Tuy cửa này không lớn, chỉ cao năm sáu mét, nhưng thần uy trên cửa là vô cùng nồng đậm, trực tiếp khiến Thạch Phong không thể động dậy, mà sàn đại sảnh giống như không chịu tải được trọng lượng của cánh cửa này, bắt đầu vỡ ra từng tấc, chìm dần xuống.
- Không thể nào, đây chính là đồ thư quán mà.
Thạch Phong thấy một màn này, trong lòng dâng lên sóng biển ngập trời.
Đồ thư quán chính là trải qua sự gia cố của ma pháp trận, cho dù là NPC bậc bốn cũng không thể làm tổn hại mảy may, nhưng hiện tại bị một cánh cửa lớn ép hỏng, hơn nữa nhìn xu thế, sàn của đại sảnh này sợ rằng rất nhanh sẽ sụt lún.
- Thần văn gia cố.
Hạ Liên thấy một màn này, vội vàng bắt đầu viết thần văn, ngón tay ngọc nhẹ nhàng búng một cái.
Lập tức thần văn màu vàng chui xuống đất, hình thành một ma pháp trận trên mặt đất, mới không khiến cánh cửa lại trầm xuống tiếp, mà thần uy trong đại sảnh cũng yếu đi không ít, có thể khiến Thạch Phong miễn cưỡng hành động được.
Có điều sau khi triệu hồi ra cánh cửa màu vàng kim này, sắc mặt Hạ Liên rõ ràng đã tái nhợt, trên trán còn vương lại mồ hôi trong suốt, đúng như Hạ Liên nói, muốn kêu gọi cánh cửa này là không dễ dàng gì, cần khoảng ba nghề nghiệp hệ ma pháp bậc năm mới được.
Củng cố cửa lớn được củng cố, Hạ Liên lại đọc thần văn, sau khi viết hơn trăm đoạn thần văn mới đột nhiên mở mắt, trong ánh mắt hiện ra một pháp trận màu vàng.
- Thời không nôsi tiếp.
Hạ Liên lại đưa từng đoạn thần văn màu vàng đưa vào trong cửa lớn.
Sau một phút, cánh cửa màu vàng cuối cùng của chậm rãi mở ra, mà trong cánh cửa có thể nhìn thấy một thông đạo vòng xoáy màu bạc, hoàn toàn khác với thông đạo không gian trước kia, toàn bộ thông đạo đều tỏa ra thần uy, mà bên trong là một mảng đen xì, hoàn toàn không biết nối tới nơi nào.
Nhìn đến đây, Thạch Phong cuối cùng cũng coi như cũng hiểu rồi, vì sao Hạ Liên lại nói, nếu hắn đi vào, có thể trở về hay không cũng không thể bảo đảm.
- Vào đi, ta không duy trì được lâu nữa.
Lúc này trên khuôn mặt trắng nõn của Hạ Liên đã lấm tấm mồ hôi, gấp giọng nói.
Thạch Phong cũng không dám kéo dài thời gian, lập tức xông vào trong thông đạo không gian màu bạc, biến mất khỏi đại sảnh.
Hạ Liên nhìn thấy Thạch Phong đã tiến vào thông đạo, cũng bắt đầu chậm rãi đóng thông đạo lại, nhìn cánh cửa dần dần biến mất, vẻ mặt mỏi mệt nói:
- Hy vọng ngươi có thể thuận lợi thành công.
- Thế này là sao?
- Sẽ không bị nhốt trong kẽ hở không gian chứ.
Sau khi Thạch Phong tiến vào thông đạo không gian màu bạc, phát giác qua một thời gian dài, không gian xung quanh vẫn là một mảng hắc ám, thân thể bởi vì thần uy trong thông đạo, căn bản không thể động đậy.
Truyền tống bình thường, cho dù là truyền tống không gian, tối đa cũng chỉ thời gian hai ba giây là có thể đạt tới mục đích.
Hiện tại chỉ nhìn thấy thời gian hệ thống biểu hiện ra, đã trôi qua hơn ba phút, thế này đã có thể đi hơn mười vòng quanh toàn bộ Thần Vực rồi.
