Mà bên Thương Bất Ngôn rõ ràng tốt hơn rất nhiều, bởi vì Thương Bất Ngôn lấy ra một tấm quyển trục ma pháp phòng ngự bậc ba, trực tiếp mở ra quyển trục ma pháp, chính là một đường đi tới.
Cho tới khi hai hạm đội toàn bộ thông qua khu ngoại vi, hạm đội của Thương Bất Ngôn là một người chơi cũng không mất, mà bên Hạ Thiên Tề thì tổn thất có chút thảm trọng, chết khoảng năm MT, cộng thêm nghề nghiệp khác, nhân số tử vong cao tới mười bảy người, mà người chơi đi đều sẽ ở lại phục sinh, không thể đuổi theo đại bộ đội, chỉ có thể lẳng lặng chờ.
Có điều cũng may trừng phạt tử vong trong bí cảnh cũng giống như phó bản bình thường, không giảm quá nhiều điểm kinh nghiệm.
- Đoàn trưởng, chúng ta còn đi tới không?
Lam Hân nhìn Quân Vô Thường mở miệng hỏi, mà vẻ mặt ít nhiều cũng có chút lo lắng, rõ ràng không đánh giá cao việc có thể thông qua khu ngoại vi.
- Thôi, độ khó quá lớn, chúng ta không cần thiết phải lãng phí độ bền ca nô ở đây.
Quân Vô Thường hít sâu một hơi, quyết định từ bỏ, độ khó nơi này là lớn hơn tưởng tượng của hắn nhiều, bọn họ căn bản không có hy vọng.
- Chờ một chút.
Thạch Phong đột nhiên nói,
- Muốn đi qua cũng không phải không có cách.
Công kích của Lôi Giác Cự Thú đích xác đáng sợ, nhưng trải qua một đoạn thời gian quan sát đã có thể nhìn ra, phương thức công kích của Lôi Giác Cự Thú chủ yếu là công kích ma pháp, đối với người khác mà nói ngăn cản công kích ma pháp là rất khó, nhưng đối với hắn mà nói lại rất đơn giản.
- Dạ Phong huynh ngươi có biện pháp à?
Quân Vô Thường tò mò hỏi.
Tốc độ của những Lôi Giác Cự Thú này cực nhanh, ca nô cấp Thanh Đồng căn bản không chạy qua được, chỉ cần bị mấy con vây lên, ca nô căn bản không có biện pháp, chỉ có dựa vào thuyền buồm loại nhỏ cố mở đường mới được.
- Để ta hấp dẫn những hải thú này, ca nô khác thì thừa cơ chạy tới là được.
Thạch Phong giải thích.
Quân Vô Thường không khỏi kinh ngạc, không ngờ Thạch Phong nguyện ý hy sinh ca nô của mình để làm mồi dụ, có điều Thạch Phong đã nguyện ý làm như vậy, hắn tất nhiên cũng sẽ không phản đối.
Mà đám người Bách Diệp nghỉ ngơi ở khu nội bộ cũng đột nhiên phát hiện, đám người Quân Vô Thường không ngờ lái ca nô phóng thẳng tới khu ngoại vi.
- Không biết lượng sức.
Hạ Thiên Tề lạnh lùng cười,
- Không có thuyền buồm loại nhỏ mở đường, những Lôi Giác Cự Thú đó kỳ thật không dễ đối phó đâu.
- Việc gì phải lãng phí thời gian ở đây? Bách Diệp lườm Quân Vô Thường.
