Thánh Ma Đạo Sĩ đỉnh phong bậc năm, chính là vô cùng nguy hiểm, hơi có chút sai lầm, hắn chắc chắn sẽ toi mạng.
Chết một lần cũng không sao, mấu chốt là Linh Hồn Bảo Châu trên tay hắn đã không còn, sau này muốn có được Thất Chí Bảo không biết phải mất bao nhiêu lâu, cho nên không thể có sơ xuất.
- Hy vọng hệ thống đừng lừa ta.
Thạch Phong lập tức rụt rè mở cửa phòng nghiên cứu, lặng lẽ lẻn vào.
Lúc này Raymond vẫn đang nghiêm túc chế tác vật phẩm trong phòng nghiên cứu, hoàn toàn hồn nhiên vong ngã, mà cạnh thạch đài cách Raymond không xa, Thất Diệu Nguyên Thạch được đặt ở trung tâm một ma pháp trận loại nhỏ màu đỏ thẫm, ma pháp trận này hoàn toàn là lợi dụng lực lượng của Thất Diệu Nguyên Thạch để vận chuyển, cung cấp ma lực nồng đậm cho vật phẩm mà Raymond chế tác.
Thạch Phong không vội vã tiến lên, mà là ở xa xa lẳng lặng quan sát kết cấu phòng nghiên cứu, còn cả vật phẩm bày ở xung quanh.
Là một cao thủ Thần Vực, điểm quan trọng nhất là phải cấp tốc thích ứng với hoàn cảnh, như vậy khi chiến đấu mới có thể phát huy ra hiệu quả tốt nhất, có điều lần này Thạch Phong không chỉ là làm quen với hoàn cảnh, phần lớn là để tìm kiếm bảo vật trong phòng nghiên cứu.
Vất vả lắm mới tới được phòng nghiên cứu được bảo tồn hoàn hảo của Nguyệt Thần, nếu chỉ là cướp đi Thất Diệu Nguyên Thạch, vậy thì quá có lỗi với bản thân rồi.
Thứ đặt trong phòng nghiên cứu, bất kỳ thứ nào cũng khiến Thạch Phong thấy mà động lòng không thôi.
Chỉ là được bày trên đài nghiên cứu đã là cấp bậc Ám Kim, cho dù đặt vào mười năm ở đời trước, cũng là trân phẩm trong trân phẩm, bảo vật mà tất cả Luyện Kim Sư hằng ao ước, càng đừng nói bay ở đó còn là một bộ, giá trị tăng gấp nhiều lần.
Trừ không ít khí cụ luyện kim ra, trong phòng nghiên cứu còn có không ít vật phẩm tỏa ra thần uy, chắc đều là vật phẩm mà Nguyệt Thần bình thường sử dụng, tùy tiện một kiện cầm tới hội đấu giá bán ra, bán được mười vạn viên Ma Thủy Tinh cũng chỉ là chuyện vặt, hơn nữa trên đài thực nghiệm của phòng nghiên cứu còn có không ít bản vẽ tàn phá.
Tài liệu chế tác những bản vẽ đều vô cùng quý giá, bởi vì đó không phải là giấy da dê mà là da rồng, cũng chỉ có thần linh mới dám dùng, những giấy da rồng này này cho dù là để mấy vạn năm cũng không có vấn đề gì.
Sau khi Thạch Phong quan sát kỹ phòng nghiên cứu, trong lòng kinh thán không thôi.
Đây hoàn toàn là một đại bảo khố, sợ rằng không thua gì Vẫn Lạc Phương Chu, nếu không có Hắc Vu Sư Chi Vương Raymond đang ở đây, quả thực chính là hoàn mỹ.
Lúc này Raymond đã chế tác xong vật phẩm, đó là một cái vòng màu vàng bồng bềnh trong không trung, ở trung tâm vòng tròn có một viên bảo thạch rực rỡ chiếu ra quang huy bảy màu, uy áp kinh người tỏa ra ngay cả Thạch Phong cách ma pháp trận cũng cảm thấy cảm giác áp bức không nhỏ.