- Đó là...
Lại qua khoảng năm phút sau, Thạch Phong đột nhiên phát hiện cuối thông đạo có một tia sáng nhâp nháy, trong ánh sáng lờ mờ có thể nhìn thấy sông núi và chim bay cá nhảy trên trời.
Sau một thoáng, Thạch Phong đứng trên đỉnh núi.
Hệ thống: Người chơi phát hiện một hẻm núi tăm tối, trong lúc này, người chơi không thể sử dụng công năng thông tin của hệ thống, cũng không thể sử dụng quyển trục trở về thành.
Hệ thống: nhiệm vụ chuyển chức Cấp Tu La đã mở ra, nội dung nhiệm vụ, thông qua gom đủ Thất Diệu Nguyên Thạch, cuối cùng trấn phong Ma Vương Stolas, phần thưởng không biết.
- Trấn phong Ma Vương?
Thạch Phong nghe lời nói không hề có tình cảm của hệ thống, khóe miệng giật giật.
Tuy biết độ khó của nhiệm vụ khẳng định không thấp, nhưng không ngờ lại cao như vậy.
Ma Vương chính là quái vật tương đương với cấp Truyền Thuyết bậc năm, có thể dễ dàng tàn sát một tòa thành lớn, căn bản không phải là tồn tại người chơi ở giai đoạn hiện tại có thể chống lại.
Chỉ là cấp Tu La đã khó như vậy, chẳng trách Hạ Liên lại nói nhiệm vụ cấp Thiên Thần là thập tử vô sinh, nếu hắn thật sự lựa chọn cấp Thiên Thần, sợ là chỉ có nước bị miểu sát, có điều cho dù là hiện tại, cũng không phải là đối thủ.
Hắn chỉ là Kiếm Sĩ bậc một mà thôi, đối mặt với Ma Vương bậc năm, cho dù là một ngàn hắn cũng chỉ là chuyện một cái vung tay.
Thần Vực chính là như vậy, cấp bậc càng cao chênh lệch càng lớn, cho nên các công hội lớn mới tìm cách bồi dưỡng cao thủ.
Bởi vì càng đến về sau chất lượng càng quan trọng, số lượng ngược lại chỉ là thứ yếu.
Nhất là khi một công hội đản sinh ra một vị người chơi bậc năm, hiệu quả đó là tốt hơn mười vạn người chơi bậc hai, có thể tùy tiện trấn thủ một thành thì không nói, còn có thể tổ chức đoàn đội công đánh quái vật cấp Truyền Thuyết bậc năm.
Bình thường muốn đối phó quái vật bậc năm, ít nhất cần một đoàn trăm người bậc ba, hơn nữa phải hiểu biết rõ nhược điểm của quái vật, có đạo cụ hoặc là vật phẩm nhằm vào nhược điểm, bằng không căn bản là không thể đánh, chỉ có nước bị đoàn diệt.
Hiện tại bảo hắn đối phó Ma Vương bậc năm, cũng là đạo lý như vậy, căn bản không có khả năng thắng được.
- Cũng may nội dung nhiệm vụ có nói đến thu thập Thất Diệu Nguyên Thạch.
Thạch Phong đọc kỹ lại nội dung nhiệm vụ, không khỏi thở phào nhẹ nhõm.
Đối với Thất Diệu Nguyên Thạch, hắn cũng có biết một chút.
Đó chính là vật phẩm quý giá hơn cả Thất Diệu Tinh Thạch, năng lượng tích trữ bên trong cũng tinh thuần hơn, có điều cũng đối ứng, chỉ có một hệ năng lượng, không giống Thất Diệu Tinh Thạch bao hàm tất cả các hệ, nói đến công dụng, Thất Diệu Tinh Thạch rộng hơn, Thất Diệu Nguyên Thạch thì rất hẹp, chỉ có dưới tình huống đặc biệt mới sử dụng, ví dụ như ma pháp trận phong ấn đặc thù.