Sau khi dùng ra một chiêu này, không khác gì vốn là cục diện một chọi một, lập tức biến thành hai chọi một, hơn nữa còn là hai cao thủ hàng đầu, phối hợp với nhau đều hoàn mỹ không tỳ vết, như vậy cho dù là quái vật nắm giữ vực sợ rằng cũng không phải đối thủ, dẫu sao cả hai đều là bản thân người chơi, chiến lực phối hợp lại không phải đơn giản là một cộng một bằng hai.
Đương nhiên muốn khống chế tốt hai thân thể là vô cùng khó, cho dù là cao thủ bình thường cũng chỉ có thể miễn cưỡng khống chế được mà thôi, cũng chỉ có cao thủ Chân Không cảnh như Diễn Thiên Hành mới có thể làm được khống chế hoàn mỹ.
Ngay sau khi Diễn Thiên Hành dùng ra Chân Thực Bảo Châu, Triệu Nguyệt Như ở trung tâm lôi đài cũng không dùng ma pháp để oanh tạc nữa, mà là hít một hơi thật sâu, nhìn chung quanh một vòng.
- Ngươi đã không muốn ra, vậy ta ta bức ngươi ra.
Băng Hỏa Chi Nộ trong tay Triệu Nguyệt Như vung lên.
Lập tức lấy Triệu Nguyệt Như làm trung tâm, khuếch tán ra một tấm chắn bán trong suốt, cơ hồ trong giây lát đã bao phủ bán kính 100 mét, trực tiếp bao bọc hơn nửa lôi đài.
Mà một chiêu này chính là kỹ năng thứ hai Băng Hỏa Không Gian của Băng Hỏa Chi Nộ, có thể tự thành một giới, giống như lĩnh vực.
Diễn Thiên Hành ở Trên lôi đài chỉ cảm thấy thuộc tính của mình đang không ngừng điên cuồng giảm xuống, cuối cùng chỉ còn lại 70%, ngược lại khí thế của Triệu Nguyệt Như thì càng lúc càng mạnh, đề thăng rất nhiều.
- Sao có thể.
Y Lạc Phi nhìn Triệu Nguyệt Như trên lôi đài mà không khỏi sửng sốt.
Lúc này trên lôi đài lại xuất hiện hai Triệu Nguyệt Như, một Triệu Nguyệt Như mặc trường bào hỏa diễm, một Triệu Nguyệt Như mặc trường bào băng lam, thuộc tính của hai phân thân cũng giống hệt với bản thân Triệu Nguyệt Như, đều tỏa ra khí tức khiến người ta sợ hãi.
- Chết đi.
Diễn Thiên Hành biết không thế nào mới tốt, để một bản tôn và hai phân thân tùy tiện oanh tạc lôi đài, có thể rất dễ dàng bắn cho hắn phải chui ra, lập tức Diễn Thiên Hành dùng ra Ám Ảnh Bộ xuất hiện ở phía sau Triệu Nguyệt Như, hai thanh chủy thủ trong tay vẽ ra hai đạo rực rỡ ngân mang, trực tiếp hậu đâm tới gáy và hậu tâm của Triệu Nguyệt Như, vô thanh vô tức thì không nói, sát ý cũng không có, khiến người ta hoàn toàn không cảm nhận được một tia uy hiếp nào.
- Nhanh quá.
Tuy Triệu Nguyệt Như một mực mở rộng năm giác quan, không hề có một chút lơi lỏng, nhưng cho tới khi chủy thủ chém xuống của Diễn Thiên Hành xuất hiện, nàng mới nhận thấy.
Có điều khi chủy thủ cách Triệu Nguyệt Như còn một tấc thì lnàng ập tức biến mất, sau đó thì xuất hiện ở ngoài 15 mét, vào lúc chỉ mành treo chuông né tránh được đòn đánh lén của Diễn Thiên Hành.
- Nguy hiểm thật.
Triệu Nguyệt Như nhìn Diễn Thiên Hành đã hiện ra, không khỏi thở phào nhẹ nhõm, nếu đây không phải là một hồi thi đấu, nàng một mực bảo trì cảnh giới cao độ, lúc này sớm đã thành quỷ dưới đao rồi.
