- Đúng là có chút đáng tiếc, kỳ thật đây cũng là một lần cơ hội không tồi để tích lũy kinh nghiệm, hài tử đó vẫn rất có thiên phú.
Giang Thiên Nguyên suy nghĩ một chút liền cảm thấy cũng đúng, trận thi đấu này rất quan trọng, nếu không phải thi đấu quan trọng như vậy, chưa chắc đã không thể để Du Tử Bình lên đài.
Có điều cũng chỉ là nghĩ một chút mà thôi, bởi vì bất kể là Liêu Hóa Kiệt hay là Du Tử Bình, loại trình độ này căn bản không đáng để hắn coi trọng, chỉ vì Du Tử Bình là bằng hữu của nữ nhi hắn, mới hỏi thêm một câu mà thôi.
...
Mà này bên kia hội trường.
- Thạch tổng huấn luyện viên, ngươi cuối cùng cũng tới rồi.
Tiếu Ngọc nhìn thấy Thạch Phong đi vào trong phòng, vội vàng nghênh đón, sau đó hỏi,
- Không biết tình trạng của đoàn đội hiện tại thế nào rồi?
Hiện tại thi đấu đã sắp bắt đầu, hắn thân là chủ tịch của Bắc Đấu lại vẫn không rõ tình huống của đoàn đội thi đấu, mà không ít người có uy tín danh dự trong thành phố đều rất quan tâm đối với điều này, không ít lần tới hỏi hắn.
Mà hắn cũng chỉ có thể cười trừ, ngoài ra thì không nói được gì.
- Chắc cũng được.
Thạch Phong cười nói.
Tiếu Ngọc nghe thấy ngữ khí không xác định của Thạch Phong, không khỏi nghẹn lời, hắn cũng hoài nghi Thạch Phong rốt cuộc có quan tâm tới chuyện này hay không.
Có điều yêu cầu của hắn cũng không cao, chỉ cần không thua quá thảm là được.
Dẫu sao bên võ quán Bạch Hổ cũng phái ra tinh anh của tổng quán.
Ngay khi Tiếu Ngọc vẫn muốn nói gì đó, thời gian thi đấu chính thức cũng sắp đến, tất cả mọi người đều tiến vào hội trường.
Hội trường cỡ lớn có sức chứa năm vạn người, lúc này đã không còn chỗ trống, cảnh tượng náo nhiệt, ngay cả tuyển thủ ngay cả tham gia thi đấu đại hội cũng cảm thấy khẩn trương.
Lần này tham gia thi đấu bao gồm các võ quán và trung tâm thể hình lớn, tổng cộng có hơn 768 người, phân biệt chia làm ba mươi hai tiểu tổ, mỗi tiểu tổ hai mươi bốn người, mà mỗi tiểu tổ chỉ có một người có thể đấu vòng sau, tham gia thi đấu chính thức, có thể nói là đấu loại tương đối tàn khốc, mà mỗi võ quán và quán huấn luyện phái ra ba người, đều sẽ được chia vào các tổ, cuối cùng ai có thể giành được quán quân, phải xem bản sự của mình.
Mà trên hội trường, lúc này có ba mươi hai lôi đài, không cần lãng phí thời gian, có thể đồng thời tiến hành thi đấu, hơn nữa danh sách lọt vào vòng sau cũng sẽ được công bố trên màn hình lớn, võ quán hoặc là quán huấn luyện có càng nhiều người tiến vào vòng sau, tất nhiên cũng càng lợi hại, có thể giúp người xem thấy rõ thực lực của quán huấn luyện và võ quán.
Nói là thi đấu hữu nghị của Bạch Hổ, nhưng ai cũng biết, đây căn bản chính là vũ đài để phân ưu lược giữa các võ quán và quán huấn luyện, thể hiện ra lực lượng có tính áp đảo của võ quán Bạch Hổ.
Theo các tuyển thủ lần lượt lên đài, dựa theo thứ tự của tiểu tổ tiến vào lôi đài tương ứng, người xem ở ngoài sân đều không khỏi sôi trào.
- Ngươi xem kìa, đó không phải là thiên tài Cổ Thần của võ quán Bạch Hổ à? Hắn chính là khách quen của đại hội toàn quốc, không ngờ lại tới tham gia thi đấu lần này?
- Hả, vị mỹ nữ đó hình như là Y Vũ Thanh của võ quán Bạch Hổ, nghe nói nàng cũng nữ thiên tài chỉ sau Đường Tĩnh Dao của trong võ quán Bạch Hổ, lần thi đấu này thật sự không có gì phải lăn tăn nữa, cuối cùng khẳng định là Y Vũ Thanh đối chiến Cổ Thần.
...
Mọi người nhìn thấy tuyển thủ lên đài của võ quán Bạch Hổ, ai nấy đều nghẹn lời rồi.
Mà cao tầng của các võ quán và quán huấn luyện lại sắc mặt xanh mét.
Hai thiên tài của võ quán Bạch Hổ tới tham gia thi đấu, toàn bộ thi đấu căn bản không có gì lăn tăn, võ quán và quán huấn luyện bọn họ còn có cơ hội gì?
Ngay trên ghế khách quý, Tạ Kỳ Văn vẻ mặt tươi cười nhìn lôi đài phía dưới, đột nhiên phát hiện cạnh lôi đài số 14 có một thân ảnh quen thuộc.
Thân ảnh này chính là Du Tử Bình.
- Sao hắn lại ở đây?
Tạ Kỳ Văn không khỏi kinh ngạc.
- Sớm biết bản thân không thể tham gia thi đấu, cho nên ở sau lưng lén lút báo danh thông qua dự tuyển à?
Tạ Kỳ Văn lẳng lặng nhìn Du Tử Bình cạnh lôi đài số 14, sắc mặt hơi trầm xuống,
- Đúng là một tên gia hỏa không biết bỏ cuộc, rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt.
Hắn sớm biết Du Tử Bình một mực muốn theo đuổi Giang Mộng Vân, vốn hắn định thử Du Tử Bình một chút, để Du Tử Bình biết khó mà lui.
Không ngờ Du Tử Bình không chỉ không cảm kích, còn dám âm thầm tham gia thi đấu.
Lập tức Tạ Kỳ Văn trực tiếp phát ra một tin tức cho ba người tham gia thi đấu là Thần, Y Vũ Thanh, Liêu Hóa Kiệt, nội dung rất đơn giản, phế Du Tử Bình, khiến Du Tử Bình sau này không thể lăn lộn ở giới cách đấu nữa.
- Hy vọng ngươi đừng bị đào thải quá sớm.
Tạ Kỳ Văn nhìn Du Tử Bình vẫn đang chờ thi đấu, khóe miệng hơi nhếch lên.
Không thể không nói vận khí của Du Tử Bình rất tốt, trong ba người dự thi của võ quán Bạch Hổ, không có một ai ở lôi đài số 14.
Muốn thu thập Du Tử Bình, chỉ có đợi cho Du Tử Bình vào vòng sau.
Chỉ cần Du Tử Bình vào vòng kế tiếp, về sau cũng dễ thu thập hơn.
Tuy chỉ là thi đấu hữu nghị, nhưng đây chính là thi đấu cách đấu, trong thi đấu bị thương quả thực chính là chuyện rất bình thường, đối với học viên tinh anh của tổng quán như Cổ Thần, muốn âm thầm phế bỏ Du Tử Bình quả thực quá dễ dàng, cho dù có thể trị khỏi, nhưng cái giá phải trả, không phải là một học viên võ quán có thể thừa nhận được.