Trọng Sinh Chi Tối Cường Kiếm Thần (Dịch Full)

Chương 1793 - Chương 1793: Thần Kỹ Đoàn Chiến (1)

Trọng Sinh Chi Tối Cường Kiếm Thần Chương 1793: Thần kỹ đoàn chiến (1)

Người của hạm đội số ba nghe thấy Hạ Thiên Tề nói như vậy, lập tức ai nấy vẻ mặt đều trở nên ngưng trọng, trong ánh mắt lấp lánh vẻ sợ hãi.

Bọn họ tiêu tốn thời gian dài và nhiều tâm huyết như vậy vất vả lắm mới đề thăng tới cấp bậc này, nếu như bị đánh về cấp không, quả thực là không dám tưởng tượng.

Lúc này Đoàn trưởng hạm đội số bảy dáng người khôi ngô Hoàng Triêu Độc Bá lớn tiếng hô,

- Lắm lời với bọn họ làm gì, cứ để họ chết mấy lần trước, bọn họ tất nhiên sẽ ngoan.

Mục đích lúc ban đầu của bọn họ vốn không muốn để đám người Quân Vô Thường bình yên rời khỏi, không bởi vì gì khác, chỉ là bởi vì Tự Do Liên Minh có quá nhiều hạm đội, tài nguyên không đủ chia, đá hạm đội số ba của Quân Vô Thường ra khỏi Tự Do Liên Minh, chính là tiền đề hợp tác của bọn họ.

Trước kia bọn họ là ôm nhau sưởi ấm, là bởi vì bọn họ quá yếu ớt, hiện giờ tình thế đã khác, Tự Do Liên Minh bọn họ chiếm ba tòa thành lớn trong mười hai thành lớn của Chung Kết Hải Vực, muốn người có người, muốn tiền có tiền, đá một người ra, bọn họ cũng có thể được chia nhiều tài nguyên hơn.

Có điều ngay khi Đoàn trưởng hạm đội số bảy Hoàng Triêu Độc Bá này vừa nói xong, trong nháy mắt Thạch Phong đã lại đột nhiên xuất hiện ở trước mắt Hoàng Triêu Độc Bá, tay cầm Thánh Kiếm Thí Lôi nhẹ nhàng vung một cái.

Một cái vung này, mọi người liền nhìn thấy hai đạo thanh mang lấp lánh, hoàn toàn không kịp phản ứng là có chuyện gì, thậm chí ngay cả sự xuất hiện của Thạch Phong cũng khiến tất cả mọi người không kịp phản ứng, Hoàng Triêu Độc Bá thân là Cuồng Chiến Sĩ cấp 43 đã nằm trên mặt đất.

- Nhanh quá.

Quân Vô Thường nhìn Hoàng Triêu Độc Bá ngã xuống Thạch Phong Thạch Phong với vẻ không thể tin nổi.

So sánh với công kích lúc trước của Thạch Phong, lần này hai kiếm Thạch Phong chém ra rõ ràng là tốc độ vẫn thế, nhưng lại mang tới cho người ta cảm giác lưu loát và tự nhiên không nói nên lời.

Mọi người cũng đột nhiên cả kinh.

Sao nói động thủ là động thủ rồi.

Thạch Phong liếc Hoàng Triêu Độc Bá ngã dưới dưới chân, cười cười nói:

- Ta rất đồng ý với quan điểm của ngươi, cứ chết trước mấy lần tất nhiên sẽ ngoan.

- Ngươi...

Hạ Thiên Tề nhìn Thạch Phong với vẻ không thể tin nổi, hoàn toàn không thể tưởng tượng Thạch Phong rốt cuộc là nghĩ gì, rõ ràng đã rơi vào thế yếu tuyệt đối, nên kéo dài được lúc nào hay lúc nấy, bọn họ còn chưa động thủ, ngược lại là Thạch Phong động thủ trước.

- Đúng là thú vị, thế cũng dám trực tiếp động thủ.

Hạt trốn xa xa cũng hơi kinh ngạc.

Lần này đoàn đội Hạ Thiên Tề dẫn dắt đã hoàn toàn khác với lúc trước, trong không đến bốn trăm người, có hờ hững nửa là cao thủ hạm đội khác phái tới, trình độ phổ biến đều có thể đạt tới tầng thứ năm của tháp thí luyện trở lên, đối mặt với sự vây công của nhiều cao thủ như vậy, cho dù là hắn cũng chỉ có thể xoay người bỏ chạy.

