Trên tường thành, cao tầng công hội nhìn Ảnh Long Quân Đoàn, đều không khỏi nói cười.
Một ngàn người muốn công chiếm Lục Lâm Tiểu Trấn, đừng nói chỗ bọn họ có hơn mười tám vạn thành viên tinh anh đóng đóng giữ, cho dù là không có, Linh Dực Công Hội cũng không thể thành công, dẫu sao NPC thủ bị không phải là túi cơm.
Chỉ là Ảnh Long Quân Đoàn muốn xuất thủ, khiến bọn họ lỡ mất một lần cơ hội giẫm lên Linh Dực Công Hội để thành danh ở Hắc Long Đế Quốc.
- Hội trưởng, vừa nhận được tin tức, người của Linh Dực Công Hội không biết làm sao, không ngờ không xông tới, mà là đóng ở trên sườn núi cách Lục Lâm Tiểu Trấn khá xa, hơn nữa còn vây kín triền núi, mấy Thích Khách đi tra xét đều bị bọn họ tiêu diệt rồi.
Cô Thành đột nhiên đi tới bên cạnh Xích Hỏa Hồ báo cáo.
Mọi người vừa nghe vậy đều không khỏi ngây ra.
- Bọn họ đóng trên sườn núi làm gì?
- Chẳng lẽ là biết tin tức của Lục Lâm Tiểu Trấn, trước tiên định xem tình huống thế nào đã à?
Mọi người nhao nhao suy đoán, đây vẫn là lần đầu bọn họ thấy công hội không biết xấu hổ như vậy, lúc trước chiêng trống ầm ĩ tuyên bố muốn tấn công Lục Lâm Tiểu Trấn, phái ra một ngàn thì cũng thôi, hiện tại còn lợi hại hơn, trực tiếp chạy được một nửa thì ngừng lại.
- Không công tới á?
Khóe miệng Xích Hỏa Hồ hơi nhếch lên,
- Xem ra Linh Dực Công Hội vẫn có chút đầu óc, biết xông lên là chịu chết, liền muốn trốn ở xa xa chờ chúng ta tới trước sao?
- Hội trưởng, hay là chúng ta phái một số người tới xem thử?
Cô Thành hỏi.
- Không cần, trực tiếp để Ảnh Long Quân Đoàn giải quyết là được, bớt cho đến lúc đó người khác lại nói chúng ta nhiều người bắt nạt ít người.
Xích Hỏa Hồ cười nói.
Tuy hắn không biết Linh Dực Công Hội muốn làm gì, nhưng ở trước mặt lực lượng tuyệt đối, bất kỳ động tác nhỏ nào cũng đều là không có ý nghĩa, trận chiến này chung quy vẫn sẽ là bọn họ giành được đại thắng, mà uy tín của Linh Dực Công Hội cũng sẽ xuống dốc không phanh ở Hắc Long Đế Quốc.
Mắt thấy Ảnh Long Quân Đoàn chuẩn bị tới triền núi chỗ Linh Dực Công Hội, xa xa đột nhiên dần hiện ra hai cột sáng trắng đen đan xen, cơ hồ là trong chớp mắt đã xuất hiện, mà tấm chắn ma pháp Lục Lâm Tiểu Trấn dựng lên giống như một tờ giấy mỏng trực tiếp bị xé nát.
Ầm!
Hai cột sáng to lớn trực tiếp rơi xuống Lục Lâm Tiểu Trấn, lập tức xuất hiện hai cột sáng ngút trời, cột sáng theo đó không ngừng mở rộng, một mực bao phủ tất cả khu vực trong bán kính 500 mét, bão táp mãnh liệt cho dù là người chơi trên tường thành cũng thiếu chút nữa thì bị thổi bay.
Mà cột sáng ngút trời đó cho dù là cách xa vạn mét cũng có thể nhìn rõ.
Theo cột sáng tiêu tán, phàm là khu vực bị cột sáng bao phủ đều hóa thành một mảng hư vô, để lại một hố to ba bốn mươi mét, giống như là bị thiên thạch oanh kích vậy.