Nhưng Triệu Nguyệt Như vừa thở phào, không biết từ lúc nào lại một Diễn Thiên Hành xuất hiện ở phía sau nàng.
Cấm kỹ bậc một Ảnh Nhận.
Lập tức Diễn Thiên Hành lại biến mất, sau đó trong giây lát xuất hiện ở trước người Triệu Nguyệt Như, không biết từ lúc nào sán đạo hắc ảnh đột nhiên từ trước ngực Triệu Nguyệt Như tuôn ra, bắn ra hơn ba vạn thương tổn, liên tục xuất hiện sáu, điểm sinh mệnh cao tới hơn tám vạn trong nháy mắt đã về không.
- Thế này cũng quá khủng bố rồi.
Toàn trường nhìn Triệu Nguyệt Như bị thuấn sát, ai nấy đều trợn mắt há hốc mồm.
Loại ám sát này thì ai có thể ngăn cản được?
Có điều ngay khi mọi người cho rằng thi đấu đã kết thúc, nhưng âm thanh nhắc nhở lại thủy chung không xuất hiện, trái lại hai phân thân của Triệu Nguyệt Như ở bên cạnh lúc này lại lộ ra một nụ cười tươi rói, đồng thời vung Băng Hỏa Chi Nộ trong tay.
- Không chết.
- Gạt người à! Chủ thân không phải đã bị tiêu diệt rồi ư?
Mọi người nhìn nhìn hai Triệu Nguyệt Như vung pháp trượng trên lôi đài, giống như nhìn thấy quỷ, nhất là nhìn thấy Triệu Nguyệt Như lộ ra nụ cười đó, giống như ma nữ chân chính, khiến sau lưng bọn họ không khỏi lạnh toát.
Ở trong Thần Vực kỹ năng phân thân có không ít, nhưng cho đến hiện tại, bọn họ chưa nghe nói có kỹ năng phân thân nào sau khi bản tôn chết vẫn có thể tiếp tục hành động.
- Sao có thể! Chẳng lẽ nàng cũng...
Y Lạc Phi nhìn chằm chằm hai Triệu Nguyệt Như một băng một hỏa trên lôi đài, trong mắt đầy vẻ khiếp sợ.
Mà Diễn Thiên Hành cũng giật mình.
Trên lôi đài chỉ thấy phía sau hai Triệu Nguyệt Như một băng một hỏa hiện hai ma pháp trận, lập tức toàn bộ hội trường dâng lên hỏa nguyên tố và băng nguyên tố cuồng bạo, hình thành băng hỏa bão táp, giống như cự kình hút nước hội tụ trong bốn ma pháp trận.
Chỉ thấy bản tôn Diễn Thiên Hành vừa miểu sát Triệu Nguyệt Như trực tiếp bị tướng băng bao vây bốn phía, dưới mặt đất và trên trời bắn ra hỏa diễm ngút trời, căn bản là không thể né tránh.
Mà Băng Hỏa Liệp Báo trực tiếp lao về phía một Diễn Thiên Hành khác, tiềm hành đã tiêu tán, chiến lực trực tiếp giảm phân nửa, có lẽ không thể kích sát Diễn Thiên Hành, nhưng đủ để cầm chân Diễn Thiên Hành rồi.
Diễn Thiên Hành ở trong tường băng biết không tốt, vội vàng dùng ra Tật Phong Bộ, lợi dụng hiệu quả vô địch trong thời gian ngắn để ngăn cản hỏa diễm ma pháp, lập tức dùng ra Ảnh Tập đối với tường băng phía trước, muốn xông ra khỏi vòng vây.
Nhưng trong nháy mắt hai đạo hắc mang hạ xuống tường băng, từng đạo tường băng đột nhiên chắn ở phía trước.
Ảnh Tập đâm vào trên tường băng chỉ để lại được một chút vết rạn, không đánh nát được, muốn đánh nát ít nhất phải làm thêm một lần nữa.