Nếu thực sự chiến đấu, cũng sẽ tìm một địa hình có lợi, dựa vào địa hình tiến hành tiêu hao, giải quyết từng người.

Nhưng Thạch Phong thì ngược lại, đánh luôn ở nơi trống trải này.

Chiến đấu ở nơi trống trải như vậy, số lượng người chơi càng nhiều tất nhiên sẽ càng có ưu thế, bởi vì người chơi có thể triển khai, phát huy ra lực lượng đoàn đội lớn nhất của đoàn đội lớn nhất.

Mà Quân Vô Thường cũng khóc không ra nước mắt.

Thạch Phong đã động thủ, hai bên là không thể có chỗ trống để xoa dịu.

- Lên, làm thịt bọn họ cho ta.

Hạ Thiên Tề chỉ vào Thạch Phong hô lớn.

Lập tức đoàn đội gần 400 người chen chúc lao tới đám người Thạch Phong, Thủ Hộ Kỵ Sĩ và Thuẫn Chiến Sĩ xông lên trước nhất, tiếp theo là nghề nghiệp cận chiến khác, cuối cùng là nghề nghiệp viễn trình và trị liệu.

Thủ Hộ Kỵ Sĩ và Thuẫn Chiến Sĩ ở hàng đầu, trên người mỗi người đều phủ Chân Ngôn Thuẫn hoặc là Thủ Hộ Bích Chướng, điểm sinh mệnh đều vượt quá ba vạn bốn ngàn điểm, cộng thêm Chân Ngôn Thuẫn và Thủ Hộ Bích Chướng, thương tổn có thể thừa nhận đều ở trên bốn vạn điểm, cộng thêm giảm miễn thương tổn trời sinh, ai nấy lại đều là cao thủ, cho dù bị mấy Nguyên Tố Sư hỏa lực cường đại oanh kích, trong nhất thời cũng không thể bị tiêu diệt.

- Phòng thủ lợi hại quá.

Quân Vô Thường không khỏi cảm thấy da đầu ngứa ran.

Những nghề nghiệp viễn trình như bọn họ công kích một trận phòng ngự giống như tường đồng vách sắt là không có một chút biện pháp nào, cho dù là Lam Hân có công kích số một số hai trong đoàn đội bọn họ liên thủ công kích với mấy người chơi viễn trình, cũng không thể đánh cho Thủ Hộ Kỵ Sĩ ở hàng đầu giảm điểm sinh mệnh xuống hơn một nửa, đều bị trị liệu thoải mái bù đắp lại.

Muốn đột phá vòng vây, tiến vào trong rừng cây xa xa cũng không làm được.

Mắt thấy những người này càng lúc càng gần, nghề nghiệp viễn trình của đối phương cũng sắp đi vào phạm vi công kích, đành phải lấy ra quyển trục ma pháp bậc hai từ trong ba lô rồi ngâm xướng.

Lập tức từng đạo thánh thương màu vàng bay về phía MT ở hàng đầu.

- Giãy dụa vô dụng.

Hạ Thiên Tề cười khinh thường.

Chiến đấu hiện tại khác với lúc ở trên thuyền, mỗi người chơi đều có thể phát huy ra chiến lực mạnh nhất của mình, sẽ không bởi vì địa hình nhỏ hẹp mà gây trở ngại lẫn nhau.

Chỉ thấy MT ở hàng trước nhao nhao mở ra kỹ năng giữ mạng, khiến thương tổn giảm phân nửa, cho dù là bị thánh thương màu vàng đánh trúng, cũng chỉ mất hơn một vạn điểm thương tổn, dựa vào thân thủ của những MT ở đây, đại bộ phận thánh thương đều bị né tránh, có thể đánh trúng bọn họ cũng chỉ có hai ba thanh, ba bốn mươi trị liệu ở hàng sau một người trị liệu một người, điểm sinh mệnh của những MT này lại khôi phục đầy, căn bản không thể tạo thành một chút uy hiếp nào.

Bình Luận (1)
Comment
Vanvuqwert 4
Vanvuqwert
Reader
3 Tháng Trước
Ko thấy ai bình luận
Trả lời
| 0