- Cái này...
Người chơi trong Lục Lâm Tiểu Trấn ai nấy nhìn hai hố to, trong nhất thời đều ngây đơ.
Mà lúc này mắt của cao tầng công hội trên tường thành cũng thiếu chút nữa thì rơi ra khỏi tròng.
Tình huống gì thế?
Trời giáng tai họa à?
Xích Hỏa Hồ thấy một màn này, hoàn toàn không rõ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Tuy ma pháp trận phòng ngự của Lục Lâm Tiểu Trấn chỉ là sơ cấp, nhưng công kích ma pháp bậc ba cũng có thể đỡ được, nhưng hai cột sáng này lại căn bản không chịu bất kỳ trở ngại gì, tấm chắn ma pháp giống như là vô vật.
- Tra rõ cho ta. Chuyện này là sao?
Xích Hỏa Hồ cơ hồ là gầm lên.
Hai cột sáng này hạ xuống, chỉ là người chơi bị tiêu diệt đã lại không biết nhiều bao nhiêu, trong đó kiến trúc bị phá hủy lại khiến Xích Hỏa Hồ nhỏ máu.
Lập tức tất cả mọi người của Xích Thành Công Hội đều hành động.
- Hội trưởng...Hai cột sáng đó hình như là phóng ra từ triền núi chỗ Linh Dực Công Hội.
Cô Thành chỉ chỉ chỗ cột sáng phóng tới,
- Căn cứ vào tin tức phía dưới truyền tới, bọn họ cũng nhìn thấy rõ ràng hai cốt sáng là từ trên sườn núi phóng ra.
- Ngươi là nói... Đây là Linh Dực Công Hội làm?
Sống lưng Xích Hỏa Hồ lạnh toát, nhìn về phía triền núi chỗ Linh Dực Công Hội,
- Sao có thể như vậy được?
Lúc trước hắn đã điều tra cẩn thận về Linh Dực Công Hội, tuy biết Linh Dực Công Hội có vũ khí chiến tranh rất lợi hại, nhưng nơi này cách triền núi khoảng một vạn mét trở lên, tầm bắn vượt qua cả phạm vi của pháo tháp, mà căn cứ vào điều tra, lần trước cũng chỉ là phạm vi hơn 3000 mét mà thôi.
Xích Hỏa Hồ không biết, tầm bắn của Ma Đạo Mạch Xung Pháo trung cấp là 20000 mét, tuy tầm bắn rất xa, có điều cột sáng Ma Đạo Mạch Xung Pháo bắn ra là thẳng tắp, phạm vi công kích thực tế phải căn cứ vào độ cao để quyết định.
Trên Ma Pháp Chi Tháp của Thạch Lâm Tiểu Trấn, cự ly cực hạn có thể đạt tới cũng chính là 3000 mét.
Hiện giờ độ cao của triền núi là vượt xa Ma Pháp Chi Tháp, phạm vi công kích tất nhiên cũng đề thăng trên diện rộng.
- Hội trưởng, chúng ta phải làm sao bây giờ?
Khi Cô Thành nhận được tin tức này cũng không khỏi cảm thấy toàn thân run rẩy.
Công kích từ ngoài hơn một vạn mét, hơn nữa sức phá hoại còn lớn như vậy, quả thực chính là ác mộng của trấn nhỏ công hội, nếu thêm mấy lần, sợ rằng toàn bộ Lục Lâm Tiểu Trấn đều xong đời.
- Giết... Lập tức phái tất cả mọi người giết tới cho ta! Tuyệt đối không thể để Linh Dực Công Hội bắn ra thứ đó.
Sắc mặt Xích Hỏa Hồ xanh mét, muốn khóc lắm rồi, sớm biết Linh Dực Công Hội có vũ khí chiến tranh như vậy, đánh chết hắn cũng sẽ không chơi trò đó.
Có vũ khí như vậy, muốn hủy diệt một tòa trấn nhỏ là chuyện rất dễ dàng.
- Vâng.