- Đó là cái gì vậy?
Thạch Phong nhìn vòng tròn màu vàng, trong lòng đầy nghi vấn.
Ở trong Thần Vực, trừ những vật phẩm được thần linh sử dụng ra, vật phẩm có thể tỏa ra cảm giác áp bức là cực ít, mỗi một kiện đều là tác phẩm được truyền lại đời sau, mà uy áp vòng tròn màu vàng trước mắt tỏa ra quả thực có thể so với hiệu quả của thần uy.
Mà Raymond cũng ngừng động tác trong tay, bắt đầu ngâm xướng chú ngữ.
Lập tức trên vùng trời vòng tròn màu vàng xuất hiện một ma pháp trận tứ trọng, không ngừng rót ma lực vào trong vòng tròn màu vàng, mà vòng tròn màu vàng cũng giống như cá voi hút nước, ma lực nồng đậm trong phòng nghiên cứu đều rót vào trong vòng tròn màu vàng, có thể nào cũng không đầy.
- Cơ hội tốt.
Thạch Phong nhìn vòng tròn màu vàng điên cuồng hấp thu ma lực, biết đây là thời khắc mấu chốt, sợ rằng sau này sẽ khó tìm được cơ hội như vậy nữa, thế là dùng ra Huyễn Ảnh Sát, trực tiếp phân ra một phân thân đứng ở cửa lớn của phòng nghiên cứu, mà bản tôn thì trực tiếp lao về phía Raymond.
Raymond (Hắc Vu Sư Chi Vương), Nhân tộc, Thánh Ma Đạo Sĩ, cấp 72, điểm sinh mệnh?
Tuy cấp bậc của Raymond chỉ có cấp 72 mà thôi, nhưng thể chất bậc năm lập tức phát hiện Thạch Phong đã nhảy vào phòng quấy nhiễu ma pháp trận, nhìn thấy kẻ xâm nhập Thạch Phong này, trong ánh mắt Raymond cũng tỏa ra sát ý lạnh tới thấu xương.
- Chết.
Raymond không nói hai lời vung cánh tay khô héo như khúc gỗ, chỉ về phía Thạch Phong đang xông tới.
Lập tức trong ngón tay Raymond hình thành một ma pháp trận năm màu, ma lực ngưng tụ ra ngay cả Thạch Phong nhìn thấy cũng cảm thấy toàn thân lạnh toát.
- Điên rồi, chưa gì đã dùng nguyên tố ma pháp bậc năm Phấn Toái?
Thạch Phong chỉ nhìn thấy ma pháp trận, lập tức nhận ra ma pháp này.
Nguyên tố ma pháp bậc năm Phấn Toái là một ma pháp hủy diệt loại nhỏ, tuy phạm vi không lớn, nhưng uy lực còn kinh người hơn cả ma pháp hủy diệt cỡ lớn, nếu MT cùng cấp bậc bị đánh trúng trực tiếp, cũng sẽ mất nửa cái mạng, có điều ma pháp này có một khuyết điểm, đó chính là chú văn quá phức tạp, khi ngâm xướng cần thời gian không ngắn, trong chiến đấu PK Thánh Ma Đạo Sĩ bậc năm trước giờ không hay dùng tới.
Nhưng Raymond không ngờ có thể bỏ qua ngâm xướng, trực tiếp dùng ra nguyên tố ma pháp bậc năm Phấn Toái.
Đột nhiên không gian xung quanh Thạch Phong bắt đầu sụp đổ, tất cả ở xung quanh đều bắt đầu biến thành một mảng u ám, trong chớp mắt tất cả mọi thứ trong phạm vi bán kính 30 mét đã hóa thành tro bụi.
Mà Raymond vừa định quay đầu trực tiếp chủ trì ma pháp trận, một đạo thân ảnh đã xuất hiện ở trước người.
- Nguy hiểm thật.
Thạch Phong không khỏi liếc về phía chỗ lúc trước vừa đứng, cảm thấy nghĩ lại mà sợ.