Cự Long nhất tộc trời sinh thích thu thập các loại bảo vật, càng đừng nói là nơi Cự Long nhất tộc từng sống, bảo vật quả thực là không thể tưởng tượng, Hắc Long Đế Quốc cũng từng mấy lần thăm dò nơi đó, có điều đều tổn thất thảm trọng, cuối cùng hóa thành cấm địa sinh mệnh.
Nếu là tàng bảo đồ của Cự Long Đại Phần Mộ, có thể có được tới tay, thu hoạch nhất định sẽ vô cùng kinh người, dẫu sao các công hội lớn bọn họ ở ngoại vi đã có được thu hoạch rất kinh người rồi.
Phải biết rằng một khi Thần Vực đạt tới cấp 50, vật phẩm quái vật rơi ra, ngay cả phẩm chất vũ khí trang bị cũng kém hơn rất nhiều, kích sát đại lĩnh chủ cấp 50, rơi ra đều là trang bị Huyền Thiết cấp 50, nhưng ở trong Cự Long Đại Phần Mộ, kích sát đại lĩnh chủ cấp 50, không ngờ có thể có được trang bị Bí Ngân cấp 50.
Mà tàng cái thứ bảo đồ này là giống như rương báu, có điều sau khi có được tàng bảo đồ cần người chơi đi tìm, nhưng phần thưởng là tốt hơn rương báu rất nhiều, tàng bảo đồ không phân cấp bậc, nhưng căn cứ vào trình độ nguy hiểm để quyết định cấp bậc của bảo vật, nơi càng nguy hiểm thì bảo vật càng tốt.
Với cấm địa sinh mệnh như Cự Long Đại Phần Mộ, đến lúc đó sợ rằng không chỉ có một kiện vật phẩm cấp Sử Thi.
Sao có thể không khiến bọn họ đỏ mắt!
Vấn đề duy nhất chính là hoàn cảnh nơi đó rất đặc thù, sau khi người chơi tiến vào chiến lực sẽ mười không còn được một, kỹ năng và ma pháp bậc một đều rất khó sử dụng, bình thường đều chỉ có thể sử dụng kỹ năng bậc không, bọn họ vì đối phó một con đại lĩnh chủ cấp 50 cũng phải trả giá rất đắt, càng đừng nói là BOSS cấp đại lĩnh chủ ở nơi đó là rất thường thấy, không ít đều là BOSS cấp đại lĩnh chủ cao cấp.
- Đoàn trưởng?
Y Lạc Phi ở Dưới lôi đài cũng nhìn Diễn Thiên Hành với vẻ rất khó hiểu,
- Chẳng lẽ để có được một danh ngạch tiến trú, cần bại lộ vật phẩm vật phẩm đó sao?
Đoàn mạo hiểm FFF bọn họ cũng từng trải qua rất nhiều lần mạo hiểm, cũng có không ít kỳ ngộ, trong đó kỳ ngộ lớn nhất chính là ở trong một di tích cổ đại có được một kiện vật phẩm cấp Sử Thi Chân Thực Bảo Châu, có Bảo Châu này, Diễn Thiên Hành thậm chí còn có cơ hội rất lớn đánh bại Thích Khách số một của Hắc Long Đế Quốc.
Mà tàng bảo đồ của Cự Long Đại Phần Mộ cũng là thứ mà bọn họ ở trong một di tích mở ra rương báu cấp Ám Kim mà có được, trình độ quý giá là không cần nghĩ cũng biết.
Thật sự khiến nàng nghĩ không thông, cho dù rất muốn tiến trú Thạch Lâm Tiểu Trấn, bọn họ hoàn toàn có thể đi đấu giá, với tài lực của đoàn mạo hiểm FFF bọn họ, không tin không chiếm được một danh ngạch, căn bản không cần thiết phải làm tới mức như vậy.
