Trọng Sinh Chi Tối Cường Kiếm Thần (Dịch Full)

Chương 1797 - Chương 1797: Liên Minh Tan Rã

Trọng Sinh Chi Tối Cường Kiếm Thần Chương 1797: Liên minh tan rã

Trước kia Quân Vô Thường có thể đứng vào hàng thứ ba, hoàn toàn là vì phái đoàn mạo hiểm tự do đối lập với phái công hội nhỏ, cho nên phái đoàn mạo hiểm tự do mới đứng ở sau lưng Quân Vô Thường, ủng hộ Quân Vô Thường, nếu Quân Vô Thường không có sự ủng hộ của hạm đội phái đoàn mạo hiểm tự do, dựa vào thực lực của hạm đội số ba, trong phút chốc sẽ trở thành hạm đội đường bét trong Tự Do Liên Minh, cộng thêm sự bài trừ của mọi người, đến lúc đó tài nguyên gì cũng đừng hòng có được.

Cuối cùng bị bức phải rời khỏi Tự Do Liên Minh cũng chỉ là chuyện sớm hay muộn.

Quân Vô Thường nghe xong, thần sắc âm trầm, hung hăng lườm Hạ Thiên Tề một cái, tuy trong lòng rất không cam tâm, nhưng vẫn nhỏ giọng kiến nghị với Thạch Phong:

- Dạ Phong huynh, cứ đánh tiếp như vậy, sợ rằng thật sự sẽ đối địch với tất cả hạm đội, đến lúc đó khẳng định vô cùng ảnh hưởng kế hoạch của chúng ta sau này.

Hắn có thể trở thành Đoàn trưởng của hạm đội số ba, một bộ phận nguyên nhân đều là vì trong lần thủ thành chiến, hắn là liên hợp hành động với mấy hạm đội của đoàn mạo hiểm tự do khác, nếu xé rách một tầng da mặt cuối cùng, bị loại trừ ra khỏi giới này, về sau muốn tranh đoạt vị trí Đoàn trưởng hạm đội số một là vô cùng khó khăn.

- Ta hiểu rồi.

Thạch Phong gật đầu.

- Quân Vô Thường, coi như thức thời, chuyện lần này có thể dừng ở đây, có điều ngươi phải trả lại vật phẩm cho thành viên của các hạm đội chúng ta, những thứ đó vốn chính là của chúng ta, bằng không tự gánh lấy hậu quả.

Hạ Thiên Tề nhìn đám người Quân Vô Thường nửa ngày không có hành động gì, cười cười nói.

Lần chiến đấu này hắn tổn thất quá nhiều.

Không chỉ một chiếc thuyền buồm loại nhỏ không còn, hiện tại vũ khí trang bị cực phẩm trên người hắn cũng không còn được một nửa, mà thủ hạ tinh nhuệ của hắn cũng tổn thất thảm trọng, không biết phải mất bao lâu mới có thể bổ sung lại vũ khí trang bị đã tổn thất.

Hiện tại tất nhiên phải thừa cơ đòi lại.

- Hạ Thiên Tề này quá vô sỉ, rõ ràng vây giết chúng ta trước, hiện tại không đánh lại, mượn đại thế để ép chúng ta.

Lam Hân cũng giận sôi gan, nhưng lại không có bất kỳ biện pháp nào với hành vi da mặt dày này của Hạ Thiên Tề.

Ngay khi Quân Vô Thường đang do dự không biết nên làm gì, Thạch Phong lại có Vô Thanh Bộ xuất hiện ở phía sau Hạ Thiên Tề, Thánh Kiếm Thí Lôi trong tay nhẹ nhàng vung một cái.

Một đạo kiếm mang màu xanh tỏa ra.

- Ngươi.

Hạ Thiên Tề vừa có phản ứng, hoàn toàn không hiểu sao Thạch Phong lại dám làm vậy, đối địch với tất cả hạm đội, tuy hắn vẫn muốn nói gì đó, nhưng trước mắt lại biến thành một mảng u ám, trực tiếp nằm trên mặt đất, rơi ra một kiện pháp trượng cấp Ám Kim, bị Thạch Phong không nói hai lời thu lại.

Một màn này lập tức khiến tất cả mọi người ngây đơ, mà Quân Vô Thường cũng trợn mắt há hốc mồm, lắp bắp không nói ra lời.

Quân Vô Thường thậm chí cũng hoài nghi Thạch Phong rốt cuộc có nghe hiểu ý tứ trong lời nói của hắn lúc trước hay không.

- Nếu các ngươi muốn rời khỏi nơi này, rất đơn giản thôi, từ giờ trở đi cho các ngươi thời gian ba phút, sau ba phút chỉ có năm mươi người còn đứng là có thể rời khỏi tòa thần điện phục sinh này, về phần chiến lợi phẩm của các ngươi thì chúng ta cũng không cần, tự mình lấy lại là được, có điều người còn lại sẽ phải chuẩn bị tâm lý thật tốt.

Thạch Phong nhìn lướt qua tất cả mọi người ở đây, chỉ cười cười bước tới cửa lớn của thần điện, lẳng lặng nhìn thời gian hệ thống biểu hiện ra.

Tuy Hạ Thiên Tề biết dựa thế, có điều muốn dùng loại liên hợp không ổn định này để đấu với hắn, vẫn còn sớm mười năm.

- Đây là ngươi đang tự tìm chết! Mọi người đừng nghe hắn nói bậy. Hắn không dám làm gì chúng ta đâu.

Hạ Thiên Tề vừa phục sinh lớn tiếng quát.

Chỉ là Hạ Thiên Tề vừa nói xong những lời này, chiến đấu trong thần điện phục sinh đã bắt đầu.

Lúc này đã không có liên hợp gì cả, không ai muốn vũ khí trang bị mình vất vả lắm mới có được lại cứ vậy không còn nữa, hơn nữa nghĩ đến thủ đoạn ác ma của Thạch Phong, cũng không quản được nhiều như vậy, trước tiên cứ tiêu diệt người của hạm đội khác đã rồi tính.

- Thánh thủ, chúng ta phải làm sao bây giờ?

Cuồng Thú nhìn mọi người bắt đầu điên cuồng chém giết, không khỏi hỏi Nguyên Tố Sư gầy yếu ở bên cạnh.

- Giết đi, chúng ta không thể ký thác hy vọng lên tên điên đó không dám trêu chọc hạm đội khác được.

Nguyên Tố Sư gầy yếu không khỏi thở dài,

- Hơn nữa chém giết như vậy, ít nhiều của có thể bù đắp một số tổn thất của chúng ta.

- Được.

Cuồng Thú liếm liếm khóe miệng, cũng lập tức hành động, về phần lao ra khỏi cửa lớn của thần điện phục sinh, hắn đã không ôm hy vọng xa vời, bởi vì người chơi lúc trước muốn chuồn êm ra ngoài, đã trực tiếp bị Thạch Phong miểu sát, lúc này chỉ hy vọng Thạch Phong giữ lời.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, toàn bộ thần điện phục sinh đều bị máu nhuộm một mảng, tất cả mọi người lâm vào trong điên cuồng.

Chỉ thấy từng người chơi bị tiêu diệt, sau đó phục sinh rồi lại kích sát, không chậm hơn hiệu suất sử dụng Ma Đạo Mạch Xung Tạc Đạn sơ cấp là bao nhiêu.

Quân Vô Thường và Lam Hân quan chiến ở xa xa thấy một màn này, hoàn toàn là khiếp sợ tột đỉnh, lại nhìn Thạch Phong lẳng lặng ngồi ở cửa lớn, trong lòng đa mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, may mắn là Thạch Phong đứng ở bên bọn họ, bằng không hậu quả quá đáng sợ.

Chỉ một câu, ở đánh nát sự liên hợp của mười hạm đội thì không nói, còn gián tiếp làm suy yếu thực lực của các hạm đội lớn, khiến người của mười hạm đội cừu thị lẫn nhau.

Bình Luận (1)
Comment
Vanvuqwert 4
Vanvuqwert
Reader
2 Tháng Trước
Ko thấy ai bình luận
Trả lời
| 0