn của Ma Thần, đến lúc đó Ma Thần cũng sẽ không có biện pháp, nếu ngươi muốn giữ lại mảnh vỡ chí bảo trên tay mình, vậy ngươi tốt nhất hãy mau tìm kiếm nhiều Thần Tinh hơn, ngoài ra bất kỳ ai cũng không thể giúp được ngươi, dẫu sao chúng ta đều chỉ là phàm nhân, không thể đối kháng với thủ đoạn của thần linh được.
Hạ Liên chậm rãi nói.
- Thần Tinh?
Thạch Phong chỉ có thể cười khổ.
Hắn cũng muốn có rất nhiều Thần Tinh, bởi vì trên tay hắn có mấy kiện vật phẩm đều cần hấp thu thần lực, nhưng Thần Tinh cực kỳ ít ỏi, trước mắt mà nói, khẳng định là còn ít hơn cả vật phẩm cấp Sử Thi, muốn muốn một viên cũng rất khó, nhưng loại loại bỏ tầng phong ấn thứ nhất của Linh Hồn Bảo Châu cần mười viên, hắn đi đâu mà kiếm ra được?
Hạ Liên giống như nhìn ra sự buồn rầu của Thạch Phong, không khỏi cười nói:
- Thần Tinh đối với người khác mà nói là rất khó có được, nhưng đối với ngươi thì chắc không khó.
- Đối với ta không khó á, đây là vì sao?
Thạch Phong hiếu kỳ nói.
- Phí cố vấn năm ngàn kim tệ.
Hạ Liên thân vươn tay ra, cười nói.
Thạch Phong không khỏi lườm Hạ Liên, mắng thầm đồ gian xảo, nhưng vẫn giao ra năm ngàn kim tệ phí cố vấn.
Cái thứ Thần Tinh này đối với hắn mà nói là quá quan trọng, nhưng hắn một mực không tìm được manh mối của Thần Tinh.
Hạ Liên thu năm ngàn kim tệ, nụ cười trên mặt rất tươi.
- Kỳ thật rất đơn giản, trên người ngươi không phải có văn thư cổ à? Chỉ cần thông qua văn thư cổ đi thăm dò tất nhiên sẽ biết manh mối có liên quan tới Thần Tinh.
Hạ Liên vẫy tay một cái, văn thư cổ trong ba lô không gian của Thạch Phong xuất hiện ở trước mắt Thạch Phong,
- Đương nhiên đây chỉ là một manh mối trong các Thần Tinh mà ngươi tìm kiếm, một cái khác mới là quan trọng nhất.
- Hiện tại ngươi đã lên tới cấp 50, có thể cân nhắc chuyển chức nghề nghiệp bậc hai, hơn nữa ta kiến nghị ngươi càng sớm chuyển chức nghề nghiệp bậc hai càng tốt, thời gian của ngươi đã không còn nhiều.
Thạch Phong vốn vẫn muốn hộc máu mắng to, hắn đương nhiên biết văn thư cổ có năng lực như vậy, nói như thế nào đây cũng là hắn vất vả lắm mới mua được trên hội đấu giá, nhưng văn thư cổ sẽ chỉ cung cấp một manh mối của một viên Thần Tinh, nhưng hắn cần ít nhất mười viên mới được, hơn nữa văn thư cổ hắn còn có công dụng quan trọng khác, dùng trên Thần Tinh thì quá lãng phí.
- Thần Tinh có liên quan gì tới việc ta chuyển chức bậc hai?
Thạch Phong hỏi.
Chuyển chức bậc hai chỉ là làm nhiệm vụ, mà Thần Tinh chính là vật phẩm thần linh từng dùng, hai bên căn bản không có liên hệ gì.
- Ngươi quên ngươi có được Thánh Thập Đại Truyền Thừa à?
Liên cười lấy ra một quyển sách cổ,
- Trên sách cổ này có ghi chép chuyện Thánh Thập Đại Truyền Thừa, mỗi lần ngươi chuyển chức đều sẽ được truyền tống tới thời không khác nhau, hơn nữa những thời không này đều là di chỉ mà thần linh thượng cổ lưu lại, khẳng định sẽ có vật phẩm trước kia thần linh từng dùng, cho nên đối với ngươi mà nói, có được Thần Tinh không phải là quá khó.