- Hội trưởng, Cự Long Đại Phần Mộ ở trong Hắc Long Đế Quốc là một bản đồ cỡ siêu lớn tài nguyên vô cùng phong phú, có điều bởi vì nguyên nhân hoàn cảnh, dẫn tới các công hội lớn khai hoang chậm chạp, bảo tàng trong đó sợ rằng không tầm thường.
Bạch Khinh Tuyết giải thích.
- Diễn Thiên Hành này đúng là chơi lớn đầu.
Thạch Phong không khỏi cười cười,
- Biết là đến lúc đó danh ngạch đến lúc đó sẽ rất kịch liệt, lo ta không đáp ứng, mượn tàng bảo đồ này để dẫn dụ, có điều hắn không lo lắng dẫn dụ không thành ngược lại còn tổn thất thảm trọng à?
Trong toàn bộ Thần Vực hiện tại, nếu nói ai hiểu biết nhất về Cự Long Đại Phần Mộ, vậy không qua được hắn.
Hắn biết, Cự Long Đại Phần Mộ tổng cộng có ba tàng bảo đồ, phân biệt đối ứng với khu vực ngoại vi, khu vực nội bộ, khu vực hạch tâm, bảo vật ở ba khu vực này là cái sau tốt hơn cái trước, chỉ là bảo tàng ở khu ngoại vi đã tương đương với lợi nhuận của mấy rương báu cấp Ám Kim rồi.
Mà bảo tàng của khu nội bộ trong lời đồn là tương đương với hai ba rương báu cấp Sử Thi, về phần bảo tàng của khu vực hạch tâm thì tương đương với với một hai rương báu cấp Á Truyền Thuyết.
Tuy không rõ tàng bảo đồ trong tay Diễn Thiên Hành là tấm nào, nhưng cho dù là bảo tàng khu ngoại vi cũng là vạn vàng khó cầu, càng đừng nói là khu vực nội bộ và khu vực hạch tâm.
- Hắn đã dám cược, chúng ta tất nhiên cũng không có lý do gì lại không đáp ứng.
Thạch Phong lập tức liên hệ với Triệu Nguyệt Như, nói,
- Đáp ứng hắn đi.
- Ta biết rồi.
Triệu Nguyệt Như gật đầu.
- Trận thi đấu này rất quan trọng, đối phó với hắn không cần thiết phải giữ lại thực lực.
Thạch Phong nói.
- Ta thật sự có thể dùng chiêu đó sao?
Triệu Nguyệt Như lập tức kinh ngạc, có điều trong mắt lóe lên vẻ kinh hỉ, trong thi đấu lúc trước Thạch Phong cấm nàng dùng ra toàn bộ thực lực để chiến đấu, bởi vì rất đơn giản, có thêm một con át chủ bài đối với sau này cũng có thể có thêm một phần bảo đảm, nói chung lần thi đấu này chỉ cần thắng được Xích Thành, giành được top 3 công hội là đủ rồi.
- Đối với hắn thì không cần thiết phải lại thực lực, hắn rất mạnh, nếu có giữ lại sợ rằng ngươi sẽ không phải là đối thủ.
Thạch Phong nghiêm túc nói.
Triệu Nguyệt Như nghe thấy có thể dùng ra tất cả lực lượng, ánh mắt không khỏi chuyển qua người Diễn Thiên Hành, trong ánh mắt lóe lên một tia kích động.
- Hội trưởng của chúng ta đã đáp ứng điều kiện của ngươi, chỉ cần ngươi không hối hận là được.
Triệu Nguyệt Như khẽ cười nói.
- Lời tại hạ nói ra chưa bao giờ lại đổi ý, càng đừng nói là ở ngay trước mặt tất cả mọi người.
Diễn Thiên Hành cười nói,
- Đánh cuộc đã đạt thành, vậy chúng ta cũng bắt đầu thi đấu đi.
Nói xong Diễn Thiên Hành mở ra mô thức bùng nổ, sau đó biến mất trong mắt tất cả mọi người, giống như trước giờ chưa từng tồn tại vậy.