Rhinebeck liếc Thạch Phong một cái, trong lời nói mang theo một tia miệt thị,
- Cho dù ngươi là Thiên Tuyển Giả, nếu khiêu chiến thất bại cũng phải trả giá đắt, không phải là chết một lần có thể được giải thoát, tốt nhất hãy nghĩ cho kỹ, có lẽ ngươi tới đây là phải chịu trăm cay nghìn đắng, có điều truyền thừa không tầm thường, tuyệt đối sẽ không cho phép một chút may mắn, càng sẽ không cho ngươi dựa vào bất kỳ ngoại lực nào, chỉ có thể dựa vào thực lực của chính mình, ngươi xác định muốn khiêu chiến ư?
- Khiêu chiến thất bại còn trả giá đắt khác à?
Thạch Phong hơi kinh ngạc, cái này này căn bản là khác với những gì hắn biết.
Lúc trước nghe Quân Vô Thường nói, truyền thừa nơi này chỉ có một cơ hội, thất bại chẳng qua là chết một lần, hơn nữa bởi vì là tử vong trong bí cảnh, cũng giống như tử vong trong phó bản, trừng phạt tử vong không nặng.
Có điều hiện tại nghe ý của Rhinebeck, nếu thất bại sẽ phải trả cái giá tương đối cao.
- Được rồi, Mạo hiểm giả, ngươi trở về đi, người không thể hiểu lý thì không thể có được truyền thừa.
Rhinebeck nhẹ nhàng vẫy tay một cái, lập tức Thạch Phong cảm thấy giống như có một vách tường đập vào người, ngay cả phản ứng cũng không kịp, cả người bay ra khỏi ma pháp trận, nặng nề rơi xuống đất.
- Khống chế lĩnh vực lợi hại quá.
Thạch Phong nhìn Rhinebeck lại khôi phục thành khúc gỗ, trong lòng thất kinh không thôi.
Mọi người đều biết, nghề nghiệp bậc bốn là một đường ranh giới, khác biệt lớn nhất với nghề nghiệp bậc ba khác nhau sự nắm giữ đối với lĩnh vực, mà Rhinebeck chỉ vẫy tay một cái đã đánh bay người chơi chuyên nghiệp đã tiếp cận bậc hai như hắn.
Bình thường mà nói sự nắm giữ đối với lĩnh vực của NPC đạt tới bậc bốn chẳng qua là áp chế kẻ địch, khiến hành động của kẻ địch trở nên cực kỳ khó khăn mà thôi.
Sức nắm giữ như vậy quả thực có thể cùng so sánh với những Thâm Uyên Lão Quái rồi Vẫn Lạc Hào Phương Chu rồi.
Phải biết rằng Thâm Uyên Lão Quái trước kia kém nhất cũng là trình độ bậc năm, chỉ là vì trọng thương mới bị giảm cấp bậc.
Lập tức Thạch Phong lại bước về phía Rhinebeck.
Hậu quả của khiêu chiến thất bại có lẽ rất nghiêm trọng, có điều hắn lại rất cảm thấy hứng thú với lý mà Rhinebeck nói, cái gì gọi là người không hiểu lý thì không thể có được truyền thừa, bất kể hắn nghĩ thế nào cũng phải khiêu chiến một chút.
- Long Kỵ Sĩ đại nhân tôn kính, ta vẫn muốn khiêu chiến.
Thạch Phong lại nói.
- Mạo hiểm giả trẻ tuổi, ngươi đã một lòng muốn khiêu chiến, ta cũng không ngăn cản ngươi.
Rhinebeck cười cười nói,
- Không phải ngươi muốn có được truyền thừa ư?
Thạch Phong gật đầu, nếu không cần truyền thừa thì hắn còn tới làm gì?
- Đối thủ của ngươi chính là ta, chỉ cần ngươi có thể đánh bại ta, ngươi có thể có được đá phiến truyền thừa, nếu ngươi thua, không chỉ phải chết, còn có thể chịu sự nguyền rủa của Hải Thần.
