Điều này khiến người xem ở toàn trường đều sửng sốt.
- Không đánh trúng à?
- Lục Cảnh Sơn này đúng là thích đùa, không ngờ cố ý đánh lệch để hù dọa đối thủ.
- Đúng vậy, dẫu sao chênh lệch của hai bên quá lớn, nếu một phát kết thúc thi đấu thì không quá thú vị, chắc là muốn cho đối phương một chút mặt mũi.
- Phó Kinh Hồng đó đúng là xui xẻo, bị đánh bại thì cũng thôi, còn bị kinh hãi thêm mấy lần, không biết lát nữa có sợ tới ngất xỉu không, nếu Lục Cảnh Sơn không cẩn thận đánh trúng hắn, lực đạo đó nói không chừng là khiến cái mạng nhỏ của hắn cũng không còn.
Một số người xem quen thuộc với Lục Cảnh Sơn lúc này đều nói cười, không khỏi cảm thấy đồng tình cho Phó Kinh Hồng.
Mà Tiếu Ngọc trên đài khách quý đã sắp không nhìn được nữa, oán hận nhìn lão giả lông mi trắng đang mỉm cười ở bên cạnh, võ quán Bạch Vân căn bản chính là muốn mượn danh khí của quán huấn luyện Bắc Đấu để thượng vị, như vậy sau này ai còn nguyện ý đến quán huấn luyện Bắc Đấu học tập nữa.
Có điều lúc này trong lòng lão giả lông mi trắng lại rất kinh ngạc, không ngờ tiểu gia hỏa Lục Cảnh Sơn này vẫn rất có đầu óc, không quên kiếm danh khí cho võ quán Bạch Vân bọn họ.
Nhưng ở trên lôi đài, sắc mặt Lục Cảnh Sơn hơi trầm xuống, nhìn chằm chằm Phó Kinh Hồng.
Hắn không tốt những mọi người nghĩ, hắn định một quyền giải quyết Phó Kinh Hồng, nhằm chấn nhiếp đối thủ sau này, dẫu sao đây cũng không phải thi đấu chính quy, phải đánh liền vài trận, nói không chừng sẽ bị thương, tuy thiết bị chữa bệnh trong sân vận động rất tốt, thương tich nhẹ đều có thể được chữa khỏi rất nhanh, có điều trạng thái tinh thần tốt không phải dựa vào trị liệu là có thể khôi phục, cho nên hắn mới định tốc chiến tốc thắng.
Nhưng không ngờ Phó Kinh Hồng lại né tránh được quyền đầu của hắn.
- Tiểu tử ngươi, vận khí vẫn rất tốt, có điều vận may đến đây là kết thúc rồi.
Lục Cảnh Sơn quát khẽ một tiếng, trực tiếp dùng ra chiêu thức bạo lực mau lẹ nhất Loạn Tiễn Đả, dựa vào lực lượng cuồng bạo và tốc độ áp đảo tất cả.
Từng đạo quyền ảnh giống như một bức tường đập về phía Phó Kinh Hồng.
- Loạn Tiễn Đả chiêu bài của Lục Cảnh Sơn. Tiểu tử này xong đời rồi, không vào bệnh viện nằm mấy tháng thì sợ rằng là không khôi phục được.
Mọi người nhìn thấy thế công cuồng bạo của Lục Cảnh Sơn, không khỏi đồng tình với Phó Kinh Hồng.
Ngay khi mọi người cho rằng Phó Kinh Hồng sẽ bị Lục Cảnh Sơn đánh bay, chỉ thấy Phó Kinh Hồng không ngờ vừa lui về phía sau vừa vung hai tay, đón đỡ quyền đầu đang đánh tới, không để một quyền nào hạ xuống người.
- Sao có thể.
- Hắn không ngờ có thể chống đỡ được à?
- Hắn rốt cuộc là ai?
Tất cả mọi người trên ghế khách quý đều giật mình, nhất là lão giả của võ quán Bạch Vân.
Lực lượng cuồng bạo như vậy, còn có quyền tốc mắt thường không thể theo kịp, ngay cả những cao thủ cấp toàn quốc cũng không ứng phó nổi, nhưng hiện tại lại không thể đả thương đến Phó Kinh Hồng mảy may.
- Thân thủ đẹp quá.
Giang Thiên Nguyên nhìn Phó Kinh Hồng, hai mắt không khỏi sáng lên.
Mọi người ở đây chỉ nhìn thấy Phó Kinh Hồng rất nhẹ nhàng chống đỡ Loạn Tiễn Đả của Lục Cảnh Sơn, nhưng Giang Thiên Nguyên lại biết rất rõ, muốn làm được như vậy là rất khó, đầu tiên Phó Kinh Hồng phải đoán được chuẩn xác công kích của Lục Cảnh Sơn, sau đó thông qua ngăn cản, khiến quyền đầu uy lực kinh người lệch khỏi quỹ tích công kích, đây chính là cần động thái thị lực và kinh nghiệm chiến đấu phong phú kinh người mới có thể làm được.
Rất khó tưởng tượng một tiểu tử mười tám mười chín tuổi lại có thể có kinh nghiệm chiến đấu phong phú như vậy.
- Không thể nào, hắn không phải tuyển thủ dự bị ư?
Tiếu Ngọc nhìn Phó Kinh Hồng phong khinh vân đạm trên lôi đài với vẻ không thể tin nổi, há to miệng, lập tức ánh mắt chuyển qua người Thạch Phong, oán khí đối với Thạch Phong lúc trước lập tức tiêu tán, chỉ có kinh hỉ và kinh ngạc, không ngờ Thạch Phong có thể mời được cao thủ lánh đời như vậy, mà cũng càng cảm thấy kính sợ Thạch Phong hơn.
Theo chiến đấu giằng co hơn mười giây, Lục Cảnh Sơn cũng dần dần mệt mỏi.
Loạn Tiễn Đả tất nhiên có uy lực tính áp đảo, nhưng vô cùng tiêu hao thể lực.
- Tiểu tử ngươi giấu cũng sâu thật, thiếu chút nữa thì bị ngươi lừa rồi.
Lục Cảnh Sơn trực tiếp từ bỏ sử dụng Loạn Tiễn Đả, lập tức kéo giãn cự ly, muốn khôi phục thể lực một chút,
- Có điều ngươi chỉ biết né tránh, chung quy vẫn không thể là đối thủ của ta.
Có điều Lục Cảnh Sơn còn chưa nói xong, Phó Kinh Hồng đã bước ra một bước, một Truy Thân Đả, căn bản không cho Lục Cảnh Sơn cơ hội nghỉ ngơi.
- Tự tìm chết.
Lục Cảnh Sơn cười lạnh một tiếng, bộ pháp dưới chân biến đổi, trực tiếp quét chân.
Một cước đá ra, chỉ là kình phong đã khiến người ta cả người run rẩy, không chút nghi ngờ có thể đá đối thủ ra khỏi sân.
Chỉ thấy khi quét chân sắp hạ xuống người Phó Kinh Hồng, Phó Kinh Hồng đột nhiên ngừng lại, giống như đã sớm nhìn thấu chiêu này của Lục Cảnh Sơn, quét chân trực tiếp sượt qua góc áo của Phó Kinh Hồng, mà Lục Cảnh Sơn động tác biến dạng đã lộ ra nhược điểm chồng chất, trực tiếp bị Phó Kinh Hồng đánh trúng hông, hoàn toàn không có một chút phòng bị.
Phập!
Lục Cảnh Sơn lập tức phun ra máu, cả người bay ra ngoài, nặng nề ngã xuống đất, tuy Lục Cảnh Sơn vẫn muốn đứng lên, có điều người chưa đứng vững, lại lảo đảo ngã xuống đất, căn bản không còn sức tái chiến.
Bởi vì là thi đấu hữu nghị, cộng thêm sân thi đấu khá nhiều, khi trọng tài xác định tuyển thủ không còn sức tái chiến, sẽ trực tiếp tuyên bố kết quả.
- Người thắng! Phó Kinh Hồng của quán huấn luyện Bắc Đấu!