Hai bên khai chiến chẳng qua chính là đánh tiêu hao chiến, nhưng bên hắn có tà ma trợ giúp, có thể tiêu hao rất nhiều nhân lực vật lực của Linh Dực Công Hội, hơn nữa còn có thể tạo thành ảnh hưởng không nhỏ đối với Thạch Lâm Tiểu Trấn, có thể nói là nhất cử lưỡng tiện.
Vốn hắn còn tưởng rằng Linh Dực Công Hội sẽ chống đỡ được thời gian dài, hoặc là phái ra đại quân mấy vạn người phong tỏa toàn bộ Thạch Trảo Sơn Mạch, thậm chí hắn cũng đã làm tốt chuẩn bị đánh một trận toàn diện ở dã ngoại, dẫu sao dã ngoại chiến không thể so với công thành chiến, Linh Dực có ưu thế tuyệt đối, lại có NPC vệ binh và hộ vệ trợ giúp, nhưng ở dã ngoại thì không có.
Rất nhiều tà ma cộng thêm đại quân của Thiên Táng Công Hội bọn họ, cho dù Linh Dực Công Hội có rất nhiều nỗ cung xa loại nhỏ, cũng có thể khiến Linh Dực Công Hội chịu trọng thương, càng đừng nói Linh Dực Công Hội vừa trải qua một hồi đại chiến, tổn thất không nhỏ, đánh nhau lại càng không sợ.
Nhưng hắn không ngờ Linh Dực Công Hộ nhanh như vậy đã lựa chọn từ bỏ.
- Phải rồi. Hiện tại sợ rằng Linh Dực Công Hội đã rầu tới thối ruột, dám trực tiếp khai chiến với chúng ta, lại không biết những tà ma cấp đầu lĩnh không chỉ là thực lực đáng sợ, hơn nữa còn có năng lực ẩn dật và trí năng rất mạnh, không giống tà thú vụng về, cho dù Linh Dực Công Hội bọn họ muốn vây bắt, thuật truy tung của Thích Khách cũng vô dụng, mà luận về tốc độ thì tà ma còn nhanh hơn người chơi, cho dù thật sự phát hiện cũng không đuổi kịp.
Quỷ Ảnh Tử cũng gật đầu.
- Vừa hay, ngươi tự mình dẫn người đi nói với Viêm Huyết, kế hoạch đã thực hiện bước đầu, do ngươi và Viêm Huyết triển khai bước tiếp theo,khiến thương đạo của Thạch Lâm Tiểu Trấn triệt để bị tê liệt.
Nhất Tiêu Độc Táng cười khẽ,
- Đợi cho bên Thú Hoàng hoàn thành, bên chúng ta cũng có thể hạ được Băng Phong Chi Vương, đến lúc đó ta cũng muốn nhìn xem, Linh Dực Công Hội còn đọ tiêu hao với chúng ta thế nào được!
- Giờ ta đi liên hệ với Viêm Huyết.
Quỷ Ảnh Tử liếm liếm khóe miệng, vẻ mặt rất kích động.
Thực lực của Thú Hoàng đáng sợ hơn bọn họ tưởng tượng, căn bản không phải là Khí Nhất Đào lúc trước có thể so sánh, mà thủ đoạn cũng rất nhiều, căn bản không chỉ đơn giản là dựa vào tà thú và tà ma.
...
Mà trong phòng khách VIP ở tầng hai của Hiệp Hội Mạo Hiểm Giả Bạch Hà Thành, Thạch Phong chưa ngồi được bao lâu, một nữ tử dáng người cao gầy, mặc pháp bào màu trắng bước vào, vị mỹ nữ này chính là Renee, một trong các Phó hội trưởng của Hiệp Hội Mạo Hiểm Giả Bạch Hà Thành, một Huyễn Thuật Sư bậc ba cấp 180.
- Hộ vệ giả đại nhân tôn kính, nghe nói ngươi đã hoàn thành nhiệm vụ ủy thác Thú Nhân Cổ Quốc, không biết có thể cho ta xác định một chút không?