Ca nô trong bí cảnh là không thể tu sửa, bị nhiều Lôi Giác Cự Thú như vậy công kích, cho dù có người chơi thừa nhận một bộ phận thương tổn, ca nô cũng sẽ giảm độ bền, độ bền bằng không, thuyền sẽ báo hỏng, nếu tổn thất một chút độ bền mà vượt qua được thì còn đỡ, nếu không qua được, nếu lại tới động quật khác mạo hiểm, sẽ bị làm giảm xác suất có được truyền thừa. Tuy từ một góc độ khác mà nói, đám người Quân Vô Thường nguyện ý ở lại nơi này thì càng lâu, như vậy nàng sẽ có cơ hội kích sát Thạch Phong, hoàn thành nhiệm vụ Ma Thần giao cho. Đúng vào lúc này, Thạch Phong cũng điều khiển Tấn Long Khoái Đĩnh bước vào khu ngoại vi. Lập tức trên mặt biển xông ra từng con Lôi Giác Cự Thú, bao vây mọi người, sừng sắc nhọn trên đầu cũng tích trữ lôi điện, chuẩn bị phát động công kích. Mà Thạch Phong thì không quan tâm, ngược lại lao về phía đống hải thú.
Mắt thấy từng đạo lôi điện ập tới, Thạch Phong mở ra Ma Năng Bình Chướng, có thể miễn dịch thương tổn ma pháp, đồng thời thương tổn vật lý yếu đi 60%, kéo dài mười giây.
Công kích Lôi điện bị ngăn cản, Tấn Long Khoái Đĩnh cũng đi vào trong đống quái vật Lôi Giác Cự Thú, khiến Lôi Giác Cự Thú hình thành lưới bao vây.
- Xong rồi, bị bao vây rồi.
Xa xa Quân Vô Thường không khỏi thở dài nói.
Chỉ cần ca nô bị Lôi Giác Cự Thú to lớn bao vây, căn bản không xông ra được, chỉ có thể bị động chịu đòn.
- Quả thực chính là đồ ngốc, không ngờ hy sinh một chiếc ca nô vô ích.
Hạ Thiên Tề cười to nói.
Trước kia hắn còn có thể coi Quân Vô Thường là đối thủ của mình, dẫu sao Quân Vô Thường cũng tranh đấu với cùng rất lâu, tạo thành không ít phiền phức cho hắn, có điều hiện tại đối với hắn mà nói, Quân Vô Thường đã không còn uy hiếp nữa, người có thể đấu với hắn chỉ còn lại Thương Bất Ngôn và Bách Diệp.
Mắt thấy Lôi Giác Cự Thú hội tụ lại càng lúc càng nhiều, khả năng lao ra cũng càng lúc càng nhỏ.
Thạch Phong ngược lại cười càng vui vẻ hơn.
- Cũng nên động thủ rồi.
Thạch Phong nhìn chung quanh, những Lôi Giác Cự Thú này đã hình thành lưới bao vây, cơ hồ tám thành Lôi Giác Cự Thú đều tụ tập tới đây.
Năng Lượng Mạch Xung!
Tỏa Long Pháo!
Đột nhiên một cỗ gợn sóng màu xanh từ Tấn Long Khoái Đĩnh bắn ra, trực tiếp làm tê liệt tất cả Lôi Giác Cự Thú ở xung quanh, mà một đạo năng lượng trắng đen thì bắn thẳng đến tới trên người Lôi Giác Cự Thú trước Tấn Long Khoái Đĩnh.
Chỉ thấy ba con Lôi Giác Cự Thú chặn đường bị đánh bay, mà ba điểm sinh mệnh của ba Lôi Giác Cự Thú này cũng rất kinh người, trực tiếp mất hơn hai trăm vạn điểm sinh mệnh, toàn bộ mặt biển được lõm xuống, hình thành một trạng thái rỗng, uy lực to lớn, chỉ là nhìn thôi đa khiến người ta run rẩy.
- Toàn lực gia tốc.
Lúc này Thạch Phong mở ra Ma Năng Gia Tốc.
Tốc độ di chuyển tăng mạnh 100%, những Lôi Giác Cự Thú này còn chưa kịp phản ứng, Tấn Long Khoái Đĩnh chạy ra khỏi lưới bao vây, tới thoát khu nội bộ.
Mà đám người Quân Vô Thường ở xa xa cũng từ một phương hướng khác toàn lực lao về phía khu nội bộ.