- Mà ngươi cũng nên cảm thấy may mắn, vì ngươi quá nhỏ yếu, căn bản không đáng để ta dùng ra toàn bộ thực lực, chỉ cần ngươi có thể đi đến trước mặt ta, chính là đã thành công.
Sau khi Rhinebeck giải thích xong quy tắc, lập tức bầu không khí trong cả ma pháp trận đều biến đổi, giống như toàn bộ không gian đều trở nên ngưng kết, khiến người ta không thở được.
Ngay sau đó từng đạo kình phong thổi về phía Thạch Phong, vô số phong nhận căn bản khiến người ta muốn tránh cũng không thể tránh.
Thạch Phong chỉ có thể rút ra song kiếm để chống đỡ.
Tiếng lưỡi kiếm va chạm liên tiếp vang lên, Thạch Phong lập tức lui năm bước, thiếu chút nữa thì lui đến bên ngoài ma pháp trận.
- Thì ra là thế.
Thạch Phong nhìn vô số phong nhận lại bay tới, lập tức hiểu được sự lợi hại của khiêu chiến này.
Công kích bên trong lĩnh vực là có mặt khắp nơi, hơn nữa sự nắm giữ của Rhinebeck đối với lực lượnglà rất thỏa đáng, lực lượng của phong nhận vừa hay mạnh hơn hắn một chút, mỗi khi dùng lưỡi kiếm ngăn cản là một đạo phong nhận sẽ khiến hắn lui một bước, đương nhiên nếu bị đánh trúng khẳng định sẽ bị đánh bay ra khỏi ma pháp trận, kết quả giống như lúc trước Rhinebeck vung tay lên vậy.
Hơn nữa lúc này tất cả kỹ năng và đạo cụ của hắn đều không thể sử dụng.
Chẳng khác nào nói là một chút ngoại lực cũng không thể sử dụng, chỉ có thể dựa vào chính mình để nghĩ biện pháp tiếp cận Rhinebeck.
Chỉ thấy một đợt phong nhận mới thổi quét tới, Thạch Phong trực tiếp chủ động nghênh đón.
Quỹ tích kiếm!
Đã không thể sử dụng kỹ năng và đạo cụ, nhưng chiến kỹ lại không ảnh hưởng.
Từng đạo phong nhận tiêu tán không công kích của quỹ tích kiếm, mà Thạch Phong cũng không lui nửa bước.
Lập tức Thạch Phong bắt đầu chậm rãi đi tới.
Theo tiếp cận dần dần cảm giác áp bức cũng càng lúc càng mạnh, đồng dạng số lượng phong nhận cũng đang gia tăng, từ năm đạo biến thành sáu đạo, bảy đạo, cho tới khi Thạch Phong đi được một nửa cự ly, phong nhận biến thành mười đạo, có điều đây vẫn là ở trong phạm vi Thạch Phong có thể thừa nhận được.
- Ừm, vẫn có chút trình độ, nhưng đáng tiếc là quá cứng nhắc rập khuôn, cách thông hiểu lý vẫn kém xa, hay là trở về tôi luyện nhiều hơn đi.
Rhinebeck chỉ cười cười, nhẹ nhàng vẫy tay dưới, lập tức số lượng phong nhận từ mười đạo biến thành mười lăm đạo, hơn nữa tốc độ và uy lực còn lớn hơn lúc trước.
Trong nháy mắt quỹ tích kiếm va chạm, Thạch Phong cảm thấy như bị chùy sắt đánh trúng, chấn cho tay đau nhói.
Liên tục mười lăm đạo phong nhận đánh xuống, Thạch Phong không ngừng lui về phía sau, cách bên rìa ma pháp trận đã càng lúc càng gần.
- Công kích chính xác quá.
Thạch Phong vừa ngăn cản vừa quan sát quỹ tích công kích của phong nhận, càng quan sát càng lúc càng phát hiện ra sự lợi hại của Rhinebeck.