Renee nhìn Thạch Phong hỏi.
- Đây là đương nhiên.
Thạch Phong lập tức lấy ra Băng Phôi Chiến Phủ từ trong ba lô, trực tiếp đặt lên trên bàn.
Nếu không phải bàn gỗ có ma pháp trận gia trì, lúc này sớm đã bị Băng Phôi Chiến Phủ đập vụn, đây không phải do Băng Phôi Chiến Phủ rất nặng, mà là bản thân Băng Phôi Chiến Phủ có sức phá hoại khủng bố, cho dù chỉ là đặt ở đó cũng có thể khiến không gian xung quanh lờ mờ có thế sụp đổ.
Đây còn là vì bản thân Băng Phôi Chiến Phủ đã hư hao, nếu không hư hao, thực sự không biết sẽ đạt tới trình độ gì.
Nếu dùng để chiến đấu, có thể tưởng tượng là cảnh tượng khủng bố cỡ nào.
- Không tồi, quả nhiên là Băng Phôi Chiến Phủ được ủy thác.
Renee nhìn Băng Phôi Chiến Phủ trên bàn cũng không nhịn được mà kinh ngạc,
- Hộ vệ giả đại nhân đúng là lợi hại, nhiệm vụ ủy thác này đã tồn tại ở Tinh Nguyệt Vương Quốc mấy chục năm, một mực là không ai có thể hoàn thành, lần này sợ rằng hội trưởng đại nhân cũng sẽ giật mình.
- Băng Phôi Chiến Phủ đã xác nhận không có sai sót, mời hộ vệ giả đại nhân theo ta đi giao nhận nhiệm vụ.
Nói xong Renee dẫn theo Thạch Phong rời khỏi phòng khách VIP, trực tiếp tới tầng ba của Hiệp Hội Mạo Hiểm Giả, một đường đi tới tàng bảo thất của hiệp hội, ở trước tàng bảo thất có bốn gã thủ vệ khôi lỗi bậc ba cấp 180, mà toàn bộ tàng bảo thất lại được một ma pháp trận ngũ trọng bảo hộ, phòng bị rất nghiêm mật, cho dù là người chơi bậc năm cũng đừng hòng lấy đi bất kỳ một kiện vật phẩm từ trong tàng bảo thất này.
Có điều Renee là Phó hội trưởng, trực tiếp dẫn theo Thạch Phong tiến vào tàng bảo thất.
- Xin hộ vệ giả đại nhân chờ một chút.
Renee bảo Thạch Phong đứng trước quầy của tàng bảo thất, mà bản thân mà thì đi đến trước tủ trưng bày các loại bảo hộ trong tàng bảo thất, giống như là lấy đi gì đó vậy.
Điều này khiến Thạch Phong rất buồn bực, bình thường hoàn thành nhiệm vụ ủy thác của hiệp hội, không phải chỗ giao nhận nhiệm vụ chính là phòng khách VIP ở tầng hai à, hiện giờ lại chạy tới nơi này, đây vẫn là lần đầu Thạch Phong tiến vào tàng bảo thất của Hiệp Hội Mạo Hiểm Giả.
Không thể không nói rất đồ sộ, nhìn từ bên ngoài, tàng bảo thất rất nhỏ, nhưng bên trong lại có không gian, to bằng hai sân bóng rổ, trưng bày các loại bảo vật, trong đó có vật phẩm có thể đổi từ hiệp hội, thậm chí còn nhìn thấy Thất Diệu Tinh Thạch mà hiệp hội cất giữ, to bằng bàn gỗ đặt trong phòng khách, lấy lấy ra tuyệt đối có thể kinh động tới các thế lực siêu cấp, cho dù là U Ảnh Công Hội đời trước mất mười năm cũng không thu thập được nhiều Thất Diệu Tinh Thạch như vậy.
Nếu có thể có được, tuyệt đối là một hơi đề thăng không gian tinh thần lên vài cấp bậc.
- Hộ vệ giả đại nhân, xin lỗi vì đã để ngươi đợi lâu.