Theo Khí Nhất Đào hạ chỉ lệnh xong, các tà ma có trí năng cao đều hóa thành từng đạo tàn ảnh, giống như là dã thú đói khát ngửi được thịt, giống như phát điên ùa về phía Thạch Lâm Tiểu Trấn.
Rất nhiều tà ma đột nhiên hàng lâm, lập tức dẫn tới sự phát hiện của mọi người trong Thạch Lâm Tiểu Trấn
- Sao vẫn còn quái vật?
- Cũng may số lượng không nhiều lắm, chắc có thể kháng được hay không
- Sao những quái vật này lại mang tới cho người ta cảm giác còn nguy hiểm hơn tà thú cùng cấp bậc vậy?
...
Thành viên Linh Dực đang ngăn cản đại quân tà thú nhìn thấy lại có một đám quái vật ập tới, nhao nhao quay đầu lại nhìn, tuy trong lòng khẩn trương, có điều thấy quái vật xông tới không nhiều lắm, mới thở phào nhẹ nhõm, tiếp tục an tâm kích sát tà thú trước mắt.
Tuy mọi người thở phào nhẹ nhõm, có điều Thủy Sắc Sắc Vi nhìn tà ma xông lên, sắc mặt lạnh lùng, vội vàng phân phó:
- Nỗ cung xa loại nhỏ ưu tiên kích sát những quái vật đang xông lên! Tuyệt đối không thể để chúng tiếp cận nơi này.
Cái thứ tà ma này trong thủ thành chiến lần trước đã từng xuất hiện, tuy số lượng ít ỏi, nhưng chiến lực đều vô cùng kinh người, trí năng căn bản không phải là quái vật phổ thông có thể so sánh.
Mà lần này không ngờ xuất hiện nhiều như vậy, nếu xông vào Thạch Lâm Tiểu Trấn, hậu quả quả thực là không thể lường được.
Tuy thành viên Linh Dực Khống chế nỗ cung xa loại nhỏ không biết có chuyện gì, có điều Thủy Sắc Sắc Vi đã hạ mệnh lệnh, vậy thì nhất định phải chấp hành, hơn nữa những tà ma này cũng đều ở trong tầm bắn.
Lập tức mấy chục đạo hỏa mang bay đi, trực tiếp lướt về phía tà ma đang xông tới.
Rầm rầm rầm. . .
Tiếng nổ mạnh liên tục vang lên.
- Sao có thể?
Thành viên Linh Dực Khống chế nỗ cung xa loại nhỏ đều không khỏi bị cảnh tượng trước mắt khiến cho ngây đơ.
Mấy chục đạo Bạo Liệt Tiễn hạ xuống, tuy cự ly hơi xa, nhưng tốc độ của Bạo Liệt Tiễn cho dù là người chơi tinh anh cũng không né tránh được, cộng thêm lại là thương tổn phạm vi, nhưng những tà ma này không ngờ đều né tránh được.
Một màn này không chỉ là thành viên Linh Dực khống chế nỗ cung xa nhìn thấy, không ít người trong Thạch Lâm Tiểu Trấn cũng nhìn thấy, ai nấy kinh ngạc tới không nói nên lời.
- Giãy dụa vô vị.
Khí Nhất Đào lại hờ hững với điều này.
Cho dù chỉ là tà ma cấp bậc tinh anh đặc thù, năng lực phản ứng vẫn cao hơn người chơi tinh anh một chút, huống chi thuộc tính cơ bản của những tà ma này là mạnh hơn người chơi cùng cấp bậc rất nhiều, né tránh loại công kích phạm vi nhỏ như nỗ cung xa loại nhỏ căn bản chính là chuyện rất dễ dàng, điều duy nhất có thể gây nguy hiểm đến tà ma cũng chỉ có loại vũ khí phạm vi công kích lớn như Ma Pháp Chi Tháp.
Hơn nữa những tà ma này có có trí năng tương đối cao, sau khi biết năng lực công kích của Thạch Lâm Tiểu Trấn, ai nấy đều tản ra tứ tán, vị trí đứng có thể nói là vô cùng phân tán, cho dù là bị Ma Pháp Chi Tháp công kích, thương tổn có thể tạo thành đối với đại quân tà ma cũng vô cùng có hạn.
- Nhiều tà ma như vậy, đúng là bỏ hết vốn liếng.
Thạch Phong nhìn tà ma chen chúc ùa tới, cũng hơi líu lưỡi.
Tuy hắn không quá hiểu biết về Tà Thần Điện, có điều cũng minh bạch một việc, đó chính là tà ma là không dễ sinh ra, mỗi một con đều là tâm đầu nhục của người chơi Tà Thần, hiện giờ một hơi lấy ra hơn ba ngàn con để công thành, tuyệt đối là hạ quyết tâm rất lớn.
- Hội trưởng, thực lực của tà ma không tầm thường, nếu để những tà ma này tiến vào thành trấn, hậu quả là không thể lường được, có phải nên để bên Khinh Tuyết lập tức tổ chức hai vạn tinh anh tới đây không?
Thủy Sắc Sắc Vi nhìn tà ma đã càng lúc càng gần, lo lắng báo cáo.
- Một khi đã như vậy, bảo tất cả mọi người lui vào trong thành, cứ để những tà thú và tà thú này xông vào đi.
Thạch Phong phân phó.
- Để những quái vật này tiến vào á?
Thủy Sắc Sắc Vi há to miệng, hoàn toàn không rõ Thạch Phong đang nghĩ gì,
- Hội trưởng, nếu để những quái vật này tiến vào trấn nhỏ, đến lúc đó khẳng định sẽ tạo thành phá hoại cực lớn, hơn nữa Ma Pháp Chi Tháp cũng rất khó phát động công kích, lại càng không có lợi đối với chúng ta.
- Nói chung cũng không thủ được, cứ để những quái vật này tiến vào không sao cả, đến lúc đó ai có lợi ai không có lợi thì vẫn chưa chắc.
Thạch Phong cười cười,
- Được rồi, ngươi cứ đi làm là được, chuyện tiếp theo cứ giao cho ta giải quyết.
Nếu là trước khi chưa có Hiệp Hội Mạo Hiểm Giả, cho dù là sử dụng toàn bộ lực lượng của công hội, hắn tuyệt đối cũng không để những quái vật này tiến vào Thạch Lâm Tiểu Trấn nửa bước, nhưng tình huống hiện tại lại khác.
Ở trong Thần Vực, quái vật công thành là khác với người chơi công thành, người chơi công thành NPC sẽ không tham dự, nhưng quái vật thì khác, NPC trung lập lệ thuộc Nhân tộc, là quan hệ đối địch với quái vật.
Thế lực trung lập như Hiệp Hội Mạo Hiểm Giả chiếm một khu đất lớn trong thành trấn của người chơi, đó không phải là miễn phí.
Sau khi quái vật công vào thành trấn, Hiệp Hội Mạo Hiểm Giả cũng sẽ ra tay thủ vệ thành trấn.
Lúc trước chỉ là không muốn bại lộ hiệu quả ẩn tàng này, hơn nữa để Hiệp Hội Mạo Hiểm Giả xuất thủ cũng cần trả giá cực cao, đó chính là độ danh tiếng thành trấn sẽ giảm xuống trên diện rộng, độ danh tiếng thành trấn chính là mấu chốt để một trấn nhỏ tấn thăng, không thể tùy tiện tổn thất.
Hiện tại đã không cản được, tất nhiên cũng không cần thiết phải cố chống đỡ để rồi làm tiêu hao lực lượng của công hội.