- Không cần, cho dù chúng ta không động thủ, bản thân Nộ Phong Tí Hộ Sở cũng có không ít phiền phức rồi, dựa vào thực lực của hạm đội Quân Vô Thường, chỉ là có thể giữ được nơi đó đã không dễ dàng gì, chúng ta không cần thiết phải lãng phí nhân lực, hiện tại cứ an tâm tìm kiếm khu vực thăng cấp khác quan trọng hơn.
Thương Bất Ngôn nhìn Quân Vô Thường và Thạch Phong, cười cười.
Tuy Nộ Phong Tí Hộ Sở là bản đồ có tài nguyên tốt nhất, có điều thế lực tranh đoạt bản đồ này cũng không ít, tranh đoạt với những thế lực đó, không biết phải phí bao nhiêu nhân lực vật lực.
Theo hắn, giao bản đồ này cho Quân Vô Thường không chỉ sẽ không khiến hạm đội số ba của Quân Vô Thường biến thành cường đại, ngược lại sẽ không ngừng làm suy yếu hạm đội số ba.
- Đoàn trưởng, Nộ Phong Huy Ký đó có giao cho Quân Vô Thường không?
- Nộ Phong Huy Ký?
Mày rậm của Thương Bất Ngôn hơi nhíu lại, không khỏi hỏi,
- Mục Thủy, hiện tại chúng ta có mấy chiếc kí hiệu?
Kí hiệu Thành trấn là vô cùng hiếm có, tuy không thể dùng để nắm giữ thành trấn, có điều lại có thể tiện cho tiện tiếp nhận nhiệm vụ hơn, dễ phát triển ở thành trấn hơn.
Bản đồ tài nguyên cao như Nộ Phong Tí Hộ Sở, giá trị của Nộ Phong Huy Ký là càng không cần phải nói, luận về giá trị sợ rằng không thua gì một kiện vật phẩm cấp Sử Thi.
- Hai chiếc.
Thần Dụ Giả tên là Thần Dụ Giả nhỏ giọng nói.
- Mới hai chiếc thôi à? Sao lại ít như vậy?
Thương Bất Ngôn kỳ quái nói,
- Không phải chúng ta đang một mực khai hoang Nộ Phong Tí Hộ Sở à?
Bình thường khai hoang bản đồ mới, đều có thể kiếm được không ít kí hiệu thành trấn, ít thì tám chín chiếc, nhiều thì hơn mười chiếc, hiện tại toàn lực khai hoang Nộ Phong Tí Hộ Sở cũng đã được một đoạn thời gian, lại chỉ có được hai chiếc thì thật sự là bất khả tư nghị.
- Đoàn trưởng, ngươi không biết thôi, vốn thủ sát (giết đầu) hải thú BOSS trong bản đồ sẽ có xác suất không nhỏ rơi ra kí hiệu thành trấn, nhưng ở trong Nộ Phong Tí Hộ Sở, xác suất thủ sát BOSS rơi ra kí hiệu thành trấn là vô cùng thấp, chúng ta đến bây giờ đã thủ sát hơn hai mươi BOSS dã ngoại, cộng thêm không ngừng dọn dẹp các loại quái vật, cũng mới có được hai chiếc.
- Không ngờ lại thấp như vậy à?
Thương Bất Ngôn nghe Mục Thủy Vân Ca giải thích, rất kinh ngạc nói,
- Xem ra giá trị của Nộ Phong Huy Ký là không nhỏ, có điều nếu không giao cho Quân Vô Thường, Quân Vô Thường khẳng định cũng sẽ hoài nghi, đến lúc đó có thể dùng minh ước để gây sự, như vậy đi, cho hắn một cái, thuận tiện để hắn chứng minh một chút chuyện xác suất rơi ra, đỡ cho hắn lại bới móc.
- Vâng.
Mục Thủy Vân Ca lập tức khom người rời đi.
Mà khi các hạm đội lớn tiến hành giao nhận lại khu vực thăng cấp, Thạch Phong ngồi chờ ở bên cạnh cũng nhận được tin tức đến từ Ưu Úc Vi Tiếu.
Nội dung tin tức rất đơn giản, hai mươi khu đất ước định với Thiên Cơ Các đa giao nhận xong, tùy thời có thể cải biến những đất này thành Chúc Hỏa Thương Hành, bắt đầu thu mua Kim Cương Mộc, chỉ là trước mắt thiếu tài chính để cải biến.
Bởi vì là thu Kim Cương Mộc, cần kho hàng có tích trữ rất lớn mới được, cho nên cửa hàng cần kiến tạo phải là cửa hàng tốt nhất, tính toán bảo thủ, một khu đất phải bỏ ra một ngàn kim tệ, hai mươi khu chính là hai vạn kim tệ.
Nhiều kim tệ như vậy, cho dù hắn trong nhất thời cũng không lấy ra được.
Từ sau khi trả năm ngàn kim tệ phí cố vấn cho Hạ Liên, trong tay hắn chỉ có hơn một vạn kim tệ, sau đó lại có được một bộ phận lợi nhuận từ nhà truyền tống ở Bạch Hà Thành, hiện tại trong tay chỉ còn lại một vạn hai ngàn một trăm mười bốn kim tệ, giao ra toàn bộ cũng không đủ xây cửa hàng, càng đừng nói vấn đề phải tiêu tốn rất nhiều kim tệ để thu mua.
Một điểm quan trọng nhất, hắn đã lập khế ước với Quân Vô Thường, chỉ cần Quân Vô Thường đưa Nộ Phong Huy Ký cho hắn, hắn sẽ phải thanh toán một vạn kim tệ, trả một vạn kim tệ này rồi, trong tay hắn sẽ còn lại hơn hai ngàn kim tệ.
Nghĩ đến đây, Thạch Phong không chuyện cảm thấy đau dạ dày.
Đúng vào lúc này Quân Vô Thường cũng lặng lẽ đi tới, trên mặt đầy kích động và vui sướng.
- Dạ Phong huynh, đây là Nộ Phong Huy Ký ngươi nói, ngươi cất kỹ vào, không biết vì sao Nộ Phong Huy Ký mà Nộ Phong Tí Hộ Sở sản xuất ra lại vô cùng ít ỏi, chỗ ta cũng chỉ có một tấm, nếu đánh mất, muốn có nữa là rất khó khăn.
Quân Vô Thường lập tức giao dịch Nộ Phong Huy Ký cho Thạch Phong, rất nhỏ giọng cảnh cáo.
Nộ Phong Huy Ký, sau khi người chơi đeo vào có thể được hưởng quyền hạn cao cấp ở Nộ Phong Trấn.
- Ta sẽ cẩn thận.
Thạch Phong thu hồi Nộ Phong Huy Ký, gật đầu.
Đối với sự ít ỏi của Nộ Phong Huy Ký, hắn là không hề cảm thấy bất ngờ, bằng không hắn cũng sẽ không đưa ra giá cao một vạn kim tệ.
Phải biết rằng đời trước có không ít người thu mua Nộ Phong Huy Ký, ra giá cao tới hai vạn kim tệ trở lên, còn đắt hơn cả vật phẩm cấp Sử Thi, nhưng vẫn không có ai nguyện ý bán. Không vì gì khác, chính là bởi vì xác suất rơi ra thật sự quá thấp, trừ khi thủ sát BOSS trên bản đồ có xác suất rơi ra cao hơn một chút,về sau kích sát những BOSS dã ngoại đó, xác suất rơi ra đại khái chỉ có một phần ngàn, chia đều toàn bộ bản đồ thì là một tháng mới rơi ra một chiếc.
Chính bởi vì vậy, giá của Nộ Phong Huy Ký là vô cùng cao.
Đối với điều này rất nhiều đại sư sinh hoạt nổi danh chỉ có thể tiêu tốn rất nhiều thời gian, chậm rãi đề thăng quyền hạn của Nộ Phong Trấn.