Hình Hỏa nhìn Thạch Phong, cười ngạo nghễ, lập tức ném lại microphone cho trọng tài, xoay người rời khỏi lôi đài, vô cùng tiêu sái.
- Tuyển thủ Hình Hỏa! Ngươi tùy tiện rời khỏi lôi đài như vậy, sẽ bị coi là thua.
Trọng tài tiếp nhận microphone, đột nhiên phát hiện Hình Hỏa muốn rời khỏi lôi đài, vội vàng nhắc nhở.
- Ta đã đạt được mục đích tới đây rồi, thi đấu cứ tính là ta thua đi.
Hình Hỏa hờ hững nói.
Nói xong Hình Hỏa bước xuống lôi đài, không hề bận tâm tới kết quả thi đấu, khiến mọi người nhìn mà trợn tròn mắt.
- Nhận thua, hắn không ngờ lại không muốn đấu à?
- Mẹ kiếp, Hình Hỏa này cũng quá trâu rồi! Ngay cả phần thưởng năm trăm vạn của chức quán quân cũng không cần à?
- Không đến mức như vậy chứ, hắn tham gia thi đấu thực sự chỉ là vì khiêu chiến Hắc Viêm thôi ư?
...
Mọi người nhìn Hình Hỏa dần dần rời khỏi hội trường, trong nhất thời cũng không biết nên nói gì cho phải, mấy trăm vạn cứ vậy từ bỏ, phải biết rằng rất nhiều người cả đời cũng không kiếm nổi mấy trăm vạn điểm tín dụng này.
Bởi vì Hình Hỏa rời sân, Du Tử Bình không chiến mà thắng!
Mà chức quán quân tất nhiên thuộc về quán huấn luyện Bắc Đấu, về phần quán quân là ai, Kiếm Ảnh và Ban Cưu căn bản không để ý, bởi vì bọn họ sớm đã đặt trọng tâm vào Thần Vực, không quá cảm thấy hứng thú với chuyện của giới cách đấu, cho nên cuối cùng phần thưởng quán quân để cho Du Tử Bình nhận.
Điều này khiến các võ quán và quán huấn luyện trên đài khách quý xôn xao.
Người xem bình thường có lẽ không biết lai lịch của Du Tử Bình, nhưng bọn họ thì biết.
Du Tử Bình chính là học viên trung cấp của võ quán Bạch Hổ, hiện tại ly khai võ quán Bạch Hổ thì không nói, còn giành được chức quán quân của lần thi đấu hữu nghị này, quả thực là muốn tát sưng mặt võ quán Bạch Hổ.
Lúc này sắc mặt của Tạ Kỳ Văn cũng vô cùng âm trầm, tuy hắn rất tức giận, rất muốn tự mình đi giải quyết Du Tử Bình, nhưng hiện tại hắn vẫn có một vấn đề lớn hơn phải đối mặt, đó chính là Giang Thiên Nguyên đang một mực không nói gì.
- Kỳ Văn, ta tin chắc ngươi biết, hiện tại ta cần một lời giải thích, giải thích này không chỉ là nói cho ta nghe, đến lúc đó ngươi còn phải nói cho tổng quán chủ nghe, nếu giải thích không tốt, ngươi chắc biết hậu quả.
Giang Thiên Nguyên lườm Tạ Kỳ Văn một cái rồi trực tiếp phất tay áo rời đi, tuy trong lời nói không có quở trách, nhưng ngữ khí lạnh như băng quả thực khiến Tạ Kỳ Văn thiếu chút nữa thì quỳ xuống.
Cũng không trách Giang Thiên Nguyên lại tức giận như vậy.
Dẫu sao Du Tử Bình trên thi đấu hữu nghị hôm nay cũng có biểu hiện quá kinh người, hoàn toàn có tư cách tiến vào tổng quán được dốc sức bồi dưỡng, mà nhân tài như vậy hiện tại không ngờ thành đại biểu của quán huấn luyện Bắc Đấu, chuyện này nếu nói không liên quan gì tới người chủ trì Tạ Kỳ Văn này thì quỷ cũng không tin.
- Cho tổng quán chủ một lời giải thích à?
Tạ Kỳ Văn lập tức cảm thấy cả người đều không ổn, giống như khí lực toàn thân đều bị hút cạn vậy, thiếu chút nữa thì ngã xuống đất.
Tổng quán chủ của Võ quán Bạch Hổ là nhân vật nào?
Tuy hắn là thiên tài của võ quán Bạch Hổ, nhưng cũng chỉ là thiên tài mà thôi, không phải cường giả, một năm thậm chí cũng không gặp được vị tổng quán chủ này mấy lần, hiện tại lại bắt hắn phải tự mình đi giải thích. . .
Trong lòng Tạ Kỳ Văn rất uất nghẹn, tuy hắn lúc trước lựa chọn để Liêu Hóa Kiệt tham gia thi đấu là tư tâm, nhưng hắn biết rõ thực lực chân chính của Liêu Hóa Kiệt là mạnh hơn Du Tử Bình, lựa chọn Liêu Hóa Kiệt tham gia thi đấu cũng không có gì đáng trách, nhưng Du Tử Bình đột nhiên biến thành lợi hại như vậy, thậm chí đánh bại cả Liêu Hóa Kiệt, sao hắn biết được là vì gì?
...
Ngay khi thi đấu kết thúc, mọi người giải tán, ai nấy đều đang đàm luận về chuyện Hình Hỏa muốn khiêu chiến Hắc Viêm trong Thần Vực, đám người Thạch Phong chuẩn bị rời khỏi đột nhiên bị Cam Hưng Đằng ngăn lại.
- Không biết Cam huấn luyện viên còn có chuyện gì?
Tiếu Ngọc mở miệng cười hỏi.
Thi đấu hữu nghị là cử hành quang minh chính đại, bọn họ cũng thắng quang minh chính đại, cho dù võ quán Bạch Hổ muốn gây sự cũng không có cơ hội, càng đừng nói nơi này là hội trường, nếu võ quán Bạch Hổ gây sự, đến lúc đó người mất mặt sẽ chỉ là chính bọn họ.
Ngay khi Cam Hưng Đằng ngăn đám người Thạch Phong lại, cao tầng của các võ quán và quán huấn luyện chuẩn bị rời sân cũng nhao nhao nhìn tới, rất hiếu kỳ không biết võ quán Bạch Hổ muốn làm gì. Dẫu sao trận thi đấu hữu nghị này cũng là võ quán Bạch Hổ vì đề thăng danh khí ở sáu thành phố lớn mà tổ chức.
Hiện tại lại thành giá áo cho quán huấn luyện Bắc Đấu, nếu nói võ quán Bạch Hổ không phẫn nộ, sợ rằng có quỷ cũng không tin.
Mà Cam Hưng Đằng không quan tâm tới cái nhìn chăm chú của mọi người, liếc Thạch Phong một cái, rất khó chịu nói:
- Giang quán chủ muốn mời Thạch tổng huấn luyện viên tới uống chén trà, không biết hiện tại Thạch tổng huấn luyện viên có thời gian không?
- Giang quán chủ mời à?
Mọi người ở đây trong nhất thời đều không khỏi ngây ra.
Giang Thiên Nguyên là ai?
Đó chính là nhân vật đứng đầu trong nghề, hoàn toàn là truyền kỳ sống, võ quán Bạch Hổ có thể có thành tựu hôm nay, Giang Thiên Nguyên là không thể không có công, hơn nữa môn hạ đệ tử Giang Thiên Nguyên ai nấy đều bất phàm, đồng thời cũng rải rộng ở các ngành nghề, chỉ là lần thi đấu hữu nghị này nguyện ý lộ mặt, đã rất hiếm có rồi, vô số người muốn tới kết giao cũng không có cơ hội, hiện tại không ngờ lại chủ động gửi lời mời, hơn nữa nhìn ý tứ thì chỉ mời một mình người trẻ tuổi Thạch Phong này, quả thực là bất khả tư nghị.
- Cái này... Sợ rằng phải hỏi bản thân Thạch tổng huấn luyện viên.
Tiếu Ngọc nhíu chặt mày, nhìn về phía Thạch Phong ở bên cạnh.
Hắn không sợ võ quán Bạch Hổ cướp sinh ý, chỉ sợ võ quán Bạch Hổ sử dụng thủ đoạn khác, ví dụ như đào Thạch Phong, dẫu sao loại chuyện này thật sự là rất thường thấy.
Quán huấn luyện Bắc Đấu vừa có khởi sắc, tất cả đều dựa vào Thạch Phong, lúc này Giang Thiên Nguyên tới tìm Thạch Phong, khiến hắn nhận thấy cảm giác nguy hiểm rất lớn, nếu Giang Thiên Nguyên kéo Thạch Phong đi, như vậy Bắc Đấu đừng hòng phát triển được.
Võ quán Bạch Hổ tiền nhiều thế lớn, cho dù cho Thạch Phong chỉ làm một tổng huấn luyện viên phân quán, địa vị đó cũng không phải tập đoàn Bắc Đấu có thể so sánh.
Nhưng không gặp Giang Thiên Nguyên cũng không được, dẫu sao đây là Giang Thiên Nguyên chủ động mời, nếu cự tuyệt, vậy thì quá không nể mặt Giang Thiên Nguyên, đến lúc đó cho dù bản thân Giang Thiên Nguyên không ra mặt, chỉ là những đệ tử của hắn cũng khiến bọn họ phải khổ rồi.
Chỉ có thể xem Thạch Phong lựa chọn thế nào.
- Dẫn đường đi.
Thạch Phong không hề do dự, rất lạnh lùng nói.
Hắn và Giang Thiên Nguyên sớm muộn gì cũng phải gặp mặt.
Dẫu sao muốn để Du Tử Bình triệt để gia nhập Linh Dực Công Hội, không thể vòng qua được Giang Thiên